Chương 16: Tửu lâu bên trong hoan ái

“Ân a……..”

Lại nói không biết có phải do thiên phú dị bẩm, theo mỗi lần Khang Hy mãnh liệt thọc vào rút ra, hậu huyệt Thẩm Kiểu Kiểu thế nhưng dần dần bắt đầu cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ, tư thế có chút chống cự dần chuyển thành đón ý hùa theo.

Cảm nhận được sự thay đổi của nàng, Khang Hy liền buông tay đang giữ chân nàng, đưa lên đặt trên hai cánh mông thịt trắng nõn mềm mại, yêu thích bóp nhẹ mấy lần lại dùng sức tách ra hai bên để lộ tiểu huyệt ở giữa đang bị mình thao lộng.

Nhìn tiểu huyệt khẩn trí gắt gao bao vây lấy long căn của mình, theo mỗi lần thọc vào rút ra lại mang theo một vọng mị thịt đỏ tươi, ánh mắt Khang hy càng thêm nóng bỏng, bắt lấy eo nàng càng thêm dùng sức.

Cảm nhận được động tác trên tay cùng ánh mắt của hắn, Thẩm Kiểu Kiểu lại càng cảm thấy thẹn hậu huyệt lại càng không tự chủ được mà co thắt một trận.

“Ngô!”

Tiểu huyệt đột nhiên biến hóa khiến Khang Hy sản đến rên lên một tiếng, ngay sau đó ôm người dưới thân lên, đặt nàng ngồi ở cạnh giường

“Ngoan bảo, tự ngươi ôm chân mình, xem trẫm làm thế nào thương ngươi.”

Thẩm Kiểu Kiểu đang trong tìиɧ ɖu͙© theo ý hắn đưa tay ôm lấy hai chân hướng sang hai bên, sau đó mới phát hiện ở tư thế như như vậy khiến mình có thể thấy rõ côn ŧᏂịŧ tho to của hắn như thế nào ra vào hậu huyệt chặt hẹp của mình, thị giác bị kí©h thí©ɧ bị kí©h thí©ɧ khiến bụng nhỏ của nàng càng nóng lên, hoa huyệt tức khắc mãnh liệt tràn ra một cỗ hoa dịch, chảy tới hậu huyệt nơi hai người đnag giao hợp, lại thwo động tác thọc vào rút ra của hắn mà vào trong hậu huyệt.

Nàng vì bị kí©h thí©ɧ thị giác mà co rút lại làm Khang Hy cảm thấy sảng khoái cực kỳ há miệng ngậm lấy đỉnh nhũ vì bị mình thao lộng mà rung động mà mυ"ŧ vào, liếʍ láp, dưới eo lại càng thêm nhanh chóng đỉnh lộng.

“Ha a…… Hoàng a mã….. Huyền Diệp……..”

Thẩm Kiểu Kiểu bị thao đến mơ hồ cả người như phiêu diêu trên mây lung tung gọi hắn, qua một hồi không biết chạm vào chỗ nào hoa huyệt thế nhưng ohun ra một cỗ lớn hoa dịch. Khang Hy nhìn bụng nhỏ ướt nhẹp, bị sự mẫn cảm của nàng làm cho kinh ngạc ngay sau đó một bên tiếp tục thọc vào rút ra, một bên lại duỗi tay sờ soạng thủy huyệt phía trước, lại dùng hai ngón tay cắm vào.

“A……. Từ bỏ……. Hoàng a mã……..”

Thân mình nàng vừa trải qua cao trào trở nên mẫn cảm làm sao chịu nổi trêu trọc của hắn, hai huyệt trước sau bị ngón tay cùng côn ŧᏂịŧ đồng thời phối hợp thao lộng, Thẩm Kiểu Kiểu lần nữa thét chói tai đạt đến cao trào.

“Như vậy liền thoải mái rồi?” Khang Hy buông ra kiều nhũ trong miệng, ngoài miệng mỉm cười trêu ghẹo nàng, trong lòng lại bởi nàng bị mình làm cho liên tục cao trào thập phần kiêu ngạo.

“Ân a…… Thoải mái…… A……..”

