CHƯƠNG 45: MÕI NGƯỜI MỘT PHƯƠNG HƯỚNG

Nhìn thấy Vũ Trì thống hận như vậy, trái tim của Tuyết Dạ như bị ai đó bóp nghẹn lại.

Đúng vậy, kẻ gây ra tất cả chính là Phục Linh Tông này. Bất kể ai dám làm cho Vũ Trì đau khổ thì tất cả đều phải chết. Tuyết Dạ nghĩ như vậy, hai mắt liền lóe lên sát khí nặng nề.

Đứng mũi chịu sào, tên Đệ Nhất Thái Thượng chính là kẻ đầu tiên bị Tuyết Dạ nhắm tới. Mặc dù hắn đã là nữa bước Vong Ngã nhưng đối diện với Tuyết Dạ cũng chỉ như đom đớm với ánh trăng, thêm nữa Tuyết Dạ đang rất tức giận nên mõi chiêu thức đều quyết tuyệt.

Không quá mấy chiêu, tên Đệ Nhất Thái Thượng đã bị đánh gần chết, chỉ có thể kéo hơi tàn mà cố lui về sau.

Chợt lúc này từ nơi Đài Thy Ngọc ngã xuống một hư ảnh Kim Sí Đại Bằng đã hiện ra. Hai mắt của nó câm phẩn, hận thù mà nhìn Vũ Trì.

"Khốn kiếp, là ngươi phá hư kế hoạch của ta, ngươi nhất định phải chết" tuy chỉ còn là tàn hồn nhưng nó rất hung bạo.

Nhìn tàn hồn Kim Sí Đại Bằng này, Vũ Trì không nói một lời, chỉ trong tích tắc Khổng Tước Linh Hỏa đã đánh tới.

Đại Bằng trời sinh lấy tốc độ chứ danh, dù chỉ là tàn hồn nhưng hắn vẫn né được Linh Hỏa.

"Tên Khổng Tước tạp mao, ngươi nghe cho rỏ ta nhất định sẽ gϊếŧ ngươi, sẽ san bằng cả Khổng Tước Tộc" đe dọa là vậy nhưng con Kim Sí Đại Bằng này cũng không dám ở lại mà vội bay mất. Là một tàn hồn, nó không thể ở ngoài quá lâu nếu không sẽ bị tan biến.

Nhìn Đại Bằng biến mất, hai mắt của Vũ Trì lóe lên hàn quang.

"Kim Sí Đại Bằng Tộc sao? Ta rất chờ mong"

Cũng như Khổng Tước Tộc, Kim Sí Đại Bằng cũng là Thánh Tộc thực lực siêu quần, hơn nữa hai tộc đều có nguồn gốc sâu xa liên hệ với nhau. Vũ Trì biết tên điên vừa nãy nói sẽ diệt Khổng Tước Tộc chỉ là tức giận nói vậy thôi, cho hắn mười cái mạng cũng không thực hiện được.

Nhưng mà gϊếŧ hắn, Vũ Trì chắc chắn sẽ làm bởi vì hắn là muốn tương lai sẽ đoạt xá Nhị tỷ.

Từ nhiều chuyện liên kết lại với nhau, Vũ Trì chắc chắn bởi vì mẹ và Đại ca do phản tổ thành Cuồng Sí Điểu thất bại mà bị gϊếŧ. Cuồng Sí Điểu mang trong người huyết mạch của Kim Sí Đại Bằng, chỉ cần một ngày phản tổ thành công thì hắn sẽ đoạt xá thân xác đó để sống lại.

Vì hắn mà mẹ và Đại ca đã chết, dù ở chân trời gốc biển, sẽ có một ngày chính tay Vũ Trì gϊếŧ hắn.

Tên Đệ Nhất Thái Thượng đã chết, không bao lâu Phục Linh Tông cũng bị tiêu diệt, từ đây Phục Linh Tông đã chính thức bị xóa xổ khỏi Hoàng Thường Đại Lục.

Khi Cầm Kiếm Tông trở về không bao lâu thì tin tức cuộc đại chiến đã truyền ra, không ai ngờ Cầm Kiếm Tông vậy mà có thể diệt môn được Phục Linh Tông. Từ đây các tông môn từng tham gia ám sát Cầm Kiếm Tông đều cảm thấy lo sợ, nhất là các Nhất lưu tông môn.

