Chương 18: Hút sữa (H)

"A…” Nàng vô thức cọ hai chân nhưng có làm như vậy cũng không thể giải tỏa cảm giác nóng nảy trong người, nàng khẽ lắc đầu, ý chí dần sụp đổ, trong lòng bi ai không sao nói nên lời. Hôm nay nàng đến chỗ hắn thì chính là nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© của hắn, cho dù nàng có chống cự thế nào thì cuối cùng cũng chỉ có thể giang hai chân ra mặc hắn chơi đùa, nàng còn giả bộ gì nữa? Cuối cùng cũng chỉ tự rước lấy nhục thôi.

Hai tay nàng đang bám lên vai Phong Hách, dục hỏa trong cơ thể khiến mặt nàng ửng đỏ, khóe mắt đẫm lệ nhìn qua rất dễ ức hϊếp.

Phong Hách thích dáng vẻ này của nàng, hắn dùng đầu lưỡi yêu thương đầṳ ѵú đỏ rực trước ngực nàng một cách chậm rãi, hút sữa nóng bên trong ra để chúng chảy vào khoang miệng, sau đó bắt đầu tỉ mỉ nhấm nháp dòng sữa trong lành, thưởng thức thịt vυ" mềm mại bóng loáng. Hút xong một bên thì liếʍ mυ"ŧ bên kia, sữa trắng tràn ra bốn phía, cả người Vân Hi vừa ướt vừa dính, vô cùng sắc tình.

Rốt cuộc, nàng vẫn thuận theo ý hắn: "Xin ngài, cho ta… Xích Dương…” Hắn không thích nàng gọi hắn là Hoàng thúc, có thể nói hắn rất chán ghét danh xưng này, hắn thích nàng gọi mình bằng tên tự, hiện giờ ai cũng gọi hắn là Cửu thiên tuế chỉ có nàng mới có thể kêu cái tên Xích Dương.

Cho dù hắn có tức giận đến đâu thì chỉ cần nàng nhẹ nhàng gọi một tiếng, cơn giận của hắn sẽ tan một nửa: "Khanh Khanh muốn ta cho nàng cái gì?" Phong Hách từ trên bầu vυ" trắng như tuyết của nàng ngẩng đầu lên, khóe miệng vẫn còn dính một chút sữa, hai mắt híp lại, có chút thỏa mãn.

Khi hắn động tình thì thích gọi nàng là Khanh Khanh, đó là cái tên thân mật hắn đặt cho nàng, cũng chỉ có hắn là người duy nhất có thể gọi.

Khanh Khanh, Khanh Khanh, hai chữ này được hắn gọi có chút dịu dàng, có chút bá đạo, hắn không ngừng nhắc nhở trực tiếp rằng tất cả mọi thứ của nàng đều thuộc về hắn, nàng không thể trốn thoát được đâu!

"Khanh Khanh muốn Xích Dương cắm vào bên trong Khanh Khanh, muốn Xích Dương thương ta..."

"Nếu Khanh Khanh bảo bối muốn ăn côn ŧᏂịŧ lớn thì hãy tự mình lấy đi." Nói xong, hắn còn cố ý mυ"ŧ núʍ ѵú của nàng, kéo nhẹ núʍ ѵú làm sữa bắn tung tóe, thấm ướt y phục của hai người, hoa huyệt dưới thân cũng điên cuồng phun nước.

Cả người Vân Hi bủn rủn nhưng vẫn vươn tay ra cởϊ qυầи hắn, côn ŧᏂịŧ đang tức giận bên trong đánh lên tay nàng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên miệng chuông tạo thành một vệt nước quanh co khúc khuỷu trên mu bàn tay như bạch ngọc của nàng.

Côn ŧᏂịŧ rất lớn, phần đầu to bằng quả trứng, thân gậy to bằng cẳng tay của trẻ con, dài hơn tay nàng, máu nóng sôi sục, gân xanh nảy mạnh, nhìn qua thì vô cùng hung hãn.

Đây không phải là lần đầu tiên Vân Hi đối diện với nó, nàng dùng đầu ngón tay cọ lên miệng chuông lấy lòng khiến côn ŧᏂịŧ hưng phấn nhảy lên làm nàng phải dùng hai tay mới có thể giữ được nó rồi vuốt ve lên xuống vài lần, cuối cùng đưa nó vào giữa hai chân mình. Miệng huyệt mềm mại trơn trượt kẹp lấy thân gậy thô dày, nàng lắc vòng eo như rắn nước, hạt châu tươi đẹp cọ xát lên côn ŧᏂịŧ, đôi môi đỏ mọng bất giác phát ra những tiếng rêи ɾỉ.

Củi khô bị châm lửa, sự kiên nhẫn Phong Hách đã đến giới hạn, từ trước tới nay hắn luôn là một thợ săn kiên nhẫn, không thích gϊếŧ chết con mồi một cách thô bạo mà luôn thích chơi đùa với nó, đợi đến khi đùa bỡn qua đi, hắn mới tung ra đòn cuối cùng để đạt được niềm vui sướиɠ cao nhất.

"Ưʍ..." Phong Hách đột nhiên chặn đôi môi đỏ mọng của Vân Hi lại rồi nhân lúc nàng bất ngờ không kịp phòng thủ rót một ngụm sữa tươi vào trong miệng nàng. Hương vị ngọt ngào lan tỏa trong khoang miệng, cùng lúc đó hai tay hắn giữ chặt eo Vân Hi, qυყ đầυ đâm vào miệng huyệt dâʍ đãиɠ đang không ngừng co rút, đẩy tầng mị thịt trùng điệp kia ra, không chừa cho nó một lối thoái mà cắm vào chỗ sâu nhất.

Kí©h thí©ɧ dữ dội khiến Vân Hi vô thức nuốt xuống, nuốt lấy sữa trắng thuộc về mình, khoảnh khắc ấy nàng mới nhận ra đó là sữa hắn hút ra khỏi người mình, xấu hổ tới mức “ưm” một tiếng.