Chương 10: Thịt dê om bún bạc hà và rượu mận xanh ngâm mật ong

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bản tóm tắt:

Kiếm Thu Minh sao có thể tốt bằng dương v*t của ta?

Văn bản chương

Ôn Khách Hành nằm nghiêng, hắn cùng Chu Tử Thư đang vuốt ve dương v*t của nhau, tay Ôn Khách Hành không còn bao nhiêu sức lực, nhưng khi nuốt nước miếng lại phát ra tiếng ạch ạch, bộ dáng vừa khát vừa tham lam, còn Chu Tử Thư thì môi anh mυ"ŧ đến sưng tấy và đau đớn, nhưng anh vẫn vuốt ve và liếʍ dương v*t của Ôn Khách Hành theo tốc độ của mình.

Con cáo nhỏ vẫn đang trong giai đoạn phát triển, có thể không phải mỗi lần nó đều đạt đến mức cương cứng tối đa, nếu nó cương cứng hoàn toàn, không những toàn thân sẽ nổi gân xanh mà còn bị hếch lên, chỉ cần đưa vào là được, cảm giác cᏂị©Ꮒ sẽ hoàn toàn khác - Chu Tử Thư đang ở phía sau khi Ôn Khách Hành lén ăn hai kg thịt cừu om và mì gạo bạc hà, anh bị sư đệ bồn chồn đè xuống chiếc ghế dài trong phòng và bị cᏂị©Ꮒ một lúc. Sau đó anh mới nhận ra rằng thứ đó thực sự có thể phồng lên đến kích thước đáng sợ.

Anh thật khốn nạn- Chu Tử Thư nghĩ- Anh tàn nhẫn đến mức không cho Ôn Khách Hành chạm vào mình trong hai ngày liên tục. Không phải là anh không muốn. Trong lúc động dục, anh ấy không thể nào không nghĩ đến chuyện như vậy, chỉ là phần lưng dưới và chân của anh ấy đau đến mức ảnh hưởng đến bước đi của Lưu Cung Vân Cửu Bộ.

Chu Tử Thư xuất tinh trước, vẫn bình tĩnh liếʍ, cảm giác như mặt sư đệ vùi vào đuôi mình, thậm chí còn phát ra một tiếng gừ gừ trầm thấp thỏa mãn từ trong cổ họng.

Ôn Khách Hành đã mυ"ŧ đủ cái đuôi trắng, biết sư huynh muốn gì nên biến thành hình cáo, lộ bụng, Chu Tử Thư trực tiếp vùi mặt vào đó, dùng tay xoa lưng Ôn Hồ, Ôn Hồ khẽ kêu lên một tiếng., Hắn ta liên tục nói "Ca ơi, đừng chạm vào chỗ đó" hết lần này đến lần khác, đồng thời vung bốn móng vuốt lên không trung, Chu Tử Thư biết hắn cố ý, liền ấn xuống và xoa xoa một cách ngẫu nhiên.

Chu Tử Thư đương nhiên biết mình phải trả giá nên chỉ xoa xoa tay rồi nằm xuống chiếc giường nhỏ trong khoang thuyền, đợi Ôn Khách Hành dùng ngón tay nghịch lỗ sau của mình. Ôn Khách Hành không có việc gì, liền lấy rượu mận xanh hắn mang theo, dùng thìa đồng đốt lên ngọn nến, đợi hơi ấm thì đổ dọc theo mép bát có tẩm mật ong, hoa nhài, và căn phòng ngay lập tức tràn ngập hương thơm.

Hắn đưa một ít rượu cho Chu Tử Thư, Chu Tử Thư vốn tưởng là nói đùa, nhưng lại phát hiện rượu mận xanh rất ngon vì vị ngọt và hương hoa, nhưng cuối cùng trong rượu vẫn có chút vị tanh đắng trong miệng. Anh chính là đang suy nghĩ, nói xong, Ôn Khách Hành hai ngón tay nhúng vào rượu mận nóng, vòng quanh đuôi anh, thọc vào hậu môn của Chu Tử Thư.