Thẩm Kiểu Kiểu sau cao tròa có chút thất thần theo bản năng đáp lại hắn một câu, lại vì hắn vẫn ở trong người mình thao lộng mà lần nữa rêи ɾỉ lên. Chờ đến khi trận hoan ái này kết thúc, huyệt khẩu kia vì chịu quá nhiều ma sát mà chuyển từ hồng nhạt sang đỏ tươi, còn có chút không khép lại được. Khang Hy quét ánh mắt lửa nóng thưởng thức một hồi mới ôm người đi rửa sạch.

Khang Hy phát hiện thân thể củ mình thật là trời sinh thích hợp mình, mặc kệ thời gian hoan ái dài bao lâu, lại kịch liệt thế nào thân thể nàng đều khôi phục rất nhanh, bởi vậy sau khi hắn giúp nàng gội đầu tắm rửa, khi giúp nàng mặc quần áo đã liền thấy hai tiểu huyệt trước sau đều khôi phục như lúc ban đầu, không khỏi lại nổi lên chủ ý.

Cảm giác được hai tay hắn lưu luyến giữa hai chân mình, Thẩm Kiểu Kiểu đang lười biếng nhàn hạ dựa trong lòng hắn hưởng thụ phục vụ vủa để vương tức khắc mở mắt trừng qua một cái.

Hôn một cái trên khuôn mặt phấn nộn của nàng Khang hy nói: “Vốn qua đây muốn đưa nàng xuất cung, là nàng dụ hoặc trẫm.”

Chính mình cầm giữ không được còn trách nàng?

Thẩm Kiểu Kiểu không nhịn được nhẹ tát một cái lên khuôn mặt đang ghé cạnh mình, chờ phục hồi lại tinh thân mới nhớ tới hắn không phải nam nhân bình thường, mà là một đế vương trọng thể diện đấy, đôi tay tức khắc chột dạ vòng qua cổ hắn, hôn hôn lên mặt hắn.

Khang Hy còn đang bị hành động lớn mật của nàng lamfcho cả kinh thất thần, khi phản ứng lại còn chưa kịp tức giận liền bị môi nàng liên tiếp hôn lấy lòng khiến tâm mềm nhũn, nơi nào còn giận được.

“Được rồi, trẫm có nhỏ mọn như vậy sao?”

“Hoàng a mã tốt nhất!” thấy hắn xác thật không sinh khí, Thẩm Kiểu Kiểu rất nhanh vuốt mông ngựa, lại chuyển chủ đề: “Chúng ta đợi lát nữa xuất cung sao?”

“Đã không còn sớm, ngày mai lại đi.” Khang Hy nói.

“Mỡi giữa trưa mà thôi, vừa lúc đi ra ngoài dùng cơm trưa, buổi chiều vẫn còn có thể chơi một hồi lâu.” Thẩm Kiểu Kiểu nói đôi mắt hấp háy nhìn hắn. Bị đôi mắt thủy nhuận của nàng nhìn như vậy Khang Hy làm sao còn có thể cự tuyệt

“Được, theo ý ngươi.”

Đã muốn xuất cung tự nhiên là phải dùng thường phục, Thẩm Kiểu Kiểu nghĩ nghĩ, chọn một thân váy hán phục vàng nhạt, trên mặt điểm chút son mỏng liền gấp không đợi được đến trước mặt hắn.

Nàng vốn sinh ra đã đẹp, mặc vào hán phục vàng nhạt càng thêm vài phần kiều diễm cùng linh khí, Khang Hy nhìn đến ngây người thoáng có suy nghĩ không muốn mang nàng ra ngoài.

“Đẹp sao?” so với trang phục phụ nữ Mãn Thanh, Thẩm Kiểu Kiểu càng là thích bộ váy đang mặc trên người hơn, thấy hắn không chớp mắt nhìn mình không khỏi mang theo vài phần đắc ý mang váy dạo qua một vòng.

“Đẹp cực kỳ!” Khang hy đáp lại một câu, đem tay nhỏ của nàng nắm trong lòng bàn tay, sau đó lặng lẽ mang người xuất cung. Thẩm Kiểu Kiểu đi trên đường cái giống như tiên nữ hạ phàm hấp dẫn vô số ánh mắt nhìn lại làm Khang Hy vừa đắc ý nữ tử xinh đẹp như vậy thuộc về mình, lại có chút tức giận người khác mơ ước nàng.

“Ngoan bảo, tới mang khăn che mặt lên.” Khang Hy phân phó người mua đến một cái khắn che mặt, liền muốn đeo lên cho nàng.

