Chương 15: Tác dụng bơ bánh kem

À, nếu tiện thì, nhờ mọi người nhắc mình mỗi khi thấy lỗi chính tả nhé. 😅😅 Love u.]

Sau khi trở lại tẩm cung làm thêm một lần nữa, Thẩm Kiểu Kiểu nghĩ tới khi nãy hắn lôi kéo mình ở trên nóc nhà không chịu dừng lại hành động, lập tức không cao hứng cuốn chăn lăn tới góc tường.

Khang Hy biết nàng bực, tiến lại gần cách chăn ôm lấy nàng, lấy lòng:

“Ngoan bảo có khát không? Có đói bụng không?”

Thẩm Kiểu Kiểu còn định không để ý hắn, nhưng trải qua hai lần hoan ái bánh trung thu mới dùng lúc nãy như đã tiêu hóa gần hết, nghe thấy hắn hỏi chuyện không nhịn được mà nuốt nước miếng.

Hắn vẫn luôn chăm chú nhìn nàng hiển nhiên là phát hiện động tác nhỏ này, không đợi nàng trả lời đã tự mình lệnh người mang chút thức ăn lại đây.

“Ta muốn ăn gà ti mặt!” Thẩm Kiểu Kiểu nghĩ nghĩ vẫn là cảm thấy không cần phải khiến bản thân chịu đói, sau khi đưa ra yêu cầu lại quay mặt vào phía tường bày ra bộ dáng “ta còn chưa tha thứ ngươi đâu”.

Khang Hy khẽ cười một tiếng, sau khi lệnh người chuẩn bị lại quay về dỗ nàng: “Trẫm mang ngươi đi tắm trước được không?”

Thẩm Kiểu Kiểu tuy không nói chuyện nhưng lại ngồi dậy, vươn tay hướng về phía hắn.

Khang hy chịu thương chịu khó duỗi tay bế nàng đến bể tắm, tự mình hầu hạ đem tóc nàng vấn lên lại giúp nàng rủa sạch thân mình, nói thêm một đống lời ngon ngọt dỗ dành mới đổi lại được một cái nhìn hòa nhã.

“Ngươi trước đó còn nói sẽ mang ta ra ngoài cung đấy!” Thẩm Kiểu Kiểu nói

“Qua hai ngày nữa nhất định sẽ mang nàng đi.” Khang Hy một bên hứa hẹn, một bên dùng khăn vải đem người bọc chặt chẽ ôm ra ngoài.

Bởi vì Thẩm Kiểu Kiểu thường xuyên tới đây tự nhiên sẽ có người chuẩn bị xiêm y cho nàng, Khang Hy mang tới một bộ đồ, giúp nàng mặc lại để nàng ngồi trên trường kỷ, lúc này mới xuống nước nhanh chóng tắm gội.

Lý Đức Toàn chờ hai người đều tắm gội xong, tự mình dâng lên một hộp đồ ăn, ngoại trừ gà ti mặt còn cò thêm một đĩa gà nướng cùng mấy món bánh, cả nước gà tô bánh mà Thẩm Kiểu Kiểu yêu thích nhất.

Nàng ngửi được mùi hương gấp không chờ được định chạy đến bên bàn lại phát hiện không thấy giày của mình đâu mất, vì thế vươn tay về phía Khang Hy: “Nhanh lên nhanh lên, ta đói bụng!”

Khang Hy vừa chọc giận nàng, khó khăn lắm mới dỗ nàng được một chút, liền đi tới ôm người vào lòng lại hôn một cái trên khuôn mặt trắng nõn, mang nàng ngồi xuống cạnh bàn.

Lý Đức Toàn thấy càng ngày Thái tử phi càng tùy ý trước mặt chủ tử vậy mà chủ tử nhà mình lại không có dấu hiệu tức giận, ngược lại là bộ dáng dung túng sủng nịnh, trong lòng tức khắc lại đề cao vị Thái tử phi này thêm một phần.