Miệng bị hôn, hậu môn đồng thời bị xuyên thủng, Chu Tử Thư muốn rêи ɾỉ nhưng không thể, đôi mắt đột nhiên mở to.

"Điều kiện có hạn, A Nhứ, xin hãy kiên nhẫn."

Ôn Khách Hành cúi đầu liếʍ bộ ngực của Chu Tử Thư, núʍ ѵú của anh ấy hơi sưng lên do chơi đùa với anh trong khoảng thời gian này, khi lưỡi chạm vào chúng, anh cảm thấy ngứa ngáy. Chu Tử Thư không khỏi "A", dù sao vừa rồi anh vừa mới xuất tinh, bị kí©h thí©ɧ ở hai nơi cùng lúc có chút choáng váng. Ôn Khách Hành thấy sư huynh thoải mái, ngón tay đan xen với môi và lưỡi, rút

ngón tay ra vào liên tục hậu môn, dùng môi và lưỡi ở đó mυ"ŧ núʍ ѵú, Chu Tử Thư muốn hét lên nhưng lại sợ bị nghe thấy nên chỉ có thể hít một hơi thật sâu, nghe có vẻ giống như đang bị cᏂị©Ꮒ và đang khóc, tiếng nức nở trộn lẫn với tiếng nước ngày càng rõ ràng dưới người, Ôn Khách Hành không nhịn được nữa cầm dương v*t xông vào.

Đến khi cắm vào hắn mới nhớ ra mình quên rút ngón tay ra, đẩy vào quá nhanh, trong hậu môn Chu Tử Thư có chút chất lỏng chảy ra, hơi thở càng lúc càng gấp, l*иg ngực phập phồng.

Giường nhỏ, chân Chu Tử Thư và Ôn Khách Hành giẫm lên ván tàu, nửa thân trên của Chu Tử Thư nằm trên giường, hai chân dang rộng, Ôn Khách Hành cúi xuống chăm sóc xương quai xanh và l*иg ngực, dương v*t liên tục đẩy vào trong. Thỉnh thoảng thuyền lắc lư và mắc kẹt ở đâu đó, Chu Tử Thư bị lắc lư theo từng đợt của thuyền vừa bị cᏂị©Ꮒ mạnh đến nỗi nước mắt chảy ra.

"Không có gì có thể làm dịu cơn "thèm khát" này của ca ca, đệ chỉ có thể tự mình làm được." Ôn Khách Hành liếʍ nước mắt của Chu Tử Thư và húc thật mạnh vào lỗ hậu môn của sư huynh.

"Tại sao không? Là bởi vì dương v*t của ngươi không được hay là Thu Minh kiếm không có tác dụng?" Chu Tử Thư mở mắt, hôn Ôn Khách Hành. Không chỉ Chu Tử Thư mà trong mắt Ôn Khách Hành cũng tràn đầy du͙© vọиɠ. Trong quá khứ, trừ khi hắn đi quá xa, nếu không Chu Tử Thư sẽ luôn được sư đệ Hồ làm mình vào mỗi buổi sáng và buổi chiều.

Vốn là muốn cho hắn ăn no, đáng tiếc tiểu hồ ly này tham lam, có khi phải xuất tinh hoàn toàn, ngày hôm sau Chu Tử Thư không cho sư đệ chạm vào mình, lợi dụng Thu Minh kiếm để xoa dịu du͙© vọиɠ trước mặt sư đệ, đến khi thấy thoải mái và ướŧ áŧ thì đi tắm, Ôn Khách Hành sưng tấy đến mức chỉ dám cọ xát vào cái đuôi trắng muốt của sư huynh, không dám nhét vào tùy tiện kẻo bị sư huynh đá ra khỏi giường.

