Trường Ương đưa tay ấn lên cái trán phình to của mình, suy nghĩ một chút, lại lấy bút ngọc bằng trúc xanh ở bên trong bí cảnh Tồn Chân từ trong túi trữ vật ra.
Đây hẳn là thứ mà mấy tên tán tu kia muốn có được, lúc trước tán tu áo xanh muốn đánh lạc hướng sự chú ý của nàng, còn nói một câu "Pháp bảo đẳng cấp cao".
Pháp bảo đẳng cấp cao? Ngay cả Hợp Hoan Tông cũng hiếm có.
Trường Ương cúi đầu tỉ mỉ quan sát cây bút trong tay, ống bút có hình trúc xanh, khi sờ vào nghe mát lạnh, đầu bút màu đen thuôn nhọn rất sắc bén, trên đầu bút còn khắc hai chữ "Xương hóa", đây là bút của chủ nhân bí cảnh.
Có thể nhìn ra chất liệu của cây bút này không tầm thường, nhưng nàng mấy lần rót linh lực vào thân bút, cũng không phát hiện cây bút trúc xanh này có gì thay đổi.
Chẳng lẽ chỉ có bút tu mới có thể dùng?
Truyền thừa của bút tu Linh giới đã sớm bị chặt đứt, đương nhiên Trường Ương cũng không biết.
Lúc ấy bí cảnh Tồn Chân sụp xuống quá nhanh, nàng thậm chí còn không kịp đi thu thập túi trữ vật của những tán tu kia, cũng không có cơ hội biết được cây bút này nên sử dụng như thế nào.
Trường Ương đứng dậy đi đến trước bàn, nắm lấy bút ngọc trúc xanh, chấm mực viết một chữ "Gϊếŧ" lên trên giấy.
Đợi một lúc lâu, bốn bề không có bất kỳ biến hóa nào.
Có lẽ cần phải vẽ ra.
Trường Ương như có điều suy nghĩ vẽ ra một khối linh thạch thượng phẩm.
Hồi lâu sau, cũng không có linh thạch thượng phẩm nào rơi ra khỏi tờ giấy.
Trải qua mấy lần thử, cuối cùng Trường Ương xác định cây bút này không dùng được, đang chuẩn bị nhét về túi trữ vật, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng đập cửa.
"Ai?"
Trường Ương vô thức sờ soạng bên hông, vừa rồi nàng không phát hiện ngoài cửa có bất kỳ động tĩnh gì, cũng không phải là bọn sư huynh sư muội.
"Trường Ương, là ta."
Một giọng nói nhẹ nhàng và dịu dàng vang lên ngoài cửa.
Trường Ương mặt mày cảnh giác tản ra, bước nhanh đi tới, hai tay kéo cửa ra, nhìn thấy người đứng bên ngoài liền nói: "Sư phụ, người đưa tin gọi con một tiếng là được, sao lại tự mình tới đây?"
Đứng ngoài cửa là một nữ tử xinh đẹp, đeo một đôi khuyên tai hoa hợp hoan, mặc cẩm bào màu hồng rộng thùng thình, khí chất trầm tĩnh, linh lực nội liễm, đã đến Tàng U trung kỳ.
Chính là tông chủ của Hợp Hoan Tông, tản nhân [*] Hồng Anh, sư phụ của Trường Ương.
[*] chỉ người ở ẩn
Bà đi tới: "Có chuyện muốn thương lượng với con."
Trường Ương kéo cái ghế duy nhất trong phòng ra, đặt ở sau lưng tán nhân Hồng Anh: "Sư phụ, người ngồi đi."
Tản nhân Hồng Anh ngồi xuống, tùy ý đảo qua đồ trang trí trong phòng, bỗng nhiên kinh ngạc hỏi Trường Ương bên cạnh: "Hương sen ở đâu thế? Con đi hái hạt sen sao?"
Một nửa dãy núi của Hợp Hoan Tông đều ở nhân gian, vào mỗi mùa hè, các đệ tử trong tông đều đi hái hoa sen và đài sen, chỉ có Trường Dương từ khi gia nhập tông môn đến nay vẫn chưa từng tới đó.
Trường Ương ngẩn người, nàng cũng không có ngửi được mùi hoa sen gì trong phòng, suy nghĩ một lát vẫn nói: "Tối hôm qua ăn hạt sen sư muội đưa cho."
"Ừm." tản nhân Hồng Anh cũng chỉ là thuận miệng hỏi, bà còn có chuyện quan trọng hơn muốn nói, "Năm đó con tìm được Hợp Hoan Tông, nói muốn trở nên mạnh mẽ, không bị người khác khi dễ, hôm nay chí hướng có thay đổi không?"
Trường Ương không chút do dự lắc đầu: "Chưa từng đổi chí."
Tản nhân Hồng Anh có vẻ khuyên giải: "Con đã Trúc Cơ, một khi có cơ duyên tất sẽ kết Kim Đan, chỉ cần hành sự cẩn thận, không đắc tội cao thủ, trong tông môn có thể sống yên ổn cả đời."
"Sư phụ." Trường Ương giương mắt: "Thiên địa này có bốn giới, cường giả vô số, bọn họ có thể tùy ý gϊếŧ chóc cướp đoạt, con muốn hoàn toàn nắm giữ tính mạng của mình, nhất định phải mạnh hơn những người khác."
"Dù sao cũng có người mạnh hơn con."
"Con đây sẽ là người mạnh nhất."
Tản nhân Hồng Anh đối diện với ánh mắt đồ đệ, từ trong đó bà nhìn thấy được du͙© vọиɠ dã tâm đang dâng trào.
...
Trong phòng yên tĩnh trở lại, một lúc lâu sau, tản nhân Hồng Anh đột nhiên cười nói: "Tốt!"
"Sư phụ?" Trường Ương không hiểu.
"Có đôi lời con nói sai rồi." Tản nhân Hồng Anh đứng lên: "Trường Ương, thiên địa này ngoại trừ bốn giới ra còn có một giới khác."
"Vẫn còn một giới nữa à?"
Trường Ương cảm thấy kinh ngạc, nàng đến Linh giới mười năm, chỉ nghe nói tới bốn giới, chưa bao giờ biết rằng còn có thêm một giới nữa.
"Tinh giới, độc lập với bốn giới." Tản nhân Hồng Anh gật đầu, "Bọn họ chỉ giao lưu với người chấp chưởng bốn giới, cho nên các con không biết."
Tinh giới...
"Tinh giới do Tinh chủ chấp chưởng, được mười ba Tinh Quân trợ giúp, mỗi một ngàn năm sẽ mở thông đạo vào giới, bốn giới đều có khả năng đoạt được Tinh vị." Tản nhân Hồng Anh trở tay lấy ra một tấm lệnh bài bằng gỗ mun, "Còn đây là thẻ thông hành của Tinh giới, Hợp Hoan Tông mặc dù xuống dốc, nhưng vẫn còn trên bảng danh sách 3000, vẫn có một vị trí có thể đi."