Chương 6: Trò Chơi Tình Thú (H nặng)

Hắn bước vào trên tay còn cầm một khay đồ, bên trên là dươиɠ ѵậŧ giả, một hộp kim và…một con dao to.Tiểu Nghi mặt cắt không còn giọt máu, lùi lại trong góc giường. Hắn nhanh chóng bước tới kéo chân cô lại, cầm con dao lên kề sát dưới chân.

“Đôi chân xinh đẹp như vậy, nếu mà bị chặt đi thì tiếc lắm đó”

“Tôi không có trốn, tôi không có trốn”

Hắn dí mạnh con dao xuống chân cô hơn, chà qua chà lại rồi cứa nhẹ một cái. Trên đôi chân nhỏ bé lập tức xuất hiện một vết xước đỏ.

“Đừng cắt chân tôi, huhu đừng cắt chân tôi, tôi hầu hạ anh, tôi hầu hạ anh mà huhu”

Mắt hắn sáng rực lên, gương mặt tuấn tú ghé sát vào miệng huyết mà liếʍ láp

“Đây là do em nói”

Lưỡi hắn điêu luyện luồn sâu vào trong, khuấy đảo miệng huyệt làm cô tê dại. Hắn lấy cái dươиɠ ѵậŧ giả chọc vào tiểu huyệt

“A~” cô khẽ kêu lên, cảm giác vừa đau vừa tê khó tả

Hắn chọc mạnh dươиɠ ѵậŧ giả vào, sau vài lần đâm chọc hắn rút ra, cắm cái vật to lớn sớm đã phát trướng vào.

“Đau…buông ra”

Hắn kéo chân cô vác lên vai mình, ra vào mạnh mẽ, hắn cầm cây kim lên nói

“Cái núʍ ѵú ngọt ngào này nếu bị cắm kim vào thì sẽ như nào nhỉ”

Cô lắc đầu nguầy nguậy, đôi mắt long lanh khóc đến sắp tắc thở.

“Haha, nếu cắm hỏng thì lấy gì cho con tôi uống sữa đây”

Cô đẩy hắn ra, cô không thể sinh con cho tên bệnh hoạn này. Hắn sảng khoải đâm chọc, đến lúc gần bắn, hắn rút cái dươиɠ ѵậŧ đầy da^ʍ thuỷ ra nhét vào miệng cô, sau đó bắn dòng dịch trắng hôi tanh vào.

“Ngon không”

Hắn ép cô nuốt xuống, sau đó lại đâm dươиɠ ѵậŧ vào tiểu huyệt sưng đỏ kia.

“Á” cô thét lên, mắt trợn tròn nhìn lên trần nhà.

Hắn thoải mái đâm chọc sâu vào đến tử ©υиɠ cô. Sau một lúc hắn bắn dòng tinh nóng vào miệng huyệt kia, rồi lại cắm dươиɠ ѵậŧ giả vào chặn không cho chảy ra ngoài.

“Trướng quá…mau để nó chảy ra đi”

“Không được, em phải sinh con cho tôi, chỉ như vậy em mới không chạy trốn”

Hắn ôm cô nằm trong lòng mình, bên dưới còn nhơm nháp da^ʍ thuỷ và tϊиɧ ɖϊ©h͙.

“Mỗi ngày tôi đều sẽ cho em ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tôi cho đến khi em có thai, thích không bảo bối?”

Tiểu Nghi không đáp chỉ lặng lẽ khóc, thân thể cô đau nhức dữ dội không thể nhúc nhích, bụng còn căng trướng cái thứ dịch tanh nồng kia. Khó chịu vô cùng. Cô mệt mỏi nhắm hai mắt thϊếp đi

Hắn vô cùng vui mừng, vì đã sở hữu được cô, chỉ cần cô ngoan ngoãn muốn gì hắn đều cho.

Đến 4 giờ chiều cô mới tỉnh dậy, người bên cạnh đã đi từ bao giờ, bên cạnh đã không còn hơi ấm