[ Một ] Nhị thiếu gia Quý gia Quý Văn Chung có tiếng ít nói ít cười, mở miệng công tác, ngậm miệng công tác, lạnh nhạt không có tình cảm*, được bầu thành “TOP 1 Nam Thần khó gần nhất”. Một lần ngẫu nh …
[ Một ]
Nhị thiếu gia Quý gia Quý Văn Chung có tiếng ít nói ít cười, mở miệng công tác, ngậm miệng công tác, lạnh nhạt không có tình cảm*, được bầu thành “TOP 1 Nam Thần khó gần nhất”.
Một lần ngẫu nhiên, hắn trở lại biệt thự đã nhiều năm không ở , ngoài ý muốn lại gặp được một thiếu niên đến vẽ cảnh.
Tường ngoài biệt thự treo đầy dây thường xuân, trên bảng vẽ của thiếu niên, chỉ có vài nét bút ích ỏi lại thấy được chiều sâu của bước tranh.
Bổng nhiên thiếu niên quay đầu lại, Quý Văn Chung vội vàng nhìn thoáng qua, kinh vi thiên nhân(1).
[ Hai ]
Mọi người đều truyền Quý nhị thiếu đổi tính, nam thần băng lãnh ít khi nói cười cư nhiên sẽ cười!
Bởi vì tiểu họa sĩ có lai lịch không rõ Thẩm Lộc.
[ Ba ]
Một ngày nọ,sau giờ cơm chiều
Quý Văn Chung: “Uống thuốc đi.”
Thẩm Lộc vùi đầu vẽ tranh: “Không uống.”
“Kia đi ngủ sớm một chút.”
“Không ngủ.”
“Kia…… Hôn một cái?”
“Không…… Ngô.”
Thẩm Lộc nhón chân, bên tai ửng đỏ: “Pi.”
________________________
*Cái chỗ này là "bất cận nhân tình" nhưng mình muốn ghi Việt hóa hết nên để vậy không biết đúng nghia không nữa
(1)có nghĩa là phi thường kinh ngạc khi nhìn thấy người nào đó giống tiên nhân.(có lẽ vậy)