Chương 11: Chìm đắm

Dung Tịch vừa tỉnh dậy liền cảm thấy toàn thân vô cùng đau đớn, đặc biệt là hạ thể phía dưới, chỉ cần hơi động một chút liền truyền đến cảm giác tê tâm liệt phế. Cậu rúc ở trong l*иg ngực của nam nhân, ấp úng nói không nên lời. Nam nhân cũng không thèm để ý, nhếch miệng cười khẽ, ôm lấy cậu hôn sâu.

Dung tích nhớ lại hành động tra tấn của hắn tối qua, không dám kháng cự, vụng về mà đáp lại.

Sáng sớm là thời điểm nam nhân dễ phát tình nhất. Tay hắn sờ xuống hoa huyệt Dung Tịch, chậm rãi mà đưa tay vào đâm rút.

“Ông xã nhẹ chút, đau a.”

“Còn đau sao?” Tuy nói muốn giáo huấn Dung Tịch, nhưng nam nhân vẫn rất cẩn thận. Ngày hôm qua hắn làm cậu đến mức chảy máu, sưng không nhìn ra dạng gì. Thật ra vết thương cũng không lớn lắm nhưng do thân thể nhạy cảm của Dung Tịch khiến nó nặng hơn.

“ Ông xã đừng đâm phía trước được không?” Dung Tịch nhỏ giọng mà nói.

“Vậy em nói xem nên cắm nơi nào?”

“Cắm, cắm mặt sau.” Dung Tịch mặt đỏ như cà chua lí nhí nói. “Ông xã cắm mặt sau……”

“Nếu cục cưng nói muốn làm mặt sau, vậy làm mặt sau đi.” Nam nhân thỏa hiệp nói. Tối hôm qua trước khi ngủ hắn có để sεメ toy trong hậu huyệt cậu. Hậu huyệt không phải nơi thích hợp cho việc làʍ t̠ìиɦ, muốn nới rộng nó rất phức tạp. Hắn chưa vội rút cây dươиɠ ѵậŧ kia ra, mà đưa đẩy nó một chút. Sau khi xác nhận nơi đó được nới rộng đầy đủ, hắn lấy ra dưới gối lọ gei bôi trơn, bôi lên trên cự vật của mình, chậm rãi cắm vào.

Cúc huyệt non nớt lần đầu được khai phá, mυ"ŧ chặt lấy cự vật của hắn. Nam nhân sung sướиɠ mà thở ra, hắn cầm lấy gối kê dưới eo Dung Tịch, sau đó đưa đẩy eo. Dung Tịch vẫn không thích ứng nổi, hậu huyệt trước chưa có làm qua, cảm giác vừa trướng, vừa đau làm cậu muốn chết mất.

Nam nhân cúi người liếʍ láp hai viên đậu đỏ trước ngực Dung Tịch, đem chúng nó cắn sưng lên.

Trước ngực, đầṳ ѵú hai bên thực mẫn cảm, Dung Tịch bị liếʍ đến rên hừ hừ, hậu huyệt thực mau thả lỏng ra. Nam nhân nhíu mày, nhìn đôi môi đỏ mọng bị Dung Tịch cắn lấy, hắn duỗi tay đưa ngón trỏ vào khoang miệng đối phương mà khuấy đảo đầu lưỡi. Hắn không thích đối phương ở trên giường bộ dạng ẩn nhẫn, hắn thích Dung Tịch bị làm đến kêu rên thành tiếng, mông đít phối hợp.

Hắn nhìn tới hai đùi trắng nõn của Dung Tịch quấn quanh eo mình liền nổi lên phản ứng, hạ thân dùng sức mà thẳng tiến. Dung Tịch bị kí©h thí©ɧ kẹp chặt eo nam nhân, trong miệng nức nở xin tha.

“Rên mau.” Nam nhân trên người bao phủ bởi lớp mồ hôi mỏng, cơ bụng sáng lấp lánh thoạt nhìn thực gợi cảm.

Dung Tịch khó có thể mở miệng, ê ê a a mà đối phó. Nam nhân không kiên nhẫn điều chỉnh vị trí, đem hạ thân Dung Tịch nhấc lên, từ trên đi xuống mà va chạm. Cái tư thế này làm Dung Tịch tràn ngập cảm giác áp bách, vách tường thịt bên trong phảng phất như sắp bị chọc thủng mất. Cậu cuối cùng nhịn không được mà kêu lên, nghẹn ngào khóc thút thít.

Dung Tịch cố hết sức chịu đựng du͙© vọиɠ của nam nhân. Cậu căng chặt thân mình, cảm giác cự vật trong cơ thể như một con rắn lớn, không ngừng tìm kiếm điểm mẫn cảm mà đâm vào. Dung Tịch thở hồng hộc, nhìn nam nhân cười xấu xa, trong miệng nói ra những lời dơ bẩn, “Điểm G giấu ở chỗ nào hả? Sao ông xã tìm nửa ngày cũng không tìm được, có phải hay không vì muốn ông xã thao mà giấu nó đi phải không?”

