Chương 19: Hoàng thúc (H)

Nước bọt và sữa trắng hòa quyện vào nhau bên trong miệng, nó chính là nước sữa hòa vào nhau theo đúng nghĩa. Vân Hi không có cách nào tự hỏi nữa, cuồng phong vũ bão đột nhiên ập đến, Phong Hách điên cuồng ưỡn thắt lưng vừa nặng vừa nhanh lại còn rất sâu, thân gậy gồ ghề liên tục liều mạng chống đẩy bên trong hành lang dày đặc những nếp nhăn.

Kɧoáı ©ảʍ dời sông lấp biển mà đến, ngay cả linh hồn nhỏ bé của Vân Hi cũng đã sắp bị đánh tan: "Ưm…" Cái miệng nhỏ nhắn ở nửa thân dưới bị hắn chiếm giữ, môi và răng cũng quấn quýt không thôi, vui thích đến sau còn cao hơn cái đến trước, sóng triều cuồn cuộn khiến nàng không thể chống lại, chỉ có thể đắm chìm trong đó.

Cái lưỡi nhỏ mềm mại bị mυ"ŧ một cách thô bạo, ngay lúc Vân Hi sắp bị hắn hôn đến mức mất đi ý thức thì rốt cuộc cũng được buông tha, hắn vừa ưỡn hông, vừa thì thầm vào tai nàng: "Cái miệng nhỏ phía dưới của Khanh Khanh cắn ta sướиɠ muốn chết, Khanh Khanh cũng sướиɠ phải không?"

"Ư… A a…" Vân Hi liên tục thở hổn hển, không kịp trả lời câu hỏi của hắn nhưng Phong Hách lại không định tha cho nàng như vậy. Khi nàng sắp đạt đỉnh, hắn đã dừng mọi động tác, Vân Hi mở đôi mắt mờ mịt ra, dáng vẻ mê mang của tiểu mỹ nhân rất đẹp khiến hắn muốn chơi chết nàng ngay lập tức nhưng hắn đã kìm chế ham muốn của mình lại.

Vân Hi không hiểu vì sao hắn dừng lại, nàng nóng lòng đến mức phải tự mình vặn eo, kẹp lấy đại gia hỏa ở bên trong, hai tay Phong Hách đặt trên eo nàng, sau đó dứt khoát rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi người nàng.

“Phụt” một tiếng, có tiếng nước rất lớn vang lên, qυყ đầυ bị kéo ra cọ lên hoa hạch mẫn cảm, Vân Hi run rẩy, ngay cả hai cánh môi cũng run theo.

"Khanh Khanh vẫn chưa trả lời đâu…" Nụ cười của hắn rất chói mắt nhưng Vân Hi lại sợ hãi không thôi, nàng biết đây là dấu hiệu cho thấy hắn đã mất hứng, nếu không dỗ dành thật tốt thì nàng sẽ là người phải chịu khổ. Hắn có hàng ngàn thủ đoạn có thể khiến nàng mệt mỏi đến mức ngay cả một ngón tay cũng không thể động đậy.

"Côn ŧᏂịŧ của Xích Dương cắm Khanh Khanh rất thoải mái, ta muốn lúc nào cũng được Xích Dương cắm…" Nàng ngoan ngoãn vòng tay ôm hắn, ban đầu nàng không muốn nói ra những lời này nhưng ở bên cạnh hắn lâu như vậy, nàng cũng học được cách chịu thua đúng lúc.

Nàng vừa nói vừa nhẹ nhàng vuốt ve bả vai hắn, nàng sờ đến chỗ nào thì cảm nhận được da thịt chỗ nấy thả lỏng, ý cười cũng chạm tới đáy mắt.

Cho dù hắn biết nàng nghĩ một đằng nói một nẻo nhưng vẫn vui vẻ chịu đựng: "Tiểu lừa đảo!" Một cái ưỡn hông đã thỏa mãn cảm giác trống rỗng kia, Phong Hách đâm vào trong mật huyệt ngập nước kia giống như đóng cọc.

Bốp bốp bốp!

"A a a…" Tiếng da thịt va chạm xen lẫn tiếng thở dốc, vốn nàng đã sắp đạt tới cao trào, sau khi hắn rút ra, tiểu huyệt lại giống như bảo vật tự động mυ"ŧ vào nhả ra, lấy lòng đại gia hỏa bên trong nhằm đạt được vui sướиɠ cùng nhau, cộng phó vu sơn cùng nhau, cảm nhận cao trào luân phiên ập tới cùng nhau.

Một tràng pháo hoa nở rộ trước mắt nàng, đầu óc nàng trống rỗng, tiếng ngâm nga rêи ɾỉ cũng trở nên cao vυ"t, kɧoáı ©ảʍ trong cơ thể nổ tung, truyền đến tứ chi bách hài, cả người căng ra, rêи ɾỉ không ngừng. Bầu ngực trướng đau, sữa nóng lập tức bắn tung tóe thậm chí còn có thể loáng thoáng nghe thấy âm thanh tí tách vang lên.

Dươиɠ ѵậŧ bị cắn hút điên cuồng, cảm giác tê dại từ xương đuôi lan đến da đầu, Phong Hách đẩy nhanh tốc độ đâm cắm, cặρ √υ" mềm mại trên ngực Vân Hi giống như hai con thỏ trắng đang chạy nhanh, Phong Hách nắm lấy một con trong số chúng rồi mυ"ŧ mạnh.

"Ư… A a a…” Dư vị của cao trào được kéo ra thật dài, nàng đang bị hút sữa và cắm huyệt cùng một lúc, thân mình bị khai phá tới cực hạn, núi cao còn có núi cao hơn, kɧoáı ©ảʍ đè lên như núi: “Sẽ rách mất… Ưm…” Vân Hi vừa mới phun nước bây giờ lại phải tiếp tục hoan ái, nàng đã sắp khóc tới nơi, khóe mắt cũng chảy ra nước mắt sinh lý.

Phong Hách đâm vào rất tàn nhẫn khiến lưng nàng đập vào tường hết lần này đến lần khác, nàng không nhịn được nhíu mày, Phong Hách cảm nhận được sự khó chịu ấy nên đã nâng hai đùi nàng lên, xoay người để bản thân tựa lên tường rồi ôm lấy người nàng.

Vân Hi ôm cổ hắn, yếu ớt chịu đựng tất cả những gì hắn cho đến khi mã mắt đột nhiên mở ra, một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào trong cổ tử ©υиɠ, khiến vật nhỏ mềm mại kia bị rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c của hắn.

Hai mắt Vân Hi chìm trong mê ly, trong khoảnh khắc đó nàng đã gần như quên mất nam nhân này chính là hoàng thúc của mình còn nàng đang bị hắn xâm phạm.

Cùng hắn làm những việc phong nguyệt kia.