“Cũng sẽ không có người nhận ra ta, vì sao muốn ta mang cái này?”

Người ngoại cung từng gặp qua Thái tử phi thật là chẳng có mấy người, hơn nữa trên người nàng hiện giờ không những mặc Hán phục , lại còn dùng so phấn che lấp vài phần, không phải người thật sự quen thuộc căn bản sẽ không nhận ra nàng, bởi vậy Thẩm Kiểu Kiểu không vui trước yêu cầu của hoàng đế.

“Ngoan, mang khắn lên trẫm đưa ngươi đến tửu lâu dùng bữa.” Khang Hy dỗ nàng một câu, trên tay đã không dung nàng cự tuyệt.

Rốt cuộc cũng không phải đại sự gì, Thẩm Kiểu Kiểu vẫn là thuận theo ý hắn.

Khang Hy nói được là làm được, sau khi giúp nàng mang lên khắn che mặt quả nhiên đưa người đến tửu lâu tốt nhất kinh thành – Bách vị lâu.

“Lão gia, phu nhân, mời vào trong.” Tiểu nhị nhìn đến quần áo đẹp đẽ quý giá trên người họ thập phần nhiệt tình.

Khang Hy bị xưng hô của tiểu nhị lấy lòng liền cho Lý Đức Toàn ở phía sau một ánh mắt, Lý Đức Toàn lập tức lấy bạc thưởng cho tiểu nhị, lại yêu cầu một nhã gian

Chờ đến mọi chuyện đều được an bài thỏa đáng, đồ ăn cũng được bày lên bàn, Khang Hy có lòng muốn cùng nàng thân cận liền đem Lý Đức Toàn đuổi ra ngoài.

Thẩm Kiểu Kiểu ở cùng hắn đã lâu rồi, sớm không còn biết cái gì là khách khí, chờ sau khi Lý Đức Toàn đóng cửa liền cầm đũa gắp lên những món mình thích ăn.

Nhìn nàng ăn đến hai má phồng phồng, Khang Hy liền biết nàng thực sự là đói bụng vì vậy cũng không vội dùng bữa, chờ nàng nuốt xuống đồ ăn trong miệng liền múc một muỗng canh đưa đến bên miệng nàng.

Thẩm Kiểu Kiểu phối hợp uống vào hai ngụm canh, gắp một khối thịt gà hồi đáp lại cho hắn.

Hai người thân mật ngươi đút ta, ta đút ngươi một ngụm sau nửa canh giờ mới cùng buông đũa.

No ấm tư dâʍ ɖu͙©, từ khi nhìn thấy nàng mặc Hán phục trong cung lòng Khang Hy đã không ngừng ngứa ngáy, cho người tiến vào thu dọn bát đĩa, thay bằng dưa cùng trà bánh tráng miệng, sau đó tự mình ôm nàng ngồi lên đùi.

Thẩm Kiểu Kiểu được ăn no bày ra bộ dáng lười biếng, mặc dù cảm giác được dưới mông có cái gì dần ngạnh lên cũng chỉ lười biếng liếc mắt nhìn người đang ôm mình một cái.

Tay hắn vuốt ve khuôn mặt phấn nộn của nàng một hồi, đưa tay trượt xuống lưu luyến ở cổ cùng xương quai xanh của nàng, thấy nàng cũng không cự tuyệt động tác Khang Hy lại càng trở nên lớn mật, theo cổ áo sờ tới đỉnh kiều nhũ không nặng không nhẹ vuốt ve.

Cảm xúc mềm mại kia thực tuyệt, Khang Hy đùa bỡn một hồi lâu, thẳng đến khi làm cho nàng động tình thở hổn hển, mới cởi bỏ đai lưng của nàng khiến xiên y của nàng nhẹ xõa treo ở trên người nàng, còn đôi tay lại chu du trên thân nàng khắp nơi phóng hỏa.

“Ha a…….”

Thẩm Kiểu Kiểu khó nhịn thật mạnh thở dốc một tiếng, quay qua hôn lên môi hắn.

