Chương 13: Dục khánh cung hậu đình hoa khai

Trăng mỗi ngày một tròn, rất nhanh nữa sẽ đến trung thu.

Thẩm Kiểu Kiểu sau khi dùng ngị thiện chuẩn bị đi Ngự hoa viên nhưng lại không khéo, nàng mới bước vào Ngự hoa viên lại nghe được có người kêu cứu. Từng nghe qua Ngự hoa viên là nơi dễ dàng phát sinh sự cố nhất hậu cung, quả thật không sai. Tuy trong lòng không cao hứng nhưng nàng cùng không định thấy chết không cứu.

“Xin Thái tử phi cứu chủ tử của nhà nô tài!” tiểu thái giám đứng cạnh mặt hồ thấy đoàn nguời đi tới liền bổ nhào trên mặt đất.

“Chủ tử, là tiểu a ca của Lý trắc phúc tấn!” Xuân Liễu nhận ra người trong hồ càng ngày càng chìm xuống, sắc mặt canh mét.

“Mau cứu người!” nàng phân phó hạ nhân.

Nhưng sau kh nàng phân phó, một đám người đều quỳ xuống thỉnh tội, bọn hò đều không biết bơi. Mắt thấy tiểu a ca càng lúc càng chìm xuống, dành phải tự mình xuống nước.

“Chủ tử!”

Hành động của nàng khiến tất cả mọi người hoảng sợ, có mấy người bình tĩnh chạy đi tìm người hỗ trợ.

Tiểu a ca mởi hơn ba tuổi đã bắt đầu hôn mê, Thẩm Kiểu Kiểu không mất bao công sức đã kéo được người lên. Mọi người thấy Thái tử phi cưu a ca lên liền chạy qua đỡ ldậy.

Đúng lúc này Lý trắc phúc tấn đuổi tới nơi, cướp tiểu a ca ôm vào ngực bắt đầu khóc lên.

Thái tử nhìn Thẩm Kiểu Kiểu chất vấn: “Hoằng Tích sao lại bị rơi xuống nước?”

“Hồi Thái tử, khi chủ tử tới đây đã thấy tiểu a ca rơi trong nước, bọn nô tì vô dụng, chủ tử đành phải tự mình cứu người.” cũng mau hôn nay có gió, khi ra ngoài Xuân Liễu có mang theo áo khoác, liền khoác lên cho nàng.

“Cô hỏi Thái tử phi, ngươi là nô tài lại dám xen miệng, người đâu, vả miệng!”

Nhi tử duy nhất bị nguy hiểm làm Thái tử có chút cuồng bạo.

Lòng tốt không được báo đáp khiến Thẩm Kiểu Kiểu tức giận: “Bổn cung xem ai dám động!”

Lần đầu thấy nàng nổi giận, Thái tử ngây ra một lúc, liền nghe thấy Lý trắc phúc tấn bên cạnh khóc nức nở: “Ngày thường không có việc gì, vì sao vừa gặp Thái tử phi Hoằng Tích liền rơi xuống nước……..”

Bị nàng đổi trắng thay đen, Thái tử tức khắc nổi giạn: “Người đâu, kéo xuống đánh chết!”

“Uy phong Thái tử thật lớn!”

Không đợi Thẩm Kiểu Kiểu phát tác, Khang Hy sau khi nhận được tin tức đã tới rồi, hắn nhìn qua tóc tiểu nhân nhi còn ướt nước lập tức có chút không vui.

“Nhi thần thỉnh an hoàng a mã, Hoàng a mã cát tường!”

“Nô tài thinht an hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế.”

“Thái tử phi hôi cung trước đi.” Sợ nàng nhiễm phong hàn Khang Hy phân phó người đưa nàng về trước, lại cho người đem tiểu a ca xuống thái y chẩn trị, mới trầm mặt như nước nhìn Thái tử: “Thái tử phi xả thân cứu tiều a ca,ngươi không cảm tạ thì thôi, còn muốn đánh chết nô tài bên người nàng? Có một Thái tử không biết phân biệt thị phi, ngươi nói trẫm làm sao cát tường!”

Trừ bỏ Thẩm Kiểu Kiểu cungc những người được phân phó, những người khác bao gồm cả Thái tử không một ai dám đứng dậy. Thái tử sợ hãi:

“Hoàng a mã tha tội.

Ánh mắt Khang Hy nhìn tới Lý trắc phúc tấn, nàng dám xúi dục thái tử trước mặt mọi người hãm hại Thái tử phi, nếu nhi tử duy nhất của thái tử không phải do nàng sinh thì sợ rằng hắn đã khiến nàng không còn tên trên đời.

“Lý thị chiếu cố tiểu a ca không chu toàn, từ hôm nay trở đi tiểu a ca đưa đến nuôi dưới gối Giai thị.

