Chương 17: Làm cung bắn chim nướng thịt

Cô quay đầu hỏi Tiêu Thần Vũ đang ăn bánh bích quy bên cạnh. "Có muốn ăn mì gói không?”

Tiêu Thần Vũ nhìn Tần Tranh, sau đó nhìn vào mì ăn liền trong tay của Lưu Hạ

Tuy rằng ngon nhưng cũng không nói, nhẹ nhàng nuốt xuống.

Tần Tranh lại hỏi Khương Nghiêu "Anh cũng muốn ăn mì gói sao?"

"Tôi có mì ăn liền, nhưng không có nồi"

"Ồ, mượn con dao của anh"

Tần Tranh lấy ra một con dao rựa cỡ trung bình từ trong túi của Khương Nghiêu, sau đó dùng tay không bẻ một nhánh cây bị đổ, bắt đầu chém vào cành cây bằng dao rựa.

Khương Nghiêu nhìn chằm chằm Tần Tranh một lúc, cô ấy .. định nhận lỗi sao?

"Đội trưởng, cô muốn làm chuyện lớn sao?"

Nhìn thấy động tác của Tần Tranh, Tiêu Thần Vũ hưng phấn hỏi cô.

Đứa trẻ này hoàn toàn xem trò vui mà không nghĩ đó là một chuyện lớn.

Khương Nghiêu lạnh lùng liếc hắn một cái, Tiêu Thần Vũ ho nhẹ một tiếng, thu lại tư thế kích động của mình, đặt thanh gỗ trong tay xuống.

"Chộp lấy thôi, dã man quá"

Khương Nghiêu suy nghĩ và nói.

"Cái gì dã man, nhìn xem bọn họ như thế nào."

Tiêu Thần Vũ giận dữ.

Khương Nghiêu không nói chuyện

Trên đôi bàn tay mảnh khảnh và trắng lạnh, anh đang nghịch hai chiếc phi tiêu đen sẫm. Đôi mắt đào hoa hẹp hòi hờ hững khẽ nheo lại, nhìn về hướng máy quay của máy bay không người lái.

"đi ra-"

"Hừ!"

Khương Nghiêu chưa kịp phá hủy thiết bị ghi hình thì đã nghe thấy tiếng mũi tên xuyên qua không khí, kèm theo tiếng kêu của chim săn mồi xuống đất.

[? ? ? Cứu, chẳng lẽ Tần Tranh làm cung tên bắn hạ chim săn mồi sao? ]

[Sau đó thì sao, vừa rồi cô ấy giống như dùng súng bắn trúng chim săn mồi vậy]

[Sao người phụ nữ này lại mạnh như vậy? Thế nên trước đây cô ta đã che giấu sức mạnh của mình? ]

[Tôi nghĩ trình độ bắn cung này tốt hơn những người chơi chuyên nghiệp. Cô ta rất thành thạo trong việc chế tạo cung tên, có vẻ như cô thường làm loại vũ khí này!]

Chương trình phát sóng trực tiếp ngẫu nhiên ghi lại toàn bộ quá trình Tần Tranh làm cung tên bắn chim săn mồi. Tần Tranh đi qua nhặt chim lên, sau đó nhìn về phía Khương Nghiêu cùng Tiêu Thần Vũ, "Các cậu vừa rồi nói cái gì."

Khương Nghiêu "..."

Tiêu Thần Vũ: "..."

Có một con suối nhỏ trong rừng cây gần đó, Tần Tranh đã đến đấy để xử lý con mồi.

Khi cô quay lại, lại có một con thỏ trên tay.

"Thỏ từ đầu tới?"

"Tôi nhắt được ở bờ sông, tưởng nó bị say nắng nên mang về"

Đặt con thỏ rừng đã sơ chế xuống, Tần Tranh từ trong quần áo lấy ra một con chuột đã sơ chế được bọc trong túi, bắt đầu nướng.

Tiêu Thần Vũ vẽ mặt mờ mịt, "Đây là cái gi."

"Chuột bạch "

"Cô, cô bắt được?"

Mới rời đi có mấy phút mà sao túm được nhiều đồ thế này ?

"Nó tự va vào chân tôi bất tỉnh."

"Tôi tin cô cái quỷ."

Một số người vẫn đang đặt câu hỏi, một số người đã tự ý thức giúp Tần Tranh xiên thịt và đốt lửa.

Khi Tiêu Thần Vũ nhìn thấy hành động của Khương Nghiêu, vẻ mặt của hắn như nhìn thấy quỷ.

Anh sẽ giúp mọi người làm cái này?