Khang Hy đảo khách thành chủ lại càng hôn sâu, câu lấy lưỡi nàng đưa đến trong miệng dây dưa thẳng đến khi nàng có phần khó thở mới kết thúc. Hai người vốn có tình, sau một hồi ôm ôm sờ sờ tự nhiên muốn phát triển như nước chảy thành sồng, nhưng ngay khi Khang Hy dùng ngón tay khıêυ khí©h hạ thân nàng làm cho hoa huyệt phun ra một lượng lớn hoa dịch, đang khi muốn đề côn ŧᏂịŧ vào động lại đột nhiên nghe được âm thanh mơ hồ từ cách vách truyền đến.

Những người kia cụ thể nói gì thì không nghe được rõ ràng nhưng thanh âm quen thuộc kia lại đích xác là Thái tử cùng Tứ a ca không thể nghi ngờ.

“Hoàng a mã…..” bởi vì phát hiện có người ngồi cách vách khiến Thẩm Kiểu Kiểu đang trầm mê trong tìиɧ ɖu͙© thanh tỉnh vài phần nhẹ hô lên một tiếng, ngay sau đó duỗi tay khép lại xiêm y trên người, ý muốn từ người hắn đi xuống.

“Ngoan bảo, trẫm thế nhưng nhịn không được.”

Khang Hy đĩnh eo lên trên một chút để nàng cảm thụ chính mình, không những không buông nàng ra, tay kia còn ôm nàng càng thêm chặt, một tay lại đưa xuống tách cánh hoa ướŧ áŧ của nàng, đỡ râm rễ long căn của mình đi vào, hiển nhiên là một chút cũng không bận hai nhi tử của mình còn đang ngồi phòng bên cạnh, đặc biệt một trong hai người kia vẫn còn là trượng phu của người trong ngực.

Giơ tay che lại tiếng rêи ɾỉ đã bật đến bên môi, Thẩm Kiểu Kiểu quay đầu mang theo vài phần kiều mị trừng mắt nhìn hắn một cái, ngay sau đó liền bị hắn bắt đầu đĩnh động eo mà không rảnh lo đến người cách vách.

Âm thanh từ phòng bên cạnh mơ hồ truyền đến làm Khang Hy lại cảm nhận được thêm càng kɧoáı ©ảʍ, một bên mạnh mẽ hôn lên cổ nàng lưu lại một mảng dấu vết, một bên mãnh liệt đĩnh eo thọc vào rút ra, thậm chí cảm thấy không đủ còn đưa tay bóp eo nàng kéo xuống hùa theo đón ý động tác của hắn.

“Ngô a……..”

Hắn thao lộng quá mức kịch liệt làm Thẩm Kiểu Kiểu mặc dù đã che miệng vẫn không nhịn được phát ra một chút rêи ɾỉ.

“Ngoan bảo, thoải mái thì rên ra tới.”

Mỗi người đều ẩn dấu tính tình ác liệt, Khang Hy thấy nàng khó chịu áp lực không biết thế nào lại càng muốn nàng hô ra tiếng, bởi vậy một bên kéo tay nàng xuống, một bên bất ngờ đột nhiên rút ra lại cắm vào.

“Ân a……”

Thẩm Kiểu Kiểu quả nhiên như hắn mong muốn hô thành tiếng, hơn nữa thanh âm cũng không nhỏ.

Tiếng nói chuyện cách vách dừng lại, lại không biết có nghe phải vì nghe được động tĩnh bên này không, nhưng mà Thẩm Kiểu Kiểu bị hắn kéo vào trong vòng hoan ái đã không thể quan tâm nhiều như vậy.

“Là cô nghe lầm hay là thực sự có người lớn mật như vậy, dám ở tửu lâu dở trò phong lưu?” Tường nhã gian trong tửu lâu cách âm không phải tốt nhưng cũng không quá kém, bởi vậy Thái tưt chỉ mơ hoog nghe được một tiếng kiều mị rêи ɾỉ cũng không dám xác định.

“Hẳn là nghe lầm.” Tứ a ca thấy bộ dáng Thái tử một mực muốn làm rõ, lên tiếng.

“Không không, thanh âm kia mị người như vậy, cô sẽ không nghe nhầm.” Chỉ mới nghe thanh âm đã khiến lòng người nhộn nhạo, không cần nhìn cũng biết chắc chắn là vưu vật, Thái tử không khỏi động tâm tư.

Tứ a ca làm sao lại không hiểu Thái tử, nhanh chóng muốn chuyển đề tài rời đi sự chú ý của hắn.