CHƯƠNG 46: VŨ AN MAY MẮN

Kể từ lúc tiếp nhận Hắc Ám Tâm Chủng của Nguyệt Ma, trong cơ thể của Vũ Trì liền có một nguồn lực lượng Hắc Ám hòa vào. Có thể Vũ Trì không biết, nhưng nó đã khiến cho cậu ngày càng táo bạo và cực đoan hơn.

Lần này Vũ Trì bế quan là để chính thức luyện hóa Hắc Ám Tâm Chủng và cũng như lĩnh ngộ Hắc Ám pháp tắc.

Trong khi Vũ Trì bế quan thì ở Cầm Kiếm Tông một đại sự đã diễn ra, đó là tông chính thức được thăng lên hàng siêu cấp tông môn. Cũng không biết cao tầng đã thuyết phục Tuyết Dạ như thế nào để hắn chịu ra mặt nhưng nhất định cái giá bỏ ra là không hề nhỏ.

Mọi chuyện cứ diễn ra nhưng Vũ Trì cũng không hay biết gì, lúc này lực lượng Hắc Ám vẫn đang bao quanh thân thể, từng sợi, từng sợi chui vào cơ thể cậu.

Hắc Ám, đúng như tên gọi, nó là lực lượng tà ác và đáng sợ nhất, không chỉ đối với kẻ thù mà cho dù người tu luyện nếu không cẩn thận cũng sẽ trở thành con rối của chính mình.

Khi Vũ Trì tu luyện, lực lượng Hắc Ám đều muốn chui vào nhiễm bẩn linh hồn của cậu, nhưng cũng rất may là Vũ Trì có Quang Minh chiếu rọi, chống lại chúng.

Cứ tu luyện như vậy đến khi tám loại lực lượng đều cân bằng thì Vũ Trì mới xuất quan.

Ngày cậu xuất quan thì Tuyết Dạ vẫn ở đấy cứ như suốt bao năm qua hắn chưa từng rời đi.

"Trì nhi, chúc mừng, tu vi lại có tinh tiến rồi" Tuyết Dạ khẻ cười, ôm cậu lên.

Bây giờ Vũ Trì đã cao gần đến vai của hắn, nhưng nhìn các Tuyết Dạ ôm gọn cậu trong vòng tay, thì vẫn giống như nhiều năm trước.

"Ta bế quan mấy năm rồi" Vũ Trì ngước nhìn Tuyết Dạ hỏi.

"Bốn năm" kéo Vũ Trì cho ngồi lên đùi mình, Tuyết Dạ trả lời.

"Đã bốn năm rồi sao. Có chuyện gì xảy ra không?" Vũ Trì dựa vào ngực hắn hỏi.

"Không có gì đặc biệt, chỉ là Vũ An gần đây có chút biến hóa khác lạ"

Vũ An, đã bốn năm rồi không biết thằng bé như thế nào.

Nói chuyện với Tuyết Dạ thêm vài câu nữa Vũ Trì liền đi tìm Vũ An. Đến phòng nó, cũng đúng lúc nó từ bên ngoài bay về, thấy Vũ Trì nó liền hí hửng bay nhanh đáp xuống.

"Tam ca, huynh đã xuất quan, đệ nhớ huynh lắm" Vũ An bưng ra bộ mặt cực kỳ nũng nịu nói.

Đúng là Vũ An khác thật, lông của nó vốn màu xanh lá nay đã có mấy phần đổi thành xanh dương, nhưng tu vi lại tăng đến Tử Phủ đỉnh phong, chẳng mấy chóc sẽ bước vào Đạo Thai.

Vốn đang tươi cười Vũ Trì lại thấy bên khóe miệng của nó có vệt gì đó màu xanh dương, khi cậu chạm vào thì "xèo" một cái, nó đã khiến tay của cậu bị bỏng.

Vũ Trì kinh ngạc nhìn vết tích màu xanh này, rồi lại nhìn tay mình. Cậu có Khổng Tước Linh Hỏa, lại bị vết màu xanh này làm bỏng, chẳng lẻ nó còn hơn cả Linh Hỏa của cậu.

