Chương 13: Biếи ŧɦái

Dung Tịch càng nghĩ càng hoảng loạn, nam nhân phía sau tinh lực dồi dào, hận không thể đâm nát xương cốt Dung Tịch. Hắn ôm Dung Tịch đặt trên dươиɠ ѵậŧ đi vào phòng tắm. Dung Tịch bị hắn làm cho chân mềm nhũn, rất nhiều lần té lăn trên nền đất. Nam nhân nắm eo cậu vừa đi vừa đưa đẩy hông.

Dung Tịch sức cùng lực kiệt, bất lực để hắn hành cả một tối. Kết quả ngày hôm sau cậu mệt đến ngay cả đầu ngón tay đều không động đậy nổi, mà Tần Thời Nghị lại như tiêm máu gà, ôm cậu không ngừng va chạm vào hai huyệt động đỏ tươi. Hoa huyệt cùng hậu huyệt thay phiên chịu thao, nếu chịu không nổi nữa thì dùng miệng thay thế. Dung Tịch toàn thân trên dưới đều dính dính nhớp nhớp, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng mồ hôi lẫn vào nhau, toàn bộ hạ thân thảm không nỡ nhìn, dơ bẩn lầy lội.

Cổ họng nghẹn ứ, yết hầu khát khô, người mềm như bún bị nam nhân đè ra trên bồn tắm mà thao. Thẳng đến khi bồn tắm đầy nước, nam nhân mới ngừng lại giúp cậu lau thân mình.

Tần Thời Nghị đối với Dung Tịch mang theo một loại du͙© vọиɠ chiếm hữu biếи ŧɦái, xâm phạm thân thể cậu còn chưa đủ mà còn phải đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào trong. Nhiều khi hắn sẽ cố tình không rửa sạch mà để lại một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙, thậm chí còn lấy nút chai rượu đem nhét vào để tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn không tràn ra ngoài. Cho dù hắn không ở cạnh cậu, hắn cũng hy vọng đồ của mình có thể thời thời khắc khắc lưu trên người đối phương. Hắn thực sự muốn đánh dấu cậu, muốn đem cậu vĩnh viễn là của hắn.

Hiện tại cũng vậy, nam nhân chỉ đơn giản giúp cậu rửa sạch âm môi bên ngoài, không có duỗi tay vào trong mà rửa ráy.

Dung Tịch nhớ tới vấn đề sinh con, trong lòng dâng lên chút sợ hãi. Cậu là người song tính, thân mình cho dù chưa hoàn thiện, cậu không muốn mạo hiểm a. Tần Thời Nghị khống chế cậu, chắc chắn không cho phép cậu uống thuốc tránh thai, cậu chỉ có thể ở thời điểm tắm rửa giấu nam nhân trộm móc tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra.

Cậu động tác làm thật cẩn thận, lần đầu tiên cứ như vậy qua đi. Bất quá tay cậu không đủ dài, không thể vươn tới sâu bên trong, khó tránh khỏi không sạch sẽ, nhưng như vậy cũng đủ an ủi Dung Tịch rồi. Cậu cứ thế tự lừa mình dối người mà nghĩ.

Tần Thời Nghị thay đổi sạch sẽ khăn trải giường, đem Dung Tịch sắp ngủ đặt ở trên giường, thuận tay lấy thuốc mỡ bôi cho tiểu huyệt sưng đỏ của cậu một chút, sau đó dùng dươиɠ ѵậŧ giả nhét vào hai cái lỗ nhỏ. Xong xuôi mọi việc, hắn mới ôm Dung Tịch mà ngủ.

Nửa đêm Dung Tịch nửa người dưới mang giả vật ngủ không yên, cậu khó chịu mà trở mình, Tần Thời Nghị ôm chặt cậu không buông. Dung Tịch cảm giác có chất lỏng từ hai tiểu huyệt sưng đỏ kia chảy ra. Cậu vì hành vi của nam nhân mà tức giận, ở trong đêm tối chớp đôi mắt, không bao lâu sau liền chìm vào giấc ngủ.

Từ hai ngày trước, Tần Thời Nghị cố ý bắt Dung Tịch chơi đủ loại dụng cụ. Dươиɠ ѵậŧ nhỏ của cậu chịu không nổi tiến độ của hắn. Mỗi lần cùng Tần Thời Nghị lăn lộn, cậu ít nhất phải tiểu hai ba lần hắn mới chịu bắn.