Khang Hy miệng vàng lời ngọc, hôm trung thu ấy đã hứa mang nàng ra khỏi cung quả nhiên ngày thứ ba sau khi lâm triều liền tới tìm nàng.

“Là đồ vật hiếm lạ gì khiến ngươi chú ý như vậy?”

Hắn vừa tiến vào đã thấy nàng đang ngồi trên giường chăm chú nhìn đĩa điểm tâm hồng hồng trắng trắng đặt trên bàn gỗ.

“Ngô, là bánh kem tứ phúc tấn đưa lại đây.” Lại nói trước đây Thẩm Kiểu Kiểu luôn cảm thấy ánh mắt tứ phúc tấn nhìn mình luôn mang theo ác ý, khi đó nàng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng nàng trào phúng mình không được thái tử sủng ái, nhưng hôm nay nhìn thấy “bánh kem”, còn có cái gì không rõ.

“Bánh kem?” Khang Hy lại nhìn cái bánh lần nữa: “Không muốn ăn thì thưởng cho người phía dưới cũng được.”

“Tốt xấu gì cũng là tứ phúc tấn tự tay làm, hơn nữa xem hương vị chắc hẳn không tồi.”

Thẩm Kiểu Kiểu nhìn bánh kem phía trước có chút kinh ngạc, vậy mà trừ bỏ mình lại có người khác cũng xuyên không, nhưng giờ kinh ngạc qua rồi, đối với chuyện tứ phúc tấn cũng là xuyên qua không có cảm giác gì quá lớn. Thẩm Kiểu Kiểu nhìn bánh trước mặt, so ra thì kém hơn ở hiện đại nhưng vẫn cầm muỗng nếm thử một ngụm.

“Ngô!” Bơ ngọt mà không ngấy, bên trong mêm xốp ngon miệng, không thê không nói tứ phúc tấn này vẫn có chút bản lĩnh, hương vị bánh kem quả thật tốt.

“Người có muốn nếm thử không?”

Xem biểu tình của nàng hẳn là bánh kem này không tồi, Khang Hy cũng không định cùng nàng tranh đoạt, chỉ là thấy bộ dáng nàng nghiêng đầu nhìn lại thật khả ái, hơn nữa nàng vô thức đưa lưỡi liếʍ vụn bánh bên khóe môi khiến hắn không nhịn được hôn tới.

Lưỡi đảo qua môi nàng nếm được vị ngọt liền không tự chủ hướng vào trong cùng nàng chia sẻ tư vị trong miệng, qua một hồi lâu chờ đến nàng có chút không thở nổi, Khang Hy mới buông nàng ra.

Thẩm Kiểu Kiểu thở hổn hển hai tiếng liếc mắt nhìn hắn một cái, múc một muống bánh lớn đưa lên miệng, nhưng mà bánh kem ăn vào trong miệng một đống bơ lại rơi ở bên ngoài, rớt từ cằm xuống đến vạt áo.

“Nha” Thẩm Kiểu Kiểu nhanh tay bỏ muỗng lên bàn, một bên ngồi thẳng thân mình giải khai vạt áo. Cần cổ trắng nõn như ngọc lộ ra, trên da còn dính không ít bơ màu hồng nhạt khiến người bên cạnh ngồi xem đến ánh mắt toát ra nhiệt khí, không đợi nàng lấy khăn lau liền cúi người liếʍ lên.

Càm giác có chút ngứa ngứa muốn đưa tay đẩy hắn lại bị hắn bắt lấy tay áp đảo ở trên giường.

“Hoàng a mã, ân…….”

Tuy rằng người mình chỗ nào cũng từng bị hắn điểm qua, nhưng là ban ngàng ban mặt hắn làm chuyện như vậy vẫn khiến Thẩm Kiểu Kiểu có chút bực, không khỏi lên tiếng, ngay sau đó lại bị hắn mυ"ŧ vào một cái thật mạnh mà yêu kiều rêи ɾỉ thành tiếng.

