Chương 8: Yêu (H)

“Anh sến súa quá”Tiểu Nghi khó chịu, hai mắt lườm hắn một cái. Hắn không chán ghét còn ôm cô chặt hơn.

“Tôi chỉ như vậy với em thôi”

“Không cần”

Hắn bế xốc người cô lên, bế vào phòng. Hắn nhẹ nhàng đặt cô xuống giường. Quấn quýt lấy đôi môi cô, hai tay không yên phận cũng bắt đầu lần mò thân thể mềm mại.

“Từ từ”

Hắn lưu luyến rời khỏi đôi môi cô, nhẹ nhàng cởϊ qυầи áo của cả hai. Ánh mắt mong chờ nhìn chiếc bụng thon nhỏ của cô. Hắn mong rằng trong bụng cô sẽ có một tiểu bảo bối.

“Em không cảm thấy buồn nôn hay thèm chua sao?”

“Không…không sao anh lại nói vậy”

“Vậy là chưa mang thai…”

Cô hiểu ý, giật mình giãy giụa

“Không được, tôi mới 16 tuổi không thể có thai”

Hắn cười nham hiểm kéo mạnh hai chân cô, từ từ thăm dò động nhỏ sau lớp qυầи ɭóŧ kia. Hắn cởϊ qυầи lót ra, ấn mạnh vào tiểu huyệt non mềm.

“Vậy thì làm cho đến khi có thai”

Chưa kịp để cô giãy giụa, hắn đã bóp chặt cằm cô nhét cự vật khổng lồ kia vào, hai tay giữa người cô không cho giãy giụa. Hai mắt Tiểu Nghi từ từ thấm lệ, chiếc miệng nhỏ mở rộng đón lấy cự vật kia đang thoải mái ra vào. Hắn đâm mạnh tới cổ họng cô, khiến cho Tiểu Nghi cảm thấy khó thở cùng ghê tởm. Sau một lúc hắn rút cự vật kia ra, cô được giải thoát liền ho sặc sụa, cự vật to lớn cắm mạnh vào tiểu huyệt sưng đỏ, cô đau đớn trợn tròn hai mắt bám lấy da thịt rắn rỏi của hắn.

“Em vẫn chặt như vậy, thả lỏng ra không tôi sẽ cắm nát nó”

Tiểu Nghi khóc không thành tiếng, đau đớn cùng kɧoáı ©ảʍ lan toả khắp cơ thể. Hai dòng nước mắt vẫn chảy dài. Ý Hiên cúi xuống liếʍ dòng nước mắt mặn chát của cô.

“Khóc? Em khóc vừa thôi không đến lúc xuống Hoàng Tuyền sẽ phải uống nhiều canh lắm đấy”

Hắn ra vào mạnh mẽ không để ý phía dưới đã chảy ra nhiều da^ʍ thuỷ hoà lẫn với máu thấm ướt một khoảng ga giường. Sau vài lần nhấp nhô hắn bám chặt eo cô, thúc mạnh một cái rồi bắn toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào. Hắn kéo ngăn tủ lấy một cái dươиɠ ѵậŧ cắm vào chặn lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙. Hắn nhìn dòng máu tươi trên giường chỉ nhếch miệng một cái rồi thoả mãn ôm cô đi ngủ. Căn phòng rộng lớn tràn ngập mùi hoan ái, mùi tanh nồng của tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng da^ʍ thuỷ. Tiểu Nghi đau đớn không thể nhúc nhích chỉ có thể để mặc cho hắn ôm, cô khóc thầm, đôi mắt sưng lên đỏ ửng. Dưới bụng nhô lên, tiểu huyệt đau rát không thôi, thật khó chịu nhức nhối. Cô mở hai mắt nhìn lên trần nhà vì quá đau mà không thể ngủ được