Lúc này trong biệt viện của Tuyết Dạ, Vũ An và Nhị tỷ đang vui vẻ đùa giởn với nhau. Từ nhỏ đã mất mẹ nên Vũ An không có ấn tượng gì về bà, nên việc bà chết đi cũng không gây cho nó đau thương gì quá nhiều. Bây giờ có thêm một Nhị tỷ, có thêm một người thân như vậy đối với Vũ An đã đủ.

Chợt lúc này Nhị tỷ nhìn qua Vũ Trì đang ngồi luyện đàn mà nói:

"Tam đệ, bao giờ chúng ta đi tìm cha?"

Cha? Đối với con người đã nhẫn tâm vứt bỏ mẹ con cậu thì Vũ Trì không cần phải tìm ông ta.

"Trước khi mẹ chết đã kêu ta sau này có cơ hội hãy đến Hà Nhai Khẩu tìm cha. Tam đệ, ngươi bây giờ rất mạnh, hay là chúng ta đi tìm cha đi"

Cho dù Vân Loa Tước mẹ có tâm nguyện là vậy nhưng Vũ Trì sẽ không đi tìm kẻ đó.

"Nếu không phải ông ta bỏ chúng ta mà đi thì gia đình chúng ta cũng không ly tán, mẹ, Đại ca, Tiểu đệ cũng không chết thảm như vậy. Tại sao, bây giờ tỷ vẫn muốn tìm ông ta?" Vũ Trì khẩy sai một nhịp, đứng lên tức giận hỏi.

"Đây là tâm nguyện của mẹ, đệ không thể nói như vậy?" Nhị tỷ cải lại.

"Khi nào ông ta đến đây xin lỗi chúng ta thì đệ sẽ suy nghĩ lại coi có nhận ông ta không, chứ không bao giờ đệ đi tìm ông ta"

Nhìn Vũ Trì kiên quyết như vậy, Nhị tỷ cũng bắt đầu tức giận:

"Đệ quá bảo thủ"

"Đúng, đệ bảo thủ, nhưng tất cả đều vì muốn tốt cho mọi người. Tỷ có chắc khi gặp lại, ông ta có chấp nhận tỷ không?" Vũ Trì nói không phải là không có lý. Không ai biết vì sao ông ta bỏ đi, nếu như trong tình huống xấu nhất bởi vì bọn họ chỉ là Vân Loa huyết mạch kém cỏi mà bị vứt bỏ, thì dù bây giờ Nhị tỷ có nhận lại ông ta, cũng chưa chắc ông ta chấp nhận.

"Ta không quan tâm, ta chỉ biết phải làm theo di nguyện của mẹ. Còn đệ, nếu không muốn đi ta sẽ không ép"

"Tốt, đây là quyết định của tỷ, ta không ép. Cầm lấy, nếu có gì không hay xảy ra, cứ đốt nó" biết không ngăn được, Vũ Trì chỉ đành đưa cho Nhị tỷ một cọng lông vũ của mình.

"Nhị tỷ, đời hiểm ác, chúng ta cá một việc đi" ngay khi Nhị tỷ định bay đi, chợt Vũ Trì nói.

"Cá cược? Tốt, nói thử xem"

"Cá cược, tỷ không lộ thân phận Khổng Tước của ta ra. Nếu trong vòng năm năm ông ta vẫn thành tâm đối đãi với tỷ, thì ta và Tứ đệ sẽ tự thân đến nhận ông ta" Vũ Trì nhanh chóng mở lời.

Nhị tỷ tuy mù quáng tin vào một hướng nhưng cũng không phải kẻ ngu ngốc, cô ta rất nhanh hiểu rỏ dụng ý của Vũ Trì. Hơn nữa cô ta cũng muốn đánh cược để chứng minh là Vũ Trì sai.

Nhìn Nhị tỷ bay đi, Vũ An mới bay lại đậu trên vai Vũ Trì.

"Tam ca, Nhị tỷ sẽ không có chuyện gì chứ?" nó có chút lo lắng hỏi. Từ trước đến nay theo nó Vũ Trì làm gì cũng đúng, điều mà cậu phản đối thì nhất định là sai.

"Sẽ không có chuyện gì đâu, đệ tập trung đột phá đến Đạo Thai Cảnh đi, ta sẽ tìm huyết mạch tốt cho đệ tiến hóa" gạt vấn đề này qua một bên, Vũ Trì đi vào trong.