Chương 4: Giúp đỡ

Trong cánh rừng lúc này, Lâm Phong chỉnh đốn lại trang phục định trở về thành, lúc này hai tên thành chủ vội vàng chạy tới, hai mắt phát sáng như thấy được bảo bối đồng dạng, tên Thạch Kim Nguyên lên tiếng một mặt nịnh nọt:

- Ngài thế nào rồi, cảnh giới ổn định rồi chứ, thứ lỗi cho bọn ta ban nãy mạo phạm tùy tiện tiến vào khu vực ngài đang bế quan, mời ngài cùng chúng ta về thành mở yến tiệc bồi tội đồng thời chúc mừng ngài đột phá, cho tại hạ mạo muội hỏi quý danh của vị thiếu gia đây ạ.

Lâm Phong nhìn hắn lắc đầu nói:

- Ta là Lâm Phong một tên bụi đời không chỗ dung thân nên ta không phải thiếu gia gì cả, hơn nữa thực lực của ta còn kém các ngươi nhiều, chỉ là sư phụ ta mạnh, nên các ngươi bớt nịnh nọt đi, ta cũng không có gì cho các ngươi đâu, ta còn phải nhờ các ngươi giúp đỡ

Thạch Kim Nguyên nghe vậy liền hiểu ý tứ trong lời nói của Lâm Phong, liền cười tươi nói:

- Bọn ta có thể giúp gì cho Lâm tiểu đệ đây.

Lâm Phong gật đầu, hắn cùng với hai tên thành chủ trở về, sau khi trở về thành không lâu hắn được Thạch Kim Nguyên mời ở trong thành, cho hắn một tòa lầu viện đầy đủ tiện nghi, hắn không mở yến tiệc gì cả mà chỉ nói:

- Đúng ta có chuyện muốn các ngươi giúp, ta sẽ không nhờ không mà sẽ có trả ơn.

Thạch Kim Nguyên nghe vậy vội xua xua tay tay nói:

- Ấy Lâʍ đa͙σ hữu lại khách sáo, ta làm sao có thể lấy gì từ ngài được, được giúp Lâʍ đa͙σ hữu đã là vui rồi.

Lâm Phong lắc đầu, kiên quyết nói:

- Ta biết các ngươi sợ Thế lực đằng sau chống lưng cho ta, nhưng ta không thích điều đấy, trừ phi các ngươi thực sự nguyện ý vì ta làm việc, thật sự ta sẽ không phụ các ngươi.

Thạch Kim Nguyên nghe liền hiểu ý, quỳ xuống dập đầu, Lôi Kim Long bên cạnh cũng làm theo.

- Ta Thạch Kim Nguyên bái kiến chủ nhân.

- Ta Lôi Kim Long bái kiến chủ nhân.

Lâm Phong gật đầu nói:

- Không cần xưng hô như vậy, gọi t thiếu gia được rồi, thế nhưng nếu các ngươi thật muốn theo ta, thì phải đáp ứng điều kiện này của ta.

Nói xong liền hai tay vung lên, hai đạo đỏ tươi tinh quang bay vào bên trong người hai tên thành chủ, hai người ngạc nhiên khi cảm thấy một đạo liên kết giữa hắn và Lâm Phong, như là chủ nhân với đầy tớ tùy ý quyết định sinh tử, hai người tròng mắt như đã quyết tâm, liền gật đầu đồng ý sau đó hai hồng sắc tinh quang kia bay thẳng dung nhập vào linh hồn lực lượng thành một, sau đó biến mất.

- Ta không yêu cầu các ngươi phải giao linh hồn chi chủ, nhưng đạo ấn chú này cũng có tác dụng tương tự thậm chí còn vượt trội hơn.

Hai người nghe vậy gật đầu, bọn hắn đã quyết định ôm cái bắp đùi này, thì phải chấp nhận sự ràng buộc này, sau đó Lâm Phong cho hai người bọn hắn nhiệm vụ:

- Việc đầu tiên là ta muốn tìm một người tên là Sở Vân Thanh, nếu tìm được hắn thông báo cho ta, thứ hai là, giúp ta tìm linh dược, và các đồ vật ta đều ghi chép trong tờ giấy này, mấy đồ này có cái thì dễ tìm, nhưng sẽ có những đồ hiếm còn về phần thưởng ta đều có sẵn, còn nếu như cách ngươi không đủ tài nguyên để mua vậy thì cứ tìm ta.