Ý tứ Khang Hy rất rõ ràng, tiểu a ca rơi xuống nước còn không nhanh tìm thái y chẩn trị rõ ràng đối với hài tử không có bao nhiêu để ý, nếu đã vậy dứt khoát đừng nuôi nữa. Lý trắc phúc tấn nghe vậy khóc đến đứt ruột đứt gan, dập đầu xin tha thứ, Khang Hy không để ý tới nàng, hẹ lệnh xuống liền xoay lưng đi.

Không nói đến Thái tử làm sao an ủi trắc phi mình yêu thương, chỉ nói Khang Hy sau khi hồi cung liền theo mật đạo đến Dục Khánh Cung:

“Các người đều lui xuống, không được bổn cung phân phó không được tiến vào.”

Thẩm Kiểu Kiểu mới vừa tắm xong nước ấm, nghe được động tĩnh mơ hồ, trong lòng có suy đoán liền lên tiếng đuổi người.

“Nô tì cáo lui”

“Hoàng a mã.” Các cung nữ lui xuống liền nhìn thấy người đi ra từ sau tấm bình phong, Thẩm Kiểu Kiểu mới rồi còn tốt liền tức khắc có chút ủy khuất.

“Ngoan, trẫm giúp ngươi phạt bọn họ, đừng tức giận,” Khang Hy đến bên nàng, hôn trán nàng.

“Còn có nơi này.” Thẩm Kiểu Kiểu cảm thấy chỉ có ôm ấp hôn hít mới có thể an ủi ủy khuất của nàng, đưa tay chỉ môi mình. Khang Hy trước nay đều không chịu nổi nàng làm nũng làm sao có khả năng cự tuyệt, quả nhiên một tay duỗi ra ôm nàng, hôn đế trên môi nàng.

Hưởng thụ long khí ôn nhu cuồn cuộn truyền tới, Thẩm Kiểu Kiểu thoải mái thở một tiếng.

Tuy rằng đã cũng nàng làm không biết bao nhiêu lần, mỗi lần đυ.ng đến nàng Khang Hy đều thấy mình như tiểu tử mới lớn, dễ dàng kích động, mới hôn nnagf một chút giữa hai chân đã nổi lên một lều trại.

Cảm thấy đồ vật nào đó đang đỉnh đỉnh bụng mình, Thẩm Kiểu Kiểu không né tránh còn cố ý chơi xấu cọ hai cái.

“Xấu xa!” Khang Hy bị bụng nàng cọ đến tìиɧ ɖu͙© càng đậm cười mắng một câu, cách xiêm y xoa bóp đầṳ ѵú mẫn cảm của nàng.

“Ngô ân……..”

Thẩm Kiểu Kiểu mềm mại hừ hai tiếng trừng mắt liếc hắn một cái, hắn xem mắt nàng mị nhãn như tơ không khỏi cúi đầu ngậm vành tai mẫn cảm của nàng.

“Ha a…………..”

Cảm giác vừa buồn vừa ngứa truyền khắp toàn thân, Thẩm Kiểu Kiểu thở dốc một tiếng há mồm ngậm lấy hầu yết đang lên xuống của hắn.

“Tê!” Khang hy hít vào một hơi lại cảm thấy tay nhỏ của nàng từ vạt áo tiến vào vuốt lung tung trên ngực mình. Bị nàng như vậy khıêυ khí©h hắn còn nhẫn được đúng là có vấn đề, bởi vậy Khang Hy liền xé rách xiêm y của nàng, đôi tay trên dưới vuốt ve, một bên nhào nặn đầṳ ѵú, một bên với xuống khi dễ hoa hạch ẩn dấu trên hoa huyệt.

“Ân a…… Ngô……..”

Thẩm Kiểu Kiểu nhịn không được buông tha hầu yết hắn, thấp giọng rêи ɾỉ.

Đầṳ ѵú trong tay bị trêu đùa vừa dỏ vừa sưng, ánh mắt dừng ở đầṳ ѵú bị vắng vẻ bên kia, Khang Hy cúi đầu ngậm lấy, mυ"ŧ vào hai cái, dùng đầu lưỡi hoặc liếʍ hoặc cuốn vào, thỉnh thoảng dùng răng cắm nhẹ một cái.

Thẩm Kiểu Kiểu bị làm cho thoải mái bắt đầu có điểm khó chịu, đưa tay đặt lêи đỉиɦ đầu hắn, muốn đẩy ra lại có chút luyến tiếc, có vẻ rối rắm cực kỳ. Khang Hy cũng không để ý đến nàng rối rắm , cả tay và miệng kết hợp làm cho nàng tả ra một lần, thay đổi tư thế để nàng đối mặt ôm đến trong l*иg ngực, ngay sau đó dùng ngón tay dính đầy hoa huyệt sờ đến sau hậu huyệt. sau cao trào thân thể càng thêm mẫn cảm, cảm nhận được hậu huyệt phía sau bị xâm nhập, thân thể lập tức hướng lên một chút, dù vậy vẫn bị hắn chậm rãi đưa vào hai ngón tay bắt đầu khuếch trương.

