Chương 26: Thăm dò quỷ phòng bí ẩn

Ninh Tri lấy ra chiếc đèn pin nhỏ mà cô gần như không dùng đến.

Quan Tuyển chủ động đi phía trước dò đường, vẫn không nhịn được thẳng thắn nói: “Thật ra lý do tôi nhất định phải theo tới không phải không thể nói.” Anh ta sờ sờ mũi, có chút xấu hổ nói: “Nhưng hy vọng sau khi cô biết thì đừng để ý.”

“Ồ, nói nghe xem?”

Ninh Tri đã sớm nhận ra không biết bắt đầu từ lúc nào Quan Tuyển dường như đặc biệt chú ý đến cô, lúc trước khi cùng Vu Văn Tĩnh đi tìm căn phòng cuối hành lang tầng hai, Quan Tuyển từng xung phong nhận việc đi cùng với cô.

Như là xuất phát từ mục đích nào đó cần bảo đảm cô luôn ở trong tầm mắt anh ta.

Cho dù biết mình không xấu, Ninh Tri cũng không tự kỷ đến mức cảm thấy Quan Tuyển nhất kiến chung tình với cô.

Cô chú ý tới tầm mắt Quan Tuyển thỉnh thoảng rơi vào một điểm nào đó trong hư không trước mặt, như là đang nhìn thứ gì đó, có chút giống với trạng thái khi cô kiểm tra ô vuông tùy thân rồi lại có chỗ khác biệt.

Lúc này Quan Tuyển mới giải thích: “Đi theo cô là yêu cầu đặc biệt của khán giả trong phòng livestream của tôi.”

Ninh Tri dừng bước, vẻ mặt cổ quái nói: “... Phòng livestream?”

Quan Tuyển nói, sau khi trở thành người chơi chính thức, mỗi lần vào phó bản đều có thể tự chủ lựa chọn có phát sóng trực tiếp hay không.

Nếu đã nói thì lời kế tiếp cũng thông thuận, Quan Tuyển tiếp tục nói: “Sau khi thông quan phó bản tân thủ sẽ trở thành người chơi chính thức, không biết cô có tiếp xúc với livestream hay không, thật ra hình thức đều giống nhau, thân phận khán giả là gì không ai rõ lắm, phần thưởng bọn họ tặng sẽ được đổi thành điểm tích lũy gửi vào tài khoản của người chơi, mà điểm tích lũy có thể đổi thành tiền tệ thông dụng trong thế giới của cô.”

Ninh Tri hiểu ra: “Đây là phần thưởng tiền mặt mà anh nói?”

“Không sai, trừ cái này ra còn có những phương thức khác, nói vài ba câu cũng không rõ, chờ cô thông qua phó bản sẽ biết.”

Nếu đúng như vậy, Ninh Tri cũng có chút hiểu vì sao Quan Tuyển nói có vài người chơi không muốn rời đi.

Một khi đã thích ứng với phong cách và tiết tấu của trò chơi, tiếp tục vào phó bản, vừa có thể kiếm sống lại có thể nhận được phần thưởng kếch xù, cớ sao mà không làm.

Ninh Tri nhớ tới Vân Trung Thành anh ta thuận miệng nhắc tới, sau đó cũng không hỏi nhiều.

Lối vào tầng hầm ngầm đi xuống dưới có một đoạn cầu thang, đi đến cuối cùng là một căn phòng không đến mười mét vuông, tạp vật và đồ dùng cũ chất đống bừa bộn, tích bụi đã lâu giống như mấy tầng trên.

Xét thấy vẫn chưa tìm được chìa khóa quan trọng nhất ở trên lầu, Ninh Tri tìm cực kỳ cẩn thận.

Lúc Quan Tuyển tìm chìa khóa ở góc gần cửa thuận tiện vểnh tai nghe động tĩnh bên ngoài, hơn nữa trước khi tiến vào tầng hầm ngầm đã tìm được góc thích hợp để trốn.

Sài Đao bà bà mở cửa không dùng tay, bước chân bà ta đi đến đâu cửa sẽ tự động mở ra.

Bên ngoài lầu một tổng cộng có hai cái cửa, một cái thông với hành lang một cái thông với tầng hầm ngầm, dù thế nào anh ta đều có thể nghe được tiếng động bên ngoài, khi nào nhận thấy không đúng thì có thể nhanh chóng trốn đi.

Về phần Ninh Tri... cô tự mang đạo cụ của mình, anh ta hoàn toàn không cần lo lắng.