Chương 27: Con trai thủy quỷ

Tiêu Thần Vũ sắc mặt tái nhợt, nhìn những người khác nói. "Các cậu có nghe thấy thanh âm gì không?"

"nghe thấy rồi."

Tần Tranh bắt đầu bước ra khỏi hang

Những người khác đều thất thần nhìn nhau, không dám ra ngoài, chỉ có Khương Nghiêu đi cùng Tần Tranh.

"Kacha Kacha-"

"Ba ha ha ha—"

Trong đám cỏ, một đứa trẻ đang gặm móng.

Chỉ với một miếng cắn, móng và xương trên tay bị gãy.

Khi đứa trẻ thấy họ đi ra, nó không có ý định bỏ chạy mà nhìn thẳng vào Khương Nghiêu

Khương Nghiêu cau mày, "Sao lại có đứa nhỏ ở đây?"

"Vẫn là đứa nhỏ ăn trộm"

Tần Tranh nhìn móng trong tay đứa trẻ với ánh mắt hài hước.

Cái móng này là móng chim hôm qua cô bắt được

Chương trình ngày hôm qua chưa kết thúc, cô đã bỏ nó trong một chiếc túi mới, đặt nó vào cặp của mình. Nhưng khi cô quay lại kiểm tra túi, móng chim đã biễn mất

Đứa nhỏ gặm xong, bất đắc dĩ nhìn Khương Dao, sau đó xoay người chuẩn bị rời đi.

Ngay khi nó chuẩn bị rời đi, Tần Tranh đã bắt lấy đứa nhỏ

"hãy thả tôi ra!!

Cậu bé vùng vẫy đôi chân ngắn của mình.

"Chị còn có đồ ăn, em muốn ăn sao?"

Đứa nhỏ nuốt nước miếng, nghiêng đầu nhìn Tần Tranh, "Thật sao?"

"Em muốn ăn cái này không?"

Tần Tranh đưa cho đứa bé một chiếc bánh quy.

Đứa trẻ ôm chiếc bánh quy bắt đầu ăn một cách ngon lành

"Mẹ em đầu rồi?"

"ngủ"

Đứa trẻ cầm chiếc bánh quy nói một cách mơ hồ.

"Mẹ em ngủ ở đâu?"

" Trong cái hồ đó"

Đứa trẻ chỉ vào cái hồ cách đó không xa.

Tần Tranh biết đứa trẻ này có lẽ là con trai của thủy quỷ. Vừa rồi khi nhìn thấy đứa trẻ này, cô đã biết nó không phải con người. Nhưng đứa trẻ này quá dễ lừa, nói hết mọi thứ với một chút thức ăn.

Sau khi Thủy Quỷ bị nàng đánh bị thương, rất có thể đã chạy xuống đáy hồ dưỡng thương.

Nếu thủy quỷ ở dưới đáy hồ không đi ra, Tần Tranh sẽ không động gì đến cô ta. Nàng mặc dù biết bơi, nhưng tu vi còn chưa khôi phục, ở trong nước thủy quỷ chưa chắc là đối thủ, cho nên chỉ có thể nghĩ biện pháp dụ cô ta ra ngoài.

Con trai thủy quỷ trước mặt tất nhiên là lựa chọn tốt nhất.

“Chị có thể biết tên em được không?"

"An An."

Đứa trẻ trông giống như một đứa trẻ ba tuổi bình thường, ngoại trừ việc nó gầy hơn và không có vết máu trên mặt.

Tần Tranh đưa An An trở lại hang động, những người khác đều sửng sốt

"Đứa trẻ từ đâu ra?"

"Tần Tranh, tiểu tử này làm sao vậy?"

"Trong núi sâu sao lại có hài từ"

Tiêu Thần Vũ nhận ra ngay đứa trẻ dường như nhảy dựng lên

"Đội trưởng, nó nó nó..." Ăn thịt người sống.

Thấy Tiêu Thần Vũ phản ứng lớn, Tần Tranh nói với hắn: "Anh sợ cái gì? Có tộ ở đây."

" Nó đã từng ăn tay người rồi. Nó còn hỏi tôi có ăn không!"

An An khinh bỉ nhìn Tiêu Thần Vũ, "Tôi lừa anh, đồ ngốc"

Cậu bé lấy móng chim còn đang ăn dỡ ra, cắn một miếng móng chim, lại cắn một miếng bánh quy nữa, thật là ngon.

"Đó là móng chim, em có thể dùng phép thuật thay đổi"

Tiêu Thần Vũ: "..."