“Ha a…… Hoàng a mã……Từ bỏ……”

Cảm giác hắn lại cho thêm một ngón tay, cảm thấy căng trướng Thẩm Kiểu Kiểu nhịn không được bắt đầu cự tuyệt.

“Ngoan, không có việc gì.” Khang Hy lên tiếng, ba ngón tay ở sau hậu huyệt bắt đầu khuếch trương đâm thọc, nhìn nơi nhỏ hẹp bị căng ra, cổ họng Khang Hy nuốt xuống một ngụm, một tay tiếp tục khuếch trương một tay đưa xuống đem long căn đã sưng cứng không chịu được thâm nhập hoa huyệt ướŧ áŧ.

“Ân a……”

Khang Hy đĩnh eo phối hợp với tiết tấu ngón tay sau hậu huyệt thọc vào rút ra, một hồi sau liền làm cho nàng thoải mái cuộn chặt ngón chân lần nữa tả ra tới.

Sau cao trào hắn đồng thời rút ra ngón tay sau hậu huyệt cùng long căn ướt đẫm hoa dịch, bắt đầu thăm dò đem long căn hướng vào hậu huyệt vừa được khuếch trương.

“Không được, quá lớn, vào không được……” đầu long căm vừa đỉnh tới huyệt khẩu, Thẩm Kiểu Kiểu kinh hoảng cự tuyệt.

“Ngoan bảo, để trẫm thử xem, được không?” Khang Hy ở ngoài huyệt khẩu nhẹ cọ cọ

“Không cần, quá lớn, vào không được…..”

Thẩm Kiểu Kiểu đã chính mắt nhìn thấy long căn của hắn có bao nhiêu thô dài, thật sự không có lòng tin tiểu huyệt trật hẹp phía sau có thể hàm chưa vật thể như vậy, chỉ một lòng lắc đầu.

“Ngoan bảo, trẫm thương ngươi không hết sao có thể làm ngươi bị thương, để trẫm thử xem, nếu ngươi thật sự khó chịu trẫm lập tức dừng lại được không?” Khang Hy một bên hôn nàng một bên nói.

Bị lời nhu tình mật ý của hắn dỗ, lại nhìn đến sắc mặt ẩn nhẫn đến khó chịu cuae hắn, Thẩm Kiểu Kiểu do dự hồi lâu, vẫn là gật đầu.

“Thật ngoan.” Khang Hy sau khi khen một câu liền bẻ cánh mông nàng sang hai bên chậm rãi đưa long căn tiến vào tiểu huyệt phấn nộn.

Bởi vì trước đó đã hàm chưa ngọc thể thích ứng, hơn nữa vừa rồi được hắn khêch trương đầu đủ, tuy răng vật kia thật sự thô dài, nhưng sau khi hắn chậm rãi tiến vào, Thẩm Kiểu Kiểu trừ bỏ cảm thấy trướng đến không được, xác thật cũng không bị đau.

Hậu huyệt so với hoa huyệt càng thêm chặt chẽ, chờ đến kho toàn bộ đều tiến vào, Khang Hy đã mồ hôi đầy đầu, tuy vậy vẫn hỏi người trong ngực óc đau hay không, chờ sau khi nàng lắc đầu mới đỉnh lộng lên.

Theo hắn thao lộng, hậu huyệt truyền đến cảm giác càng trướng nóng, kɧoáı ©ảʍ từ tâm lý sinh ra tường đối nhiều, Thẩm Kiểu Kiểu bị hắn lên xuống không khỏi duỗi tay ôm lấy vai hắn.

Khang Hy một tay giữ eo nàng cắm xuống, một tay bắt đầu khi dễ hoa huyệt phía trước.

“Ân….. Khó chịu…. Từ bỏ……..”

Hậu huyệt vốn không phải nơi trời sinh hoan ái, cố tình lại bị khang Hy kéo dài thời gian như vậy, Thẩm Kiểu Kiểu bắt đầu cảm thấy miệng huyệt có chút đau.

Khang Hy đang cao hứng làm sao có thể dừng lại, chỉ có thể một bên đẩy nhanh động tác, một bên không ngừng âu yếm nơi mẫn cảm của nàng.

Thẩm Kiểu Kiểu được âu yếm, kɧoáı ©ảʍ lại lần nữa dâng lên áp xuống cảm giác đau đớn phía hậu huyệt, lần nữa rêи ɾỉ lên.