Chương 14:Trên đời chỉ có fan mụ mụ tốt

Chương 14.Trên đời chỉ có fan mụ mụ tốt

Lăng Triệt sửa sang lại quần áo thì bước nhanh đuổi theo, bắt được cánh tay Ninh Thiền.

Nắm lấy có chút dùng sức, có đau, Ninh Thiền cũng không dám động.

Lăng Triệt đây là tức giận.

“Lúc nãy em nói cái gì?”

“Tôi…… Tôi nói…… Ngài ở nước ngoài đi công tác, vất vả……” Ninh Thiền sợ hãi Lăng Triệt khi hắn bắt đầu nghiêm túc, kỳ thật là sợ hãi tất cả đồ vật nghiêm túc.

Lăng Triệt thấy Ninh Thiền ủ rũ cụp đuôi, nghiêm trang, bất đắc dĩ mà đem tay buông ra, mở ví ra, móc ra một cái thẻ đưa cho cô: “Không trở về nhà cũng được, cái này em cầm lấy.”

Ninh Thiền mắt sáng rực lên, đôi tay tiếp nhận, ngẩng đầu hỏi hắn: “Có thể chuyển khoản Alipay sao? WeChat cũng được.”

Thấy Lăng Triệt lại sắp mở miệng dạy dỗ cô y như huấn luyện chó, Ninh Thiền vội xua xua tay, cười hì hì kéo quần đồng phục ra, đem tạp nhét vào qυầи ɭóŧ phía trước nơi no đủ kia, ngay khu tam giác còn đang chảy nước.

Ninh Thiền luôn là có thể phàn nàn một cách thẳng thắn như vậy, ở trong vòng Lăng Triệt đã nhìn thấy quá nhiều tiểu minh tinh làm vẻ ta đây xấu hổ, muốn nhân vật này thì tới tranh thủ, thế nào cũng phải tìm mọi cách gọi điện thoại WeChat cho hắn còn chế tạo các loại “Ngẫu nhiên gặp được”……

Động một chút thì —— “Lăng tiên sinh, em là thật sự thích anh, không liên quan gì đến hạng mục này.”

Một hai người như vậy còn có thể, chứ nhiều thì hắn chán ngấy.

Ninh Thiền cũng muốn tiến giới giải trí, tư chất của cô cũng đúng là thích hợp cái vòng này, nhưng vấn đề chính là rất thích hợp.

Lăng Triệt đi ra phía trước, tùy tay vỗ vỗ cái mông căng tròn mượt mà của cô: “Về trường học đi! Học hành cho tốt!”

“Bạn học của tôi còn nằm ở trên giường bệnh đâu!” Ninh Thiền nhìn nhìn phòng bệnh cuối hành lang.

Lăng Triệt lạnh lùng cười cười, hơi hơi gục đầu xuống, ở bên tai cô nói: “Anh thấy em là muốn nằm trên người hắn đúng không.”

“Tư tưởng của anh có thể thuần khiết một chút sao?”

Ninh Thiền đẩy hắn một phen, Lăng Triệt cầm cánh tay tinh tế yếu ớt của cô, cười cười, đôi mắt màu nâu sau mắt kính tơ vàng trầm xuống: “Nếu em lên giường với hắn, anh sẽ phế đi hắn.”

Giọng điệu bình tĩnh, một chút đều không có hương vị uy hϊếp.

Rốt cuộc qυầи ɭóŧ còn nhét thẻ của hắn, tiểu huyệt còn kẹp tϊиɧ ɖϊ©h͙ hắn chưa chảy ra ngoài hết, Ninh Thiền ngoan ngoãn gật gật đầu, có chút ủy khuất: “Sao anh lại nghĩ tôi như vậy, thật sự hắn chỉ là bạn học của tôi.”

Biết rõ bộ dáng ngoan ngoãn này của Ninh Thiền chỉ là giả vờ cho hắn xem, Lăng Triệt vẫn là hết sức hưởng thụ, đem áo khoác đặt trên cánh tay, vẫy vẫy tay với cô, rồi nghe điện thoại đi công ty.

Thấy hắn đi rồi, Ninh Thiền lại không lập tức xoay người rời đi, trên mặt vẫn treo nụ cười ngọt ngào hạnh phúc như cũ, vẫn luôn nhìn hắn vào thang máy, còn phất tay từ xa với hắn.

Thẳng đến hoàn toàn nhìn không thấy hắn, Ninh Thiền mới xoa xoa mặt, cười đến mặt sắp cứng đờ rồi.

Cô muốn làm minh tinh, thần tượng idol cũng được, công ty Lăng Triệt đang ở chuẩn bị một chương trình đào tạo idol, quy mô đầu tư là xưa nay chưa từng có trong ngành, các công ty giải trí đều đang đề cử idol nhà mình.

Ninh Thiền không thiếu tiền, nhưng mà cô muốn cơ hội này.

Lăng Triệt rõ ràng biết, lại cố ý chơi cô, vì cơ hội này, cô chỉ thiếu múa thoát y cho Lăng Triệt.

Chưa được một câu trả lời chắc chắn.

Trở lại phòng bệnh, mỹ thiếu niên kia còn nằm ở trên giường ngủ đâu, rõ ràng mới cùng Lăng Triệt làʍ t̠ìиɦ xong, bị thao muốn chết, nhưng cô vừa thấy đến “Mỹ nhân đang ngủ” kia, trong lòng lại bắt đầu ngứa ngái.

Cô chậm rãi bước về phía trước, ở bên người hắn yên lặng mà ngồi trong chốc lát.

Loại cảm giác trong lòng ngứa ngái này không phải ngứa vì muốn ngủ hắn, Ninh Thiền nhìn lông mi thật dài của hắn, không hiểu sao lại nhẹ nhàng run rẩy, có loại mỹ cảm rách nát.

Cô đột nhiên minh bạch, đây đại khái chính là…… Yêu thương???

Lấy thuật ngữ theo đuổi thần tượng của Lý Mỹ Lệ mà nói, chính là fan mụ mụ???