“A ha —— không —— không phải —— ông xã nhẹ chút —— muốn —— muốn chết —— muốn chết mất——”

“Ông xã bị cái miệng nhỏ này của em ngậm sướиɠ muốn chết đây. Hay là hai chúng ta cùng chết?” Nam nhân bắt lấy cổ chân Dung Tịch, đầu lưỡi liếʍ láp ngón chân ngọc ngà của đối phương, một chút một chút mà liếʍ láp gặm cắn. Dung Tịch đang bị nam nhân liếʍ ngón chân, bỗng nhiên giãy lên, trong miệng rêи ɾỉ kêu lớn, nam nhân vừa rồi mới đâm tới điểm G của cậu.

Dung Tịch ngửa cổ lên. Cổ cậu trắng muốt như một con thiên nga, nam nhân càng thêm hưng phấn mà va chạm, quấn lấy linh hồn lẫn thể xác cậu. Nếp uốn quanh cúc huyệt bị căng ra no đủ, dâʍ ɖị©ɧ bắn khắp trên giường, trong không khí tràn ngập hương vị tìиɧ ɖu͙©.

Nam nhân ở trên người cậu lưu lại một vài vệt đỏ, như muốn đánh dấu chủ quyền thân thể cậu là của hắn.

Dun Tịch sung sướиɠ đến cao trào mà bắn tinh. Nam nhân cuối cùng cũng tiết ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào chỗ sâu nhất trong cậu.

Ở thời điểm Dung Tịch còn ở trên đỉnh, nam nhân tìm hai cái dươиɠ ѵậŧ giả nhét vào hai huyệt trước sau. Làm xong, nam nhân đem cái khóa trinh tiết khóa lại. Khóa rất tiểu xảo, hình dáng với những cái khóa khác không khác biệt lắm, nhưng đặc biệt ở chỗ muốn mở ra chỉ có thể dùng vân tay cảm ứng của nam nhân. Sở dĩ như vậy là vì nam nhân muốn bảo vệ thật tốt cơ thể cậu, về sau tùy thời đều có thể mang ra làm, cậu từ nay về sau hoàn toàn trở thành sủng vật của hắn. Dung Tịch bi ai mà nghĩ.

Nam nhân không có đem cậu trở lại tầng hầm. Dung Tịch được cho phép di chuyển trong toàn bộ căn biệt thự, nhưng mà cậu không được phép đi ra ngoài. Vì đề phòng cậu, sợ chỉ khóa lại hạ thể Dung Tịch còn chưa đủ, nam nhân đem toàn bộ cửa sổ của biệt thự đóng đinh, mỗi một góc đều bố trí camera theo dõi, cho dù là trong WC, nhất cử nhất động của cậu đều bại lộ dưới mắt nam nhân.

Nam nhân đối xử với cậu như một người vợ. Một người vợ bị khống chế hết thảy, một người vợ không cần làm gì, chỉ cần mở rộng chân chịu thao là được.

Nam nhân rất thích làʍ t̠ìиɦ, tinh lực dồi dào vô cùng, mỗi góc của biệt thự đều có dấu vết làʍ t̠ìиɦ của họ.

Dung Tịch vẫn luôn cho rằng nam nhân phải ra ngoài làm việc, nhưng thời điểm sống trong biệt thự cùng hắn cậu mới biết thì ra nam nhân cũng có thể ở nhà công tác. Mỗi lần hắn làm việc sẽ bế theo cậu vào, để Dung Tịch ở dưới khẩu giao cho mình, còn hắn ở trên dùng máy tính mà làm việc. Hoặc là để Dung Tịch ngồi trên người mình, đặt dươиɠ ѵậŧ của mình trong cơ thể cậu, cho dù là mềm oặt cũng có thể để một ngày. Bọn họ như muốn gắn chặt vào nhau.

Giống như bây giờ, dươиɠ ѵậŧ của nam nhân bỗng thình lình tiến vào. Dung Tịch buổi sáng mới bị làm một lần, cậu cực kỳ mỏi mệt, khó lắm mới có được giây phút nghỉ ngơi. Cậu nằm trên sô pha, nhỏ bé như con tép, cuộn tròn bản thân trông rất đáng thương. Nam nhân không có đánh thức cậu, trực tiếp tách hai chân Dung Tịch đem du͙© vọиɠ tiến vào, làm Dung Tịch bị thao mà tỉnh.

Thời điểm nam nhân ở nhà không có khóa lại hạ thể cậu, trừ phi là hắn thật sự rất bận bắt buộc phải ngủ lại thư phòng thì mới khóa lại.

Dung Tịch một bên rơi lệ một bên ô ô kêu. Làʍ t̠ìиɦ quá nhiều khiến Dung Tịch đã gầy nay càng gầy hơn, thường hay mất ngủ, hai tròng mắt phía dưới còn có quầng thâm nhàn nhạt. Vào ban đêm, thân thể cậu trước nay đều không thuộc về chính mình.