“Ngoan bảo, chính là ngươi dụ hoặc trẫm!”

Khang Hy ngẩng đầu nói một câu, trên tay đã đem toàn bộ xiêm y của nàng cởi xuống, lộ ra cái yếm màu hồng nhạt.

“Ta nào có!” Thẩm Kiểu Kiểu liền bị hắn chặn miệng, sau đó lại cảm giác tay hắn sờ soạng rên ngực mình, đem yếm kéo xuống.

Thẩm Kiểu Kiểu biết không đánh lại hắn liến không nặng không nhẹ gặm một ngụm trên môi hắn trút giận sau đó liền tùy ý hắn, sau một hồi bị hôn đến động tình nàng bắt đầu chủ động đáp lại. Một nụ hôn sâu kết thúc, hơi thở hai người đều có chút dồn dập, ánh mắt Khang Hy quét đến bánh kem trên bàn gỗ, duỗi tay quệt xuống một ít bơ bôi lên xung quanh đầṳ ѵú nàng.

Cảm giác lành lạnh khiến Thẩm Kiểu Kiểu không khỏi hô nhỏ một tiếng, sau đó lại vì phát giác ra ý đồ của hắn mà đỏ mặt.

“Thật ngột!” sau khi thưởng thức một hồi bộ dáng e lệ của nàng, Khang Hy há miệng liếʍ láp đầṳ ѵú bị đầy bơ bảo phủ của nàng, thẳng đến khi dễ nó vừa hồng vừa sưng mới thèm thuồng buông miệng chuyển sang bên kia.

“Ân a….. Ha a…….”

Dùng đồ ăn đưa đến trên người nàng khiến nàng có cảm giác chính mình trở thành “bánh kem” trong miệng hắn khiến Thẩm Kiểu Kiểu vừa xấu hổ lại có chút hưng phấn kì dị.

Một bên nhấm nháp đầṳ ѵú nàng, một bên đem tay dọc theo bụng nhỏ sờ soạng đi xuống, không ngoài sở liệu Khang Hy tìm được nơi ướŧ áŧ tùy ý gảy hai cái trên cánh hoa , sau đó không nhanh không chậm đem hai ngón tay thâm nhập vào huyệt khẩu nhợt nhạt, thọc vào rút ra.

Cảm giác kí©h thí©ɧ cùng kɧoáı ©ảʍ cuồn cuộn không ngừng truyền đến, không bao lâu Thẩm Kiểu Kiểu căng thân mình tả ra tới. Bàn tay Khang Hy bị phun đầy hoa dịch, hôn hôn khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ của nàng, sau đó lại quệt càng nhiều bơ lên thân thể của nàng.

Thẩm Kiểu Kiểu dang trong tư vị cao trào không nhấc nỏi người cự tuyệt chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn mang càng nhiều bơ đến trên người mình sau đó tình sắc nhâm nhi thưởng thức.

“Ân…… A……..”

Cảm giác vừa tê vừa ngứa cuối cùng hóa thành kɧoáı ©ảʍ phía cụng dưới làm Thẩm Kiểu Kiểu không ức chế được cuộn chặt ngón chân.

“Ha a……. Tiến…… Tiến vào a……….”

Bị hắn ở bụng nhỏ vừa hôn liếʍ lại vừa mυ"ŧ vào lưu lại từng mảnh dấu vết màu đỏ Thẩm Kiểu Kiểu chỉ cảm thấy hư không khó nhịn không tự chủ khép hai chân lại cọ xát, nâng tay lôi kéo quần áo người phía trên.

Khang Hy đứng dậy dứt khoát lưu loát thoát quần áo trên người, cúi lưng hôn khóe mắt nàng ửng đỏ, liền nắm tay nàng đưa đến long căn đã ngạnh không chịu được:

“Ngoan bảo, tự mình đưa vào được không?”