Hai người kia nghe xong gật đầu bắt đầu phân chia nhiệm vụ.

Hai tháng sau, Lâm Phong lúc này quanh người đều là tài nguyên mà hắn đã yêu cầu, tất cả đều đầy đủ, nhìn quanh một lượt hắn bắt đầu, tu luyện Thức đầu tiên của Vạn Thánh Quyết, Vạn Thánh Quyết không chỉ có ngũ thức trọng yếu, mà rất nhiều công pháp, trận thức, luyện đan v.v, hắn đều nắm rõ, Vạn Thánh Quyết có hết thảy nhưng cái quan trọng vẫn là có phù hợp với hắn hay không, mặc dù hắn biết nhiều như vậy nhưng đối với hắn không có cái nào tác dụng, chỉ có ngũ thức chính của Vạn Thánh Quyết mới có hữu ích lớn với hắn, còn lại đều là phụ, sau đó hắn bắt đầu niệm quyết chú bắt đầu luyện thức thứ nhất chính là luyện thể quyết, sau đó những linh dược, nguyên thạch ngũ hành chỉ nguyên, sau một ngày hắn mở cửa đi ra, lúc này cơ thể hắn phát ra mùi thối không ngửi được, hắn nhanh chóng đi vào tắm rửa cơ thể xong, liền mặc quần áo đi ra phòng, nhìn đến hai tên thành chủ đang ngồi đó uống trà hỏi:

- Các ngươi có được tung tích tên đấy chưa.

Lôi Kim Long đi ra đưa một tổ ấm giấy ghi đầy đủ thông tin của Sở Vân Thanh, Lôi Kim Long thành thật bẩm báo:

- Thưa Thiếu gia tất cả thông tin của Sở Vân Thanh như thiếu chủ yêu cầu ta đều đã trả rõ mời thiếu chủ xem

" Sở Vân Thanh, có một vết sẹo bên mặt phải, thực lực kết đan trung kỳ, hiện tại đang là thủ lĩnh dưới chướng của Thanh Vân Long, là đại trưởng lão của Hắc Long hội, hiện đại đang ở phía nam Bạch Nguyên Đế Đô, tại Độc Gia Thành".

Lâm Phong đọc xong gật đầu, hai mắt phóng ra sát khí, hai người bên cạnh liền lạnh run người không giám lên tiếng, Lâm Phong thu lại tờ giấy, sau đó quyết định tìm một tông môn để bái vào, hiện tại hắn cần tìm một chỗ có tài nguyên tu luyện, hắn cũng cần chỗ đệ chóng lưng, hắn muốn tìm nơi để tu luyện không ai quấy rầy, hắn cần phải nhanh chóng tu luyện tăng thực lực lên, hiện tại hắn đang là luyện cốt cảnh tầng năm, hai tháng kia hắn cũng tăng lên không ít thực lực, nhìn qua hai tên chủ hắn hỏi:

- Có tông môn nào mà ta có thể bái phỏng vào không, ta cần một nơi có đầy đủ tài nguyên tu luyện, cũng như làm một ít sự tình về sau, còn hai ngươi ta có đồ muốn tặng.

Sau đó hắn tại mỗi người đưa một võ kỹ công pháp địa cấp nhị giai mà hắn từ trong Vạn Thánh Quyết lấy ra tới sao chép lại, hai bộ công pháp kia đều phù hợp với hai người bọn họ, sau đó hắn được biết sẽ có một đợt các đại tông môn sẽ tuyển đệ tử, sau ba ngày sẽ được thông báo khắp Đế Đô, hai người kia nhận được công pháp địa cấp liền vui mừng không thôi, công pháp địa cấp quý như nào a, phải biết công pháp địa cấp tại các tông môn lớn cũng là quý giá không thôi, vậy mà bọn hắn đều được một bộ, Lâm Phong sau đó thu thập hành lý, ba ngày sau hắn xuất phát đi tới chỗ báo danh đệ tử, đoạn đường để tới khá xa nên hắn đã xuất phát trước một ngày, khi hắn muốn đi qua một cánh rừng, đột nhiên hắn cảm thấy khí tức nguy hiểm, liền lộn người một vòng.

* phụt * .

