Chương 038: Thẳng đến bước hai

Đông Ân Vũ dẫn Mộ Lâm lên lầu, nàng có chút xấu hổ, bởi vì nhà này so với căn nhà của Mộ Lâm có chút đơn sơ

Mặc dù Mộ Lâm không hề tỏ ra chán ghét, nhưng Đông Ân Vũ luôn cảm thấy không có mặt mũi, nàng đẩy cửa phòng, mời Mộ Lâm đi vào. Phòng khách coi như sạch sẽ, bởi vì mấy ngày qua Đông Ân Vũ không có về nhà, La Dạ cũng đi chạy hàng, cho nên gian phòng cơ hồ không người ở. Mộ Lâm bước vào phòng khách, ngắm nhìn bốn phí, nàng phát hiện mấy bộ quần áo trên ghế sofa, trong tủ cũng để đầy mấy đôi giày, mà kích thước giày so với Đông Ân Vũ không hợp.

"Trong nhà chị... còn có người khác? Mộ Lâm lễ phép tính hỏi một câu, nàng sợ quấy rầy người khác

" Chị ở chung với bạn, nhưng nàng hôm nay không ở nhà nên không sao" Nàng thu hồi quần áo trên sofa, mời Mộ Lâm ngồi tạm

Đông Ân Vũ tiến vào phòng bếp pha hai tách trà nhài, cố ý dùng bộ tách chén nhỏ tinh mỹ, để tăng lên chất lượng của ngôi nhà

" Mời dùng" Nàng đem trà đẩy trước mặt Mộ Lâm, nàng mỉm cười tiếp nhận, rất khách khí nói cám ơn

Trà nhài này là do La Dạ mang về, Đông Ân Vũ chưa từng có uống qua, hôm nay lấy uống mới phát hiện mùi thơm thanh khiết

" Chị gần đây bận rộn làm hả?" Mộ Lâm bưng chén trà, nhìn bóng mình trong tách trà hỏi thăm Đông Ân Vũ " Tuần này có đoàn kịch nổi tiếng biểu diễn, em muốn hẹn chị cùng đi xem, có thể không?" Không nghe Đông Ân Vũ trả lời, Mộ Lâm lập tức tỏ ra là mình mời, nàng còn muốn có nhiều cơ hội gặp gỡ Đông Ân Vũ.

" Thật có lỗi, chị vừa mới lên chức, chỉ sợ không có thời gian hẹn gặp" Đông Ân Vũ xấu hổ cười vài tiếng.

" Không sao, chúc mừng chị lên chức" Mộ Lâm hốt hoảng lắc đầu, bỗng nhiên uống một ngụm trà, bị bỏng đầu lưỡi

Đông Ân Vũ im lặng cười Mộ Lâm, cảm xúc thất vọng đều hiện trên mặt nàng y như một đứa bé

Hai người trò chuyện câu được câu không, đều liên quan đến chuyện cuộc sống thường ngày. Mộ Lâm cùng nàng nói về tình tiết phim truyền hình, Đông Ân Vũ cũng hưởng ứng vài câu, nàng không có xem tivi, bất quá Mộ Lâm hào hứng kể nàng cũng không có cắt ngang, ngẫu nhiên Mộ Lâm sẽ hỏi nàng một số vấn đề, Đông Ân Vũ cũng không nhất định trả lời, chỉ là nếu có quan hệ đến vấn đề thân phận, Đông Ân Vũ trên cơ bản sẽ né tránh

Cho đến khi Mộ Lâm hỏi một vấn đề, làm Đông Ân Vũ sửng sốt...

" Đối tượng hẹn hò của chị là nam hay nữ ?" Mộ Lâm hỏi rất nhỏ, nhỏ đến nỗi Đông Ân Vũ cho rằng mình nghe lầm

Nhưng nàng nhìn ánh mắt nghiêm túc của Mộ Lâm, mới biết được vấn đề này nghiêm túc

Nam hay là nữ....