Nam nhân đối với dươиɠ ѵậŧ của Dung Tịch thường xuyên lộ ra biểu tình bất mãn. Dung Tịch biết Tần Thời Nghị muốn hành hạ cậu thế nào, vì vậy cậu cố mà dang hai chân hầu hạ hắn thật tốt.

Tần Thời Nghị buông lỏng biểu tình, hắn đột nhiên nhếch khóe miệng tươi cười, “Phía dưới ăn thật tốt, xem ra em được huấn luyện không tồi, anh dạy lại cái này của em nữa được không?”. Nói rồi hắn chỉ cây gậy nhỏ của cậu.

“Cái, cái gì?” Dung Tịch bị thao ngập ngừng nói không thành câu hoàn chỉnh.

Tần Thời Nghị đem tới một cái khóa nhỏ nhìn rất kỳ lạ. Dung Tịch không rõ đấy là cái gì, cậu bị thao ê ê a a hỏi hắn, nam nhân trầm mặc không trả lời. Nhưng rất nhanh Dung Tịch liền biết là cái gì, nghẹn đỏ mặt, duỗi tay muốn moi vật kia ra, lại bị nam nhân tàn nhẫn dùng còng tay khóa lại ở đầu giường. Hắn đưa tay từ mông Dung Tịch đi xuống.

“A a —— buông ra —— buông ra —— đau ——” Dung Tịch cảm thấy dươиɠ ѵậŧ của cậu sắp hỏng rồi, trướng đau muốn chết.

“Về sau dùng thử nơi này tiểu đi.” Nam nhân nhàn nhạt mà nói, hắn cúi xuống cắn lên nữ huyệt Dung Tịch, bình thản như việc hỏi hôm nay thời tiết như thế nào.

Dung Tịch sợ hãi lắc đầu, cậu biết nam nhân vẫn luôn không thích cây gậy này của câu, hắn hiện tại rất muốn phế nó đi. Dung Tịch nức nở xin tha: “Không cần —— không cần —— đau ——”

“Thứ này cũng phải dạy dỗ lại một chút, dù sao đều là để anh thao thì cần dùng nó làm gì, phế nó đi không phải tốt hơn sao?” Dươиɠ ѵậŧ Dung Tịch bị nam nhân nắm trong tay cứ vậy mà lớn hơn. Cậu nếu cứ bị giam cầm mãi như thế chắc chắn gậy nhỏ này về sau sẽ bị phế đi thật.

Dung Tịch ở trong lòng ngực hắn nũng nịu, “Không muốn không muốn, ông xã, em đã là người của anh rồi, anh không cần cho em mang cái kia, em sợ lắm……”

“Sợ cái gì, hỏng rồi ông xã nuôi em cả đời.”

"Ông xã, không phế được không? Cầu anh đó……”

“Ngoan, đừng cãi.” Hắn chuyên tâm mà ở dưới thân thể Dung Tịch phát tiết thú tính, Dung Tịch khống chế không được mà khóc ra.

Hắn không để cơ hội cho Dung Tịch cự tuyệt, cứ vậy tập trung thao cho xong. Dung Tịch thất vọng, đối với người trước mắt tới tới lui lui rất nhiều lần, cậu thật sự không còn cảm giác gì. Dung Tịch nức nở mà tu lên khóc.

Nhưng nữ huyệt cậu như cũ không ra nướ© ŧıểυ, Tần Thời Nghị trước đó còn rót cho cậu không ít nước.

“Hỏng rồi —— sắp hỏng rồi —— ô ô —— ô ô ô ——” Dung Tịch tuyệt vọng, cậu không muốn làm nữ nhân, cậu không muốn biến thành nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© chỉ biết chịu thao. Mà người nam nhân này lại nói từ nay về sau cuộc sống của cậu đều chỉ là nằm trên giường mở rộng chân để hắn đị* thôi.

Cuối cùng nam nhân cũng không đem cái khóa cắm trong lỗ tiểu Dung Tịch lấy ra. Để phòng ngừa Dung Tịch ngứa tay kéo ra, còn dùng còng tay móc lên đầu giường.

Từ khi cầm tù tới nay, Dung Tịch lần đầu tiên lộ ra biểu tình không muốn phối hợp, mà Tần Thời Nghị cũng không có tức giận. Hắn biết Dung Tịch không muốn, ngược lại còn hết lời mà dụ dỗ cậu nhưng cái khóa kia như cũ không lấy ra. Dung Tịch nghẹn một bụng nướ© ŧıểυ, cuối cùng nhịn không được dùng nữ huyệt tiểu ra, thời điểm ấy nam nhân còn dùng di động chụp lại cho cậu một bức.