Một vệt đao dài chém qua chỗ hắn vừa đứng, một bóng người áo đen cao to xuất hiện sau đám bụi mờ mịt, hắn nhíu mày quay sang nhìn Lâm Phong, sau đó lại vung một đao bổ xuống uy lực cực mạnh, hắn nhảy người lên né được, nhưng tên kia dường như không muốn dừng lại tiếp tục tấn công, Lâm Phong không ngừng né trái phải, cuối cùng không nhịn được xuất ra một kích vào mặt đối phương, nhưng hắn cũng không kém , chỉ thấy hắn dùng thanh đao đỡ được một kích này, liền phì phò thở ra một hơi rồi nhìn Lâm Phong nói:

- Ngươi có bao nhiêu kim tệ giao hết ra đây, ta sẽ cho ngươi đi, nếu không ta liều chết với ngươi.

Lâm Phong nghe được vậy liền kỳ lạ, thổ phỉ có tên nào như hắn sao độc lại độc vãng đi ăn cướp, còn như thế liều mạng, Lâm Phong không vội mà hỏi:

- Ngươi cần bao nhiêu, ta có thể đưa nhưng ngươi hình như không phải đạo tặc gì, vì sao muốn như vậy kim tệ.

Tên áo đen kia không vòng vo mà nói:

- Ta tên là Thiết Ngưu, ta đúng không phải là đạo tặc, chỉ là ta bị bọn đạo tặc bắt đi muội muội, đang cùng ta đến tông môn thu đệ tử hội, hiện tại bọn hắn đang muốn ta dùng 100 vạn kim tệ để đổi lấy muội muội ta, vậy nên ta phải kiếm được số kim tệ đó nhanh chóng, vậy nên ngươi có bao nhiêu đưa hết đây, ta hiện tại đều có thể liều mạng .

Lâm Phong nghe vậy gật đầu biểu ý đồng tình, hắn nhìn tên Thiết Ngưu một lúc hỏi:

- Mấy tên thổ phỉ kia ở đâu, thực lực mạnh nhất là ai có bao nhiêu người.

Thiết Ngưu không hỏi mà chỉ trả lời:

- Bọn chúng ngay trước mặt chúng ta, mạnh nhất là tên thủ lĩnh kết đan sơ kỳ, bọn họ có 22 người, đều là luyện cốt từ 4-9 tầng.

Lâm Phong gật đầu biểu thị hắn dẫn đường, Thiết Ngưu nghi ngờ hỏi:

- Thực lực của ngươi cũng muốn đến đó sao, ta khuyên ngươi nên né đi, đưa kim tệ ta sẽ cho ngươi đi an toàn.

Lâm Phong lắc đầu, kỳ quái nói:

- Nhìn ngươi ăn mặc, không phải đồ tầm thường, nhưng đến 100 vạn đều không có.

Thiết Ngưu quay mặt, bĩu môi nói:

- Ngươi nghĩ 100 vạn là nhỏ sao, với lại ta không thích mang bên mình những thứ tiền tài bảo bối, với ta chỉ cầm thanh đao này là đủ.

Lâm Phong lắc đầu ngao ngán, hắn gặp phải tên cuồng đao, nhưng tính cách lại quá thẳng thắn, hắn gật đầu sau đó đi cùng tên Thiết Ngưu này đến chỗ sơn tặc, Lúc này bên trong một tòa u cốc, bốn doanh trại được xây dựng bằng những đồ thô sơ, trước cổng còn có 4 tên lính gác, bên ngoài doanh trại, Thiết Ngưu nhìn về phía Lâm Phong lo lắng hỏi:

- Ngươi thật có nắm chắc, nếu như thất bại không chỉ ngươi chết mà còn là cả sư muội ta gặp nạn theo.

Lâm Phong không trả lời chỉ lặng lặng theo dõi phía trước, hắn thật không có ý gì muốn giúp đỡ, chỉ là hắn hiện tại cần nâng cao thực lực chiến đấu, hắn sợ hiện tại hắn còn không có kinh nghiệm bằng một tên luyện thể tầng 9, bởi vì thực lực của hắn tăng nhanh khiến hắn không theo kịp, hắn cứu người chỉ là lấy cớ, còn rèn luyện kinh nghiệm chiến đấu mới là chính, sau đó như đã quyết định được điều gì hắn khẽ lên tiếng:

- Không cần lén lút nữa, đến thương lượng với bọn hắn là tốt nhất, còn nếu chúng lật mặt vậy thì chiến thôi, còn nếu như không có gì xảy ra thì càng tốt.