Nếu là ngày thường Thẩm Kiểu Kiểu nhất định không vui, nhưng hôm nay đã bị hắn làm cho có chút khó nhịn, sau chút do dự liền thử mở chân, đem lửa nóng trong tay hướng đến hoa huyệt của mình.

“Ngô….. Hoàng a mã……”

Thẩm Kiểu Kiểu thử hai lần cũng không đưa vào được, không có kiên nhẫn nức nở.

“Thật là bảo bối của trẫm!” thấy nàng bắt đầu khóc Khang Hy cười giận một câu, tự mình thẳng lưng tiến vào hoa huyệt ướŧ áŧ không chịu nổi kia.

“Ân a……..”

Cảm giác nháy ắt được lấp đầy làm Thẩm Kiểu Kiểu thỏa mãn phát ra một tiếng rêи ɾỉ, ngay sau đó đưua tay cuốn trụ trên người hắn, ái kiệu cọ lên l*иg ngực hắn.

Sau khi đĩnh eo ra vào vài cái thật mạnh giúp nàng giải ngứa, Khang Hy cúi đầu tìm môi nàng hôn một hồi, sau đó lại tiếp tục liếʍ láp một ít bơ còn sót lại trên người nàng.

Thân mình của nàng so với ngày thường còn muốn mẫn cảm hơn, khiến Khang Hy ở trong người này ra vào mấy trăm cái theo nàng tả thân cũng bắn long tinh.

Ôm nàng trên giường nằm một hồi Khang Hy lại lần nữa ngạnh lên, quét mắt qua chỗ bánh kem, ánh mắt hơi lóe một chút.

“Hoàng a mã!”

Thẩm Kiểu Kiểu đang nhắm mắt dưỡng thần lại cảm nhận được xúc cảm hơi lạnh phía hậu huyệt, mở mắt liền thấy hắn đem ngón tay dính bơ hướng tới trong hậu huyệt, tức khắc hô một tiếng.

“Ngoan, để miệng nhỏ phía sau của nàng cũng nếm thử bánh kem có được không?”

Tuy là miệng hỏi nhưng Khang Hy lại không đợi nàng trả lời liền bắt lấy hai đùi nàng áp sát trước ngực, khiến hậu huyệt hoàn toàn bại lộ trước mặt mình.

Tư thế như vậy làm Thẩm Kiểu Kiểu thấy thẹn, nhưng lại nhìn thấy ngón tay dính đầy bơ của hắn chậm rãi tiến vào hậu huyệt khẩn trí của mình, một loại cảm giác kì dị khiến nàng cứng lại rồi vẫn ngoan ngoãn duy trì tư thé để hắn đùa nghịch.

“Thật ngoan!”

Khang hy khen thưởng hôn lên môi nàng một cái thật sâu, sau đó không chớp mắt nhìn tiểu huyệt hồng nhạt theo tay mình dần biến thành đỏ tươi, hơn nữa có bơ bôi trơn màu trắng, thoạt nhìn cực kỳ da^ʍ mĩ.

Cổ họng lên xuống mấy cái, cố nén xuống du͙© vọиɠ xỏ xuyên qua nàng, đưa 3 ngón tay thọc vào rút ra giúp nàng mở rộng hậu huyệt, rốt cuộc nhịn không được đưa long căn mài miết hoa huyệt ướŧ áŧ một hồi, sau đó dùng long căn đã ướt đẫm hoa dịch thay thế ngón tay, đâm xuyên vào hậu huyệt.

“A……”

Hậu huyệt đã lâu không bị làm nhất thời bị vật to lớn xâm nhập khiến Thẩm Kiểu Kiểu nhịn không được kêu lên một tiếng, ngay sau đó bị hắn giữ lấy chân, mãnh liệt thọc vào rút ra.

“Ân….. Chậm……. Chậm một chút a……… Hoàng a mã…….”

Động tác của hắn vừa nhanh lại mạnh Thẩm Kiểu Kiểu thừa nhận một hồi đã không chịu được liền lên tiếng xin tha.