Đông Ân Vũ buồn bực nhìn Mộ Lâm, thế mà lại hỏi nàng vấn đề này

" Nữ" nàng đặt tách trà xuống, thành thật trả lời

" Chị thấy con gái hả?" Mộ Lâm nghi vấn không có ác ý, có thể nghe thấy chân thành từ cách nói của nàng

Đáy mắt nàng thậm chí lóe tinh quang, để Đông Ân Vũ nhướn mày có chút kỳ lạ

" Nếu chị không thích con gái, sẽ không quen bạn gái, trả lời như vậy em có hài lòng không?" Đông Ân Vũ nhún vai, cảm thấy Mộ Lâm hỏi nhiề. Mặc dù nàng cùng Vĩnh Lạc hẹn hò bởi vì quan hệ lợi ích, nhưng không thể không thừa nhận, cùng Vĩnh Lạc hẹn hò tương đối là hạnh phúc, là nam hay nữ cũng không đáng kể, chủ yếu là hợp với nhau

Đông Ân Vũ thấy Mộ Lâm còn muốn nói gì đó, lập tức cắt ngang nàng, để nàng đi tắm trước. Đêm nay Mộ Lâm thắc mắc thật nhiều, đều là vấn đề hiếu kỳ, không ngừng đào bới chuyện của Đông Ân Vũ, để nàng có chút không đối phó được, nên đứa nhỏ này nên tắm rửa cho tỉnh táo một chút. Ngay lúc Mộ Lâm đang tắm, Đông Ân Vũ còn gọi điện thoại về cho quán ăn đêm, hỏi quản sự xem có chuyện gì hay không, quản sự bảo không có chuyện gì lớn, Đông Ân Vũ mới yên tâm

Mộ Lâm sau khi rời khỏi phòng tắm, thì đến Đông Ân Vũ đi vào, nàng tắm rửa qua loa, lúc ra vào khách thì đã không thấy Mộ Lâm.

Nàng đẩy cửa phòng ngủ, Mộ Lâm đang nằm trên giường của nàng, an an ổn ổn chuẩn bị ngủ, Đông Ân Vũ thấy thế cười yếu ớt, nàng ngồi bên mép giường, lò xo giường có chút lõm xuống, Mộ Lâm mở hai mắt, trong bóng tối có thể thấy rõ ràng đang nhìn Đông Ân Vũ, sau đó cười rất nhẹ

" Sao em biết phòng này của chị?" Đông Ân Vũ nhướn mày hỏi Mộ Lâm.

Mộ Lâm kéo chăn bông che nửa khuôn mặt, nhỏ giọng nói: " Nơi này có mùi thơm của Ân Vũ" nói xong còn hít ngửi mấy lần

... Mùi hương sao?

Cảm thấy gương mặt hơi nóng, Đông Ân Vũ cười nhỏ vài tiếng

" Em muốn ngủ trên giường?" Nàng nhìn Mộ Lâm đắp chăn kín mít, thật sự là tự nhiên

Mặc dù Mộ Lâm đùa giỡn rất đáng yêu, nhưng Mộ Lâm chủ động càng đáng yêu hơn, nhìn bộ dáng nàng xấu hổ, lại không chịu xuống giường

" Em tối nay có thể ngủ cùng Ân Vũ không?" Thanh âm truyền ra từ chăn có chút buồn bực, dường như cầu khẩn

" Em đã nằm rồi, chẳng lẽ muốn chị đá em xuống giường hay sao?" Đông Ân Vũ tự nhiên kéo chăn bông, nằm xuống

Giường này là giường đôi, lúc trước chuyển vào chính là như vậy, phòng La Dạ cũng có một cái giường đôi. thật không hiểu rõ nàng ở có một mình, tại sao mua hai cái giường đôi, chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào sao? Đông Ân Vũ nằm nghiêng bật cười. Nàng nhìn chằm chằm Mộ Lâm, mà Mộ Lâm cũng nhìn nàng, rõ ràng giường đủ lớn, nhưng Mộ Lâm càng muốn nằm sát bên nàng

" Em đã rất lâu không nghe thấy tiếng nói của Ân Vũ" Trong phòng ngủ yên tĩnh, thanh âm Mộ Lâm rõ ràng , giọng nói nhu hòa truyền vào trong tai, tựa như là tiếng nhạc mỹ diệu. Lúc nàng nói chuyện, hơi thở liền phả lên người, mỗi khi nàng chậm rãi cực mình, mùi hương sữa tắm sẽ phát tán khắp nơi, khiến Đông Ân Vũ nheo mắt, hưởng thụ