Nói xong hắn liền phóng người đi qua chỗ kia bốn tên gác cổng, Thiết Ngưu thấy vậy liền vội vàng chạy theo, Lâm Phong nhìn bốn tên trước mặt nói:

- Bọn ta đến để chuộc người, kêu trại chủ các ngươi ra đây.

Bốn tên lính gác nhìn hắn thấy thực lực hắn, rồi gật đầu an tâm, thực lực của Lâm Phong chỉ là luyện cốt tầng 5, bọn hắn liền bẩm báo lên trên, một lát sau, ba bóng người đi ra người đi trước khuôn mặt đầy rẫy vết sẹo, hai tên đằng sau như chó săn đi theo, tên khuôn mặt đầy vết sẹo nhìn đến Lâm Phong cùng Thiết Ngưu cười to nói:

- Ô là ngươi sao, vị công tử ngươi đã gom đủ 100 vạn để đổi người rồi à, đúng là nhà giàu có khác, chưa đến một ngày đã gom đủ, thế nào giao dịch bây giờ luôn sao, hay vào cùng chúng ta vào làm vài chén, Ô còn vị này là ai, ta giới thiệu trước ta là tên là Bàng Trụ, là thủ lĩnh của Hắc Lang doanh.

Lâm Phong nhìn hắn, cười cười vui vẻ nói:

- Rất vui được gặp Bàng thủ lĩnh, Ta là Lâm Phong, còn vị phía sau ngươi cũng biết rồi, bọn ta hiện tại đang gấp, có thể nhanh chóng giao dịch không.

Bàng thủ lĩnh nhìn hắn cười cười, sau đó ra hiệu cho thủ hạ áp giải con tin tới, người còn chưa tới đã nghe những tiếng mắng to phát ra:

- Thả ta ra mau, nếu như các ngươi dám làm gì ta, gia gia ta sẽ không tha các ngươi.

tên thủ lĩnh thấy vậy cười nói:

- Người cũng đã tới, hiện tại có thể giao dịch.

Lâm Phong gật đầu, lấy ra một quyển sách hắn tự viết, ném qua cho tên thủ lĩnh nói:

- Bọn ta không đủ kim tệ, chỉ có cuốn công pháp này, nhưng có giá trị hơn ngươi xem như có lợi.

Tên thủ lĩnh nhận được cuốn sách kia đang đỉnh nổi giận, nhưng nghe được lời này liền cắn thật xem sét, hắn vui mừng vì đây là một cuốn công pháp hoàng cấp bát giai, giá trị thực so hơn cái kia 100 vạn kim tệ, kim tệ với người thường thì còn có thể dùng, nhưng với tu luyện giả, hồn thạch mới là thứ có thể giao dịch, mà hoàng cấp bát giai này có thể giao dịch được 100 viên hồn thạch, hắn liền nảy ra ý định cướp đoạt, hắn nghĩ Lâm Phong đã có thể tùy tiện ném một công pháp hoàng cấp bát giai như thế, vậy thì không phải nói hắn còn có nhiều hơn thứ này sao, nghĩ tới đây hắn nhìn Lâm Phong như nhìn thấy cừu béo đồng dạng, Lâm Phong nhìn ánh mắt này của hắn, liền cười đây là ánh mắt hắn muốn nhìn thấy, nếu như dễ dàng như vậy liền thành công vậy thì, hắn tốn kém cũng là có, sau đó tên thủ lĩnh nhìn hai tên đằng sau, như hiểu ý hắn, tất cả thủ hạ của hắn đều vây quanh ba người Lâm Phong, Lâm Phong tỏ ra sợ hãi lên tiếng:

- Bàng thủ lĩnh, như vậy là có ý gì, chẳng phải đã giao dịch xong rồi sao, vì sao còn vây quanh bọn ta làm gì.

Hai người Thiết trụ cũng là sắc mặt ngưng trọng, nhìn Lâm Phong, nhưng ngoài mặt sợ hãi kia, Lâm Phong trong mắt đều là vẻ cười cợt.

Bàng Trụ thấy hắn như vậy, liền một mặt cười vui vẻ, như sói đói gặp phải cừu non, sau đó hắn liền một mặt cáo già nói:

- Haha trẻ vẫn đúng là tuổi trẻ, bọn ta là sơn tặc làm sao dễ như vậy giao dịch, nếu như các ngươi mang theo trưởng bối đến bọn ta còn thật thương lượng, nhìn đến dê béo ngươi ta lại suy nghĩ lại.