"Tiểu An, đệ vừa mới đi đâu về" Vũ Trì nhíu mày hỏi.

"Đệ a, đệ đi ăn về. Ca biết không, bọn nó ăn thật ngon a" Vũ An dường như vẫn còn thèm mà chép chép miệng.

"Mau, kể rỏ cho ca nghe" Vũ Trì nhận ra thứ Vũ An ăn rất đáng sợ, cậu là không muốn nó ham ăn dẫn đến chuyện không hay a.

Sau khi nghe Vũ An kể lại, Vũ Trì liền gọi Tuyết Dạ cùng đi đến đó.

Theo Vũ An kể từ mấy tháng trước nó vô tình đi lạc vào một động phủ dưới lòng đất, ở đây nó ăn một đóa hoa màu lam sau đó liền thấy cơ thể mình nóng bức rồi ngắt đi.

Sau khi tỉnh lại, Vũ An thấy một đàn côn trùng màu lam, cơ thể cũng bóc ra hỏa diễm màu lam. Nhưng không biết vì thứ gì thôi thúc chắc là cơn đói đã làm Vũ An không nhịn được mà ăn chúng. Thật bất ngờ, sau khi ăn chúng thì nguyên lực của nó liền tinh tiến, dường như trong cơ thể của nó có uẩn chứa một nguồn sức mạnh rất lớn.

Đến cửa huyệt động, Vũ Trì đã cảm nhận được một sự áp lực, Khổng Tước Linh Hỏa trong cơ thể cậu dường như rất e ngại thứ ở bên trong.

Nhìn qua bên cạnh, Tuyết Dạ và Vũ An vẫn bình thường khiến cho Vũ Trì bị tổn thương không hề nhẹ.

Dường như biết Vũ Trì đang nghĩ gì, Tuyết Dạ đã nắm tay cậu, hắn cũng tạo ra một lớp băng mõng đem cậu bảo vệ lại. Có lớp băng này Vũ Trì mới thấy áp lực giảm xuống và tự tin đi vào trong.

Bên trong, khung cảng tối tăm, trên những vách đá là những đóm màu lam nho nhỏ.

"Đây là?" Tuyết Dạ có chút không xác định.

"Là Lam Hỏa Trùng" Vũ Trì nhíu mày.

Không ngờ Lam Hỏa Trùng lại xuất hiện ở đây. Lam Hỏa Trùng tu vi không cao nhưng Lam Hỏa của nó rất lợi hại, cho dù là Đạo Thai Cảnh nếu bị nó chạm vào cũng sẽ bóc cháy mà chết.

"Ca, là nó, đệ chính là ăn hoa của nó a" chợt Vũ An kêu lên.

Nhìn lại, Vũ Trì thấy đây chỉ là một cây hoa nhỏ, nhưng trên thân và lá của nó là những hoa văn hỏa diễm rất lạ lùng.

"Lại là Lam Minh Hoa, Tiểu An lần này đệ gặp may mắn rồi" nhìn cây hoa Vũ Trì cười nói.

Lam Minh Hoa kết hợp với Lam Hỏa Trùng không chỉ uẩn dưỡng ra Lam Minh Linh Hỏa mà còn có cơ hội thuế biến huyết mạch.

Vạn vật trên đời đều là một vòng tuần hoàn không thể tách rời, cho nên Vũ An dựa vào ăn Lam Hỏa Trùng và Lam Minh Hoa thuế biến huyết mạch thì cũng không có gì lạ, có điều Vũ Trì không biết nó sẽ thuế biến ra loại gì thôi.

Vui mừng đã qua, Vũ Trì va Tuyết Dạ liền đi xung quanh xem xét, còn Vũ An thì rượt mấy con Lam Hỏa Trùng.

Vào sâu bên trong huyệt động, Vũ Trì nhìn thấy một trận pháp, bên trên còn có một cái kén lớn.

"Đây là Truyền Tống Trận"