Nữ nhân mềm mềm nhu nhu

" Em rất nhớ chị" Đột nhiên, Mộ Lâm ở dưới chăn bông nắm lấy tay Đông Ân Vũ, đầu ngón tay mảnh khảnh nhu hòa vuốt ve " Rất nhớ, rất nhớ" Từ khi Mộ Lâm trên điện thoại nói nhầm, Đông Ân Vũ không còn gọi cho nàng. Mộ Lâm gửi tin nhắn, nhưng Đông Ân Vũ không có trả lời, nàng còn tưởng rằng Đông Ân Vũ không còn để ý nàng, vì thế tâm tình trở nên uể oải, may mắn hôm nay đi sinh nhật đồng nghiệp, mới gặp nàng

May mắn Đông Ân Vũ không có đẩy nàng ra

Cảm giác Mộ Lâm dần dần nắm chặt bàn tay, Đông Ân Vũ rủ mắt. Nàng thừa nhận khi đó không kiềm chế được nỗi lòng, sau này nàng cũng đắn đo không biết có nên hẹn Mộ Lâm ra hay không, thế nhưng tình huống không cho phép, nàng cùng La Dạ chạy hàng, sau lại quản lý ba tiệm ăn, cơ hồ loay hoay sứt đầu mẻ trán, kế hoạch phát triển không tốt, hôm nay liền cho các nàng gặp lại.

... nên cảm tạ thiên ý sao ?

Đông Ân Vũ mím môi, tốt a, nàng cám ơn ông trời để các nàng gặp nhau lần nữa.

" Em khi nào học cách nói chuyện buồn nôn rồi hả?" Đông Ân Vũ trêu ghẹo chê cười nàng.

" Học tivi, rất buồn nôn sao?" Mộ Lâm dịch chuyển gần sát hơn, đầu gối rất nhỏ đυ.ng vào giữa hai chân Đông Ân Vũ.

" Có một chút, nhưng chị không có ghét" Lúc đó còn thật thích

Đông Ân Vũ phát hiện Mộ Lâm cơ hồ muốn dán lên người nàng, cho nên dứt khoát đưa tay ôm eo nàng, đồng thời nàng cũng cảm giác Mộ Lâm đưa cánh tay đưa ngang qua, chân cũng thuận thế gác lên, không cần Đông Ân Vũ hướng dẫn, chính nàng liền làm tới, còn nằm chung gối với Đông Ân Vũ. Hai người trán cụng trán, chóp mũi như có như không cọ sát, dính sát vào nhau, có chút vượt qua giới hạn bằng hữu, khoảng cách rất nguy hiểm

" Chúng ta đã nắm tay" Mộ Lâm lúc nói chuyện, hai mắt nhìn chằm chằm Đông Ân Vũ.

Đông Ân Vũ gật đầu, các nàng xác thực đã nắm tay, hiện tại còn nằm chung với nhau

" Vậy chúng ta nên tiếp tục làm cái gì?" Thanh âm của nàng rất nhẹ, gương mặt có chút phiếm hồng.

... Làm cái gì ?

Đông Ân Vũ biết Mộ Lâm hỏi cái gì ? chỉ là nàng giả vờ không biết, lúc trước Mộ Lâm muốn nàng chỉ cho cách yêu đương, hy vọng Đông Ân Vũ có thể cùng nàng luyện tập, học tập đến bước thứ nhất, thứ hai, thứ ba rồi hoàn toàn, hiện tại Mộ Lâm là muốn bước thứ hai

Nghĩ hôn ?

" Còn có thể làm cái gì? đương nhiên là đi ngủ" Đông Ân Vũ nhịn xuống xúc động muốn bật cười, thuận miệng trả lời.

Mộ Lâm nghe vậy, đôi mắt sáng lập tức ảm đạm, nàng không có tính muốn giải thích hay đùa nghịch, rất thẳng thắn mà đón nhận đả kích vô tình

" Em muốn tiến thêm bước nữa?" Đông Ân Vũ hỏi nàng, cảm thấy mình như thúc thúc biếи ŧɦái dụ dỗ thanh thuần thiếu nữ.