Sau đó hắn ra lệnh cho thủ hạ hướng Lâm Phong bắt tới, đúng lúc này vẻ mặt sợ hãi của Lâm Phong đột nhiên thành cười lạnh, một quyền vung qua tên đầu tiên tiến lên, liền một quyền này đã khiến tên luyện thể tầng 9 này chết trong tức khắc, một quyền miểu sát Lâm Phong nhìn hắn dưới đất nói:

- Hừ một tên luyện thể còn muốn hướng ta động thủ, thật là đầu óc của đám sơn tặc các ngươi đều đem cho chó ăn.

Tên thủ lĩnh thấy vậy liền tức giận, phía sau đột nhiên xuất hiện một con hắc lang, đây chính là chiến Hồn của hắn Hắc Lang Sư, là chiến hồn tứ phẩm, hắn nhìn Lâm Phong cười nhạo nói:

- Một tên luyện cốt cảnh muốn đấu với ta kết đan kỳ, thật là không biết lượng sức mình.

Lâm Phong không trả lời chỉ là xuất chiến hồn Ma Thôn Phệ Long, nhưng nhìn đến con hắc long phía sau Lâm Phong, tên thủ lĩnh thấy vậy liền cười nhạo liên tục, hắn nhìn thấy đây là một chiến hồn nhị phẩm, Hắc Long Xà, hắn liền chộp tới phía Lâm Phong ý định một chiêu chộp chết hắn, đó thật sự là điều hiển nhiên vì cả hai chênh lệch một đại cảnh giới, nhưng điều hắn không biết là, Lâm Phong lại là ngoại lệ, Lâm Phong nhìn đến một trảo kia, hai mắt ngưng tụ, nhảy lên một cái đã dễ dàng né được, hắn tuy không có nhiều kinh nghiệm nhưng lại nhanh chóng quen thuộc chiến đấu, tên thủ lĩnh không ngừng tấn công, nhưng chưa đυ.ng đến được một cọng lông của Lâm Phong, hắn liền tức giận gầm lên, Hắc Lang Sư phía sau hắn đột nhiên phóng to lên mấy lần, hắn liền ngưng tụ trên tay một trảo màu đen linh lực tản ra cực kỳ mạnh bạo, Hai người Thiết Ngưu phía sau liền không nhịn được thối lui, sắc mặt ngưng trọng nhìn qua Lâm Phong, tên nữ tử càng là thốt lên:

- Cẩn thận.

Nàng cũng không biết vì sao đột nhiên nàng lại lo lắng cho hắn, nhưng nghe được lời ca ca hắn kể lại, thì Lâm Phong chủ động ứng cứu nàng, nàng cũng là có chút rung động, lúc này một trảo uy lực kia đã tiến vào trước mặt Lâm Phong, nhưng hắn vẫn một mặt bình thản nói:

- Hazz ta còn muốn cùng các ngươi luyện tập tang cao kinh nghiệm, nhưng xem ra các ngươi đánh nhau mà không dùng đầu óc, thật là ném cho cẩu ăn rồi.

Nói xong liền một tay hướng về phía trước phóng ra một đạo tử lôi linh lực, liền nhẹ nhàng xuyên thủng cả đầu của tên thủ lĩnh, mọi người thấy tình cảnh này đều là một mặt, kinh khủng không thể tin được, một tên luyện cột cảnh đánh song song với kết đan đã là kỳ tích rồi, đằng này hắn còn một chiêu miểu sát, thực lực của Lâm Phong đã vượt qua giới hạn nhận thức của bọn hắn, Thiết Ngưu một mặt trầm ngâm thẩm nghĩ:

- Thì ra là hắn thật có thực lực này, ta thật sự xem mình quá cao rồi.

Lâm Phong nhìn đến mấy tên thủ hạ kia liền Ma Thôn Phệ Long đằng sau hắn một hơi liền thôn phệ toàn bộ, đến bộ xương đều không còn, hắn thấy hai sư huynh muội Thiết Ngưu, vẫn một mặt sợ hãi nói:

- Đừng nhìn ta như vậy, ta thật không phải quái vật gì, chỉ là mấy tên kia đánh nhau liền không dùng não, ta chỉ là người biết sự dụng đầu óc hợp lý.