Từ ngày hóa hình thành công, Vũ Trì đã nhờ Tuyết Dạ về những tên đã bắt mẹ và các anh chị mình.
Không bao lâu Tuyết Dạ đã có tin tức, Đài gia trong Lâm Thanh Thành có vài vị Đạo Thai Cảnh nên ở trong thành cũng được coi là đại tộc.
Nhưng mà theo Tuyết Dạ điều tra được, Đài gia đã đem mẹ và hai anh, chị của Vũ Trì cho Đài gia tiểu thư mang đi Phục Linh Tông. Bởi vì ả ta là một vị Thuần Linh Sư nên muốn mẹ và anh chị cậu làm Chiến Linh.
Đối với Đài gia Vũ Trì không quá bận tâm, chỉ là vài tên Đạo Thai Cảnh không bao lâu nữa cậu sẽ tự đến tìm bọn họ thôi. Nhưng Phục Linh Tông lại khác, tông này thực lực không kém Cầm Kiếm Tông có Anh Linh đỉnh phong tọa trấn a.
Nếu Vũ Trì muốn tự mình báo thù thì phải cố gắng tu luyện nhanh hơn nữa.
Thời gian trước Tuyết Dạ đã truyền cho cậu một bộ Dưỡng Hồn Đại Pháp, môn này chỉ đơn thuần là một môn phụ trợ gia tăng Tinh Thần Lực. Đối với Âm Công thì Tinh Thần Lực rất quan trọng, huống chi con đường Vũ Trì chọn là Linh Hồn công kích.
Đúng vậy ở Cầm Tông có ba loại thuộc tính pháp thuật chính:
Một là ngoại sát, cũng chính là lấy âm công kết hợp với các thuộc tính ngũ hành tạo thành sát thương. Giống như ngày đó Tuyết Dạ phóng ra Phong Nhận, đó thuộc loại ngoại sát.
Loại thứ hai là Tinh Thần Lực công kích, loại này là thuần lấy Âm Công công kích thẳng vào Linh Hồn của địch thủ.
Loại cuối cùng là Phụ Trợ, lấy Âm Công tăng cao chiến lực hay hóa giải các trạng thái bất lợi.
Tuyết Dạ chưa cho Vũ Trì tu luyện Âm Công, mà trong thời gian này hắn sẽ dạy cậu đánh đàn để cậu cảm nhận được tinh túy của nó sau này tu luyện sẽ rất có lợi.
Bàn tay nho nhỏ khẩy nhẹ lên dây đàn, những tiếng "ting...tang..." phát ra không hề theo âm luật.
Vũ Trì tùy ý khẩy đàn, một bên Tuyết Dã lẳng lặng ngồi nghe.
Chợt hắn đứng lên tiến về phía sau Vũ Trì, một l*иg ngực ấm áp phủ lên lưng cậu, hơi thở nóng của Tuyết Dạ thổi nhẹ vào vành tai cậu. Dù trong hình hài thiếu nhi nhưng linh hồn của Vũ Trì là một người sống mấy ngàn năm a, sao có thể chịu nổi sư khıêυ khí©h này.
Ngay lúc Vũ Trì định đẩy hắn ra thì hai bàn tay lớn của Tuyết Dạ đã phủ lên hai bàn tay cậu.
"Khẩy đàn sao lại lung tung như vậy chứ" nói như thổi, Tuyết Dạ làm vành tai của Vũ Trì nóng cả lên.
Nếu không phải bây giờ trong hình hài trẻ em, Vũ Trì sẽ nghĩ là Tuyết Dạ đang cố ý khıêυ khí©h mình a.
Theo bàn tay của Tuyết Dạ động, từng ngón tay của Vũ Trì nhẹ nhàng đánh ra một bài nhạc. Tuy rất vụng về nhưng nó khiến cho Vũ Trì nhớ mãi không quên.
"Đây là bài Tâm Xuân Khúc, sau này ngươi có thể dùng nó để khơi gợi lên sự yêu đời cho mọi người"
Chịu đựng đã đến giới hạn, Vũ Trì không nói một lời đứng bật dậy bỏ vào phòng.
"Tên đáng ghét" cậu thầm mắng.
Sáng luyện đàn, tối luyện công cuộc sống của Vũ Trì cứ bình lặng như vậy trong ba tháng.
Sau ba tháng, theo tông môn quy định đệ tử mới sẽ phải đi làm nhiệm vụ bất buộc. Cho dù Vũ Trì không thiếu tài nguyên tu luyện nhưng cậu vẫn phải đi làm.
Đến Nhiệm Vụ Điện, Vũ Trì hóa lại thành người đi vào. Với thân thể một đứa bé, Vũ Trì rất nhanh trở thành tâm điểm của cả nơi này.
"Đó là đệ tử của Tuyết Trưởng Lão phải không?" một người hỏi.
"Đúng vậy a, nghe nói thiên phú của nó rất đáng sợ, đã lập ra Bạch Kim Tử Phủ đó" tuy tò mò nhưng bọn họ đều ngại thân phận của cậu mà không dám tiếp cận.
Đến sảnh nhiệm vụ, Vũ Trì nhìn lướt qua một lượt tất cả nhiệm vụ. Có trồng trọt, quét dọn, canh cửa...đều là những sơ cấp nhiệm vụ cho những đệ tử mới.
Nghĩ nghĩ Vũ Trì liền bỏ qua, tuy cậu là đệ tử mới nhưng nếu nhận nhiệm vụ như vậy sẽ khiến Tuyết Dạ mất hết mặt mũi. Trong lúc vô tình, Vũ Trì không hề nhận ra mình đang quan tâm Tuyết Dạ.
"Tiểu đệ đệ, cùng các tỷ đi làm nhiệm vụ không?" đột nhiên có một cô gái áo vàng cở 20 tuổi đi đến trước mặt Vũ Trì hỏi. Không chỉ vậy, cô ta còn nhéo nhéo má cậu trong sự ngở ngàng của cậu.
"Linh tỷ tỷ a, đứa bé này thật đáng yêu a" một cô gái áo xanh khác đứng bên cạnh nhìn Vũ Trì khen.
"Tiểu Linh, tiểu Lục đừng đánh giá con người qua vẻ bề ngoài. Nó là một con sát lục yêu tu đó, cháu trai của Tôn Trưởng Lão chính là bị nó gϊếŧ" gần đó một thanh niên đi lại, hắn nói ra làm cô gái áo xanh tên Tiểu Lục sợ hãi lui về sau vài bước.
Tuy bọn họ đều là Tử Phủ Cảnh đệ tử Nội Tông nhưng chưa từng gϊếŧ người a.
"Ta đã nghe cha ta kể rồi, là hắn muốn gϊếŧ đệ đệ này trước, nếu là ta ta cũng sẽ hoàn trả" cô nàng Tiểu Linh không vui nhìn thanh niên nói ra. Sau đó cô ta tiếp tục quây lại hỏi Vũ Trì:
"Đệ đệ, gia nhập đội của tỷ tỷ nha"
Vũ Trì có ấn tượng khá tốt với Tiểu Linh, với lại cậu cũng muốn ra ngoài nên đã đồng ý.