Bất ngờ bị thao, cậu giống một con mèo nhỏ rúc trong ngực nam nhân. Hạ thể tận lực mấp máy, làm cho nam nhân nhanh tiết ra tới, khiến cậu tí nữa lại bị đánh. Nam nhân biết ý đồ của cậu, thương hại mà không đánh cậu, cười nhạo cậu ngây thơ.

Dung Tịch nhỏ giọng mà rêи ɾỉ. Nam nhân bắt lấy eo Dung Tịch, đem cậu từ trên sô pha ném lên bàn làm việc rộng lớn, tận lực mà đâm vào mông đối phương. Dung Tịch so với nam nhân thấp hơn một cái đầu, chân tay cũng không có dài như hắn, nam nhân không hề tốn chút sức lực nào mà ném cậu tới. Dung Tịch dựa vào bàn, ăn đau mà nhón mũi chân, cắn ngón tay.

Dung Tịch khó chịu muốn xuất ra, nhưng mà cậu không dám, chỉ có thể nhẫn nhịn mà phục vụ hắn. Cậu nắm lấy một chồng giấy trắng vò nát. Mặt trên toàn là tiếng Anh, Dung Tịch tiếng Anh cũng không tệ lắm, nhưng đối với những từ khó gặp như này vẫn có chút mờ mịt không hiểu. Ngón tay nắm lấy giấy trắng, lơ đãng mà liếc một dòng chữ tiếng Trung —— Tần Thời Nghị.

Dung Tịch từng xem qua thời điểm nam nhân làm việc. Nếu đúng như những gì cậu nghĩ, vậy Tần Thời Nghị có phải tên hắn hay không?

Dung Tịch hoảng hốt mà thốt lên tên hắn, “…… Tần Thời Nghị……”. Âm thanh dâʍ ɭσạи đè lên giọng của cậu, nhưng mà nam nhân vẫn nghe được. Hắn đột nhiên dừng lại, thư phòng bỗng chốc trở nên im lặng. Dươиɠ ѵậŧ trong thân thể dừng lại trước điểm mẫn cảm.

Dung Tịch chịu không nổi mà “Ô ô” ra tiếng, cậu cứ như vậy đạt tới cao trào.

Nam nhân tay nhẹ nhàng mà giữ gáy Dung Tịch, như một mãng xà nguy hiểm phun lưỡi, “Em nói cái gì?”

“Ông xã, ông xã, anh đừng ngừng lại, mau động, động đi….” Dung Tịch còn chưa hết sướиɠ, cậu lắc lư cánh mông trắng nõn. Nếu là bình thường, nam nhân sẽ đè cậu ra mà đâm chết, nhưng mà hiện tại hắn lại cực kỳ trấn định.

Dung Tịch sợ hãi mà trợn to hai mắt, không rõ nguyên do, cậu năn nỉ nói: “Ông xã…… ông xã……”

“Anh hỏi em vừa mới nói cái gì?”

Dung Tịch đầu óc dần dần thanh tỉnh, cậu có chút không xác định nói, “Tần…… Tần Thời Nghị?”

Nam nhân thân mình kịch liệt run rẩy, bờ môi của hắn xẹt qua sống lưng gợi cảm của Dung Tịch, một chút một chút mà hôn nhẹ, tựa như đối đãi bảo vật trân quý nhất, "Đúng vậy, đúng vậy, Tần Thời Nghị, thật là dễ nghe, Tiểu Tịch em lại kêu một tiếng đi có được không?”

“Tần Thời Nghị, Tần Thời Nghị, Thời Nghị, Thời Nghị…… Ô ô a ——” chưa kịp nói xong Dung Tịch đã bị nam nhân điên cuồng mà đâm vào, như muốn đánh tan linh hồn cậu.

“Đúng vậy, Tần Thời Nghị, nhớ kỹ, đây là tên chồng em nhớ chưa? Tiểu Tịch?”

Dung Tịch ô ô khóc ra tiếng, cậu chịu không nổi tình ái mãnh liệt như thế, chỉ biết nghe theo: “ Vâng, vâng, ông xã, ông xã…… anh nhẹ chút…….Nhẹ chút……”

“Bảo bối kêu thật là dễ nghe, em mau kêu lại tên anh một lần nữa được không?” Nam nhân dụ dỗ Dung Tịch mở miệng.

“Thời Nghị…. A a Thời Nghị….Thời Nghị….AA aa"

Âm thanh của cậu đánh vào nơi mềm yếu nhất của hắn. “Tần Thời Nghị” ba chữ như mang theo ma lực muốn đem hắn chìm vào trong hạnh phúc. Nếu có thể, hắn nguyện ý mà chết dưới âm thanh mê lực này của cậu…..

____________________________________________________________________

Thông báo!!!!!!!!!

Editor: Có thể từ hôm nay đến 22 tháng 3 mình có chút việc bận, sẽ không thể ra chương đều đặn được. Mọi người thông cảm nha. Nếu có thời gian rảnh mình sẽ cố edit để cho mọi người đọc nhé. Yêu 😙😙😙