Vừa mới dứt lời, Mộ Lâm lập tức gật đầu, nàng nháy mắt nhìn chằm chằm Đông Ân Vũ, khóe miệng hình thành đường cong rất đẹp

Thử hỏi ai có thể ngăn được loại dụ hoặc này? con cừu nhỏ liền ở bên người, còn vẫy gọi người yêu thương.

Nhưng Đông Ân Vũ do dự, tựa hồ như vậy cũng không tốt lắm, Mộ Lâm tinh tưởng nàng như thế, mà nàng còn nhân cơ hội ăn đậu hủ của nàng...

" Ngày mai tìm mấy bộ phim điện ảnh có chút hôn hít dẫn em đi xem, coi như là quan sát" Nàng dừng lại, vừa định xoay người, Mộ Lâm liền giữ chặt nàng.

" Em không muốn đi xem phim điện ảnh" Thanh âm Mộ Lâm mặc dù nhỏ, nhưng trong câu chữ lại có không ít sự kiên trì

... không muốn xem phim điện ảnh

" Em muốn diễn thực tế hả?" Đông Ân Vũ có chút kinh ngạc, hỏi, lại nói: " Vậy ngày mai chị sẽ giới thiệu đối tượng tốt cho em"

" Ân Vũ" Mộ Lâm bỗng nhiên ôm eo nàng, tiến lên phía trước nói : " Cùng chị không được sao?"

... Cùng chị

Mộ Lâm muốn hôn nàng

Thoáng chốc Đông Ân Vũ sửng sốt, so với Vĩnh Lạc, La Dạ, Triệu Hàn loại " muốn" kia thật mãnh liệt, Mộ Lâm ủy khuất hỏi càng làm nàng run sợ. Cùng chị không được sao? Đông Ân Vũ đương nhiên có thể, thế nhưng Mộ Lâm thì sao? nàng là một nữ hài trong sạch thuần khiết, nếu như bị nàng bẻ cong coi như xong, nàng làm thế nào ban giao với phụ mẫu Mộ Lâm đây ? hoặc là làm thế nào cho nàng một tương lai tốt đẹp xứng đáng hơn ?...

" Em muốn cùng chị hôn, không được sao?" Mộ Lâm thanh âm nhát gan mang một chút nghẹn ngào, tựa hồ bất an

Thế mà muốn cùng Đông Ân Vũ chơi hôn môi...

" Mộ Lâm, em biết em đang nói cái gì không?" Đông Ân Vũ giận tái mặt, rất chân thành hỏi Mộ Lâm.

Mặc dù không phải vì chuyện này mà có thể thay đổi xu hướng tính dục, nhưng nàng vẫn có chút lo lắng

Là vì nàng thả thính Mộ Lâm quá nhiều nên khiến nàng hiểu lầm chăng ?

Bất quá Mộ Lâm lại kiên định nhìn nàng, đôi mắt kia sáng rõ, không có chút nào vẩn đυ.c

Đông Ân Vũ đưa tay bưng khuôn mặt nàng, đầu ngón tay truyền đến ấm áp khiến nàng có chút run rẩy, vuốt ve hình dáng nàng, da thịt bóng loáng tựa như đứa bé, Mộ Lâm tựa hồ rất thích cử động của nàng, tiến lên chạm vào trán nàng, hai người nhìn thẳng vào mắt nhau, nhưng lại không biết riêng mình đang suy nghĩ cái gì

" Nếu như chị hôn em, em có hối hận không?" Đông Ân Vũ yếu ớt hỏi ra lời, nàng vốn muốn hỏi, nếu như hôn Mộ Lâm, mối quan hệ với Mộ Lâm có biến chất không ? Thế nhưng nàng không nghĩ để Mộ Lâm biết yêu cầu nhỏ bé xa vời của mình, nàng không nghĩ để Mộ Lâm biết, lúc đó muốn cùng nàng làm bằng hữu mà thôi

" Sẽ không?" Mộ Lâm nheo mắt, mỉm cười rất nhạt

... có lẽ, Đông Ân Vũ chính là bị nàng thả thính mới đúng ?

Đông Ân Vũ được lời xác nhận, lúc này mới ngửa đầ chậm rãi tiến lên, trong nháy mắt lúc đôi môi hai người sắp chạm nhau....

Ba!

Đèn sáng.