Chương 24

"Derrick."

Công tước ngăn Derrick lại.

"Con đang làm gì vậy. Thật thô lỗ khi xông vào mà không gõ cửa khi ta đang nói chuyện."

Đôi mắt của Derrick dao động trong giây lát. Anh ta bỏ tay khỏi vai tôi và lùi lại, sau đó cúi đầu trước công tước.

"...con xin lỗi, thưa cha."

Vai tôi hơi đau. Tôi lấy tay xoa một bên vai và nhìn vào Derrick.

'Gì vậy, sao anh ta không rời đi?'

Derrick đứng cạnh bàn công tước và nhìn chằm chằm tôi như thể đó là điều hiển nhiên.

Công tước cũng không nói gì. Cả hai đều đang muốn nghe tôi nói.

'Ôi... bây giờ còn một chuyện khác cần mình giải quyết...'

Tôi thầm thở dài.

"...hừm, được rồi. Ta đã hiểu chuyện của con."

Công tước nói sau khi hắng giọng.

Thật may là cái cớ mà tôi nghĩ ra trước đó đã thuyết phục được ông ấy.

Nhưng câu hỏi của ông ấy không kết thúc ở đó.

"Nhưng nếu vậy thì con có thể thả anh ta sau khi mua anh ta về. Tại sao con lại đưa anh ta đến đây?"

"Iklies rất giỏi kiếm thuật, thưa cha. Đó cũng là lý do con mua anh ta với giá cao như vậy."

Tôi bắt đầu nói những lời mà tôi đã chuẩn bị trước.

"Con mong cha chấp nhận Iklies làm hiệp sĩ của gia đình. Anh ta rất hữu ích."

"Làm hiệp sĩ cho gia đình chúng ta?"

"Vâng. Con tin rằng sẽ có ích hơn nếu đào tạo anh ta thành một hiệp sĩ thay vì bắt anh ta làm một người hầu ở đây..."

"Ta không thể nghe thêm được nữa."

Derrick cắt ngang lời tôi.

"Có rất nhiều người cảm thấy biết ơn khi được phục vụ trong dinh thự này."

"..."

"Nhưng giờ cô đang đề nghị chúng ta đào tạo một người thậm chí còn không phải thường dân, mà là một nô ɭệ. Hơn nữa, cô định để anh ta làm gì nếu anh ta được đào tạo?"

Công tước dường như cũng đồng ý với Derrick.

'Argg, đừng gây chuyện nữa mà hãy đi đi'

Tôi kìm nén sự mệt mỏi và trả lời.

"Em sẽ dùng anh ta làm hộ vệ riêng của mình."

"...hộ vệ riêng?"

"Em không thể cứ đi lang thang mà không có một hộ vệ nào bảo vệ mình."

Công tước mở to mắt.

"Không có ai bảo vệ con? Có hơn 20 nghìn hiệp sĩ đang hoạt động dưới trướng nhà Eckart đấy."

"Phải, nhưng danh tiếng của con không được tốt trong đoàn hiệp sĩ.

"..."

"Đó chẳng phải là lý do tại sao cha không cho bất kỳ ai trong số họ làm hộ vệ riêng của con sao?"

Cả hai cùng im lặng.

Mỗi một tiểu thư đều có ít nhất 5-6 hộ vệ đi cùng.

Số lượng hộ vệ cho một tiểu thư quý tộc sẽ tùy thuộc vào cấp bậc của gia đình cô ấy.

Khi tôi hỏi Emily về điều đó, cô ấy trả lời rằng Penelope không có một hộ vệ nào.

Nếu Penelope phải đi ra ngoài, một hiệp sĩ đang rảnh rỗi sẽ đi cùng cô, chỉ có vậy thôi.

'Mọi người nghĩ xấu về cô ấy như thế nào chứ?'

Khi thấy hai người kia không thể nói điều gì, tôi cũng im bặt trong giây lát.

"...con không muốn giao sự an toàn của mình cho những người không sẵn sàng bảo vệ con."

"..."

"Không gì đảm bảo rằng những chuyện xảy ra với con trong hôm nay sẽ không lặp lại sau khi con rời khỏi nơi này."

"Rời khỏi?!"

Cả hai hét lên gần như cùng lúc.

"Ý con rời khỏi là như thế nào?"

Công tước hỏi với giọng gấp gáp.

"Như con đã nói. Giờ con đã trưởng thành rồi."

Tôi mở to mắt trước phản ứng của họ.

"Xin hãy cho phép con tự chọn hộ vệ riêng cho mình, vì sự an toàn của con, thưa cha và anh."

Cả hai không còn gì để nói.

'Họ không thể phản đối.'

Chuyện xảy ra ngày hôm nay không hoàn toàn là lỗi của tôi.

Sẽ là vấn đề lớn nếu không có hộ vệ nào đi theo khi họ cần đi đâu đó.

Đặc biệt khi người đó là một thành viên của gia tộc công tước quyền lực ở đất nước này.

Thành thật mà nói, tôi không làm điều này chỉ để có một hộ vệ riêng cho mình. Tôi cần một cái cớ để Iklies có thể ở lại dinh thự.

"Trước tiên..."

May mắn thay, kế hoạch của tôi đã thành công.

"Được rồi. Chắc con đã rất mệt. Về nghỉ ngơi đi, ta sẽ cho bác sĩ đến kiểm tra sau khi con thức dậy."

"Cảm ơn cha."

Tôi không cần bác sĩ vì tôi không bị thương ở đâu cả. Nhưng tôi không còn sức để tranh cãi nữa. Tôi cúi chào và bước ra cửa.

"Derrick, con ở lại đây."

Công tước ra lệnh ngay khi tôi vừa bước ra khỏi phòng.

Tôi nhìn thoáng ra phía sau thì thấy Derrick như thể anh ta đang muốn theo tôi ra ngoài.

'Ah, có chuyện gì với anh ta vậy!'

Tôi vội vàng đóng cửa phòng.

Anh ta còn muốn mắng tôi điều gì nữa.

"Ha..."

Cánh cửa đã đóng lại. Cuối cùng tôi cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng sau đó, một khung màu trắng xuất hiện trước mắt tôi.



[Nhiệm vụ 'Hẹn hò tại lễ hội' cùng Derrick đã thất bại.

Bạn có muốn thử lại?]

[Phần thưởng: độ hảo cảm của Derrick +3% và phần thưởng bí mật.]

[CHẤP NHẬN/TỪ CHỐI]

'Gì cơ? Không bao giờ!'

Vẫn còn nhiều ngày cho đến khi lễ hội kết thúc.

Tuy nhiên tôi đã chọn 'TỪ CHỐI' vì sẽ không có chuyện tôi đi lễ hội cùng với anh ta lần nào nữa.

(🌼Note: Penelope đi đến cầu thang thì thấy Reynold đang gây chuyện với Iklies. Penelope nhanh chóng dẫn Iklies rời đi. Reynold định đưa tay ra chặn Penelope thì Iklies ngăn Reynold lại.

Lúc này Penelope nói từ bây giờ Iklies sẽ là hộ vệ riêng của chị. Reynold hỏi tại sao không dùng hiệp sĩ của nhà Eckart. Penelope phản dame rằng những hiệp sĩ đó có thể viết 10 cuốn sách về những chuyện xấu của chị. Chị không cần những người coi thường chị như vậy.

Penelope còn nói với Reynold là nếu không có Iklies, thì chị đã trở thành cái xác vô hồn ở sau ngõ rồi.

Reynold lúc này chỉ biết câm nín.)