"Làm sao mà Thu Minh Kiếm có thể tốt bằng của đệ, sư huynh?" Ôn Khách Hành tăng tốc độ ra đòn nhỏ tần suất cao, mỗi một chiêu đều ôm lấy mông của Chu Tử Thư. "Chuôi Thu Minh Kiếm chỉ dài như vậy. Nếu không vào sâu bên trong sư huynh được,thì sáo ngọc cũng được, nhưng ngọc lại là băng và cứng... Sư huynh, người cứ bảo A Hành hầu hạ, người cưỡi những thứ chết tiệt đó làm gì?"

Chu Tử Thư được Ôn Khách Hành đỡ ở thắt lưng, huyệt sau của anh lộ ra trên không, khi ngước mắt lên liền có thể nhìn thấy Ôn Khách Hành tựa như đang cưỡi lên mình, thắt lưng của Ôn Khách Hành cũng dùng một lực, lắc về phía sau. Về sau, huyệt đạo Chu Tử Thư mềm ra, có thể cảm giác được mạch máu trên vật cứng của Ôn Khách Hành xuyên qua da thịt, anh bị cưỡi trong mười lăm phút, anh hét lên và xuất tinh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun lên ngực và bụng anh. Khách Hành định liếʍ, nhưng hắn không rút dương v*t ra, khi nó thò ra, giống như gấp Chu Tử Thư trực tiếp từ giữa, nhét sâu hơn từ trên xuống dưới.

"Sư huynh, cưỡi em cũng không khó lắm phải không? Lát nữa em sẽ cho sư huynh cưỡi em." Tư thế này thật là thú vị, Ôn Khách Hành đang cưỡi Chu Tử Thư, chỉ cần di chuyển lên xuống là có thể nhìn thấy Chu Tử Thư. Bụng dưới của anh giật giật, huyệt đạo sau lưng co rút kịch liệt, cuối cùng, Chu Tử Thư lại đưa tay đẩy hắn.

"Đừng chơi như thế nữa, huynh không chịu nổi." Đôi mắt của Chu Tử Thư như bị sương mù bao phủ, Ôn Khách Hành thấy như mất trí, trực tiếp xuất tinh. Lần này toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn đều đổ thẳng vào lỗ của Chu Tử Thư, thậm chí vắt đến không còn sót giọt t*ng trùng nào. Khi nó tràn ra, huyệt đạo sau của Chu Tử Thư co rút dữ dội, đôi mắt trở nên mất tập trung.

Ôn Khách Hành cũng không để ý tới những thứ này, hắn rút dương v*t ra, ngồi ở trên giường, ôm chân Chu Tử Thư đặt lên dương v*t của hắn, hắn hiện tại chỉ là nửa cứng, nhưng Chu Tử Thư lại không còn chút sức lực nào, chỉ có thể tựa lưng vào vòng tay hắn.

Ôn Khách Hành vùi mặt vào trong xương bướm của Chu Tử Thư, gọi sư huynh.

"Sư huynh, sư huynh có biết lúc sư huynh ra ngoài, sư phụ giao cho đệ xử lý thư từ của Tứ Qúy Sơn Trang. Đệ ngồi trên chiếc ghế yêu thích của sư huynh trong thư phòng của thiếu gia chủ trang viên. Đệ tưởng tượng ra giống như bây giờ. Sư huynh đang cưỡi trên người đệ, đệ đã xuất tinh, vẫn đang trong thời kỳ chịu lửa, nhưng sư huynh của đệ, đệ cảm thấy còn chưa đủ, còn muốn nhanh chóng hồi phục, lại muốn ăn nhiều nữa..." Vừa nói, dương v*t của hắn đứng thẳng, đi thẳng vào giữa huyệt Chu Tử Thư lúc này đã đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ trước đây của Ôn Khách Hành, nước tϊиɧ ɖϊ©h͙ khi ấn vào phát ra âm thanh dâʍ đãиɠ.

Chu Tử Thư suy nghĩ theo lời hắn nói, màu hồng dần dần phủ lên đôi tai trắng nõn của anh, anh vỗ vỗ tiểu đệ, đặt chân xuống, dùng lực eo và hông cưỡi và nuốt chửng dương v*t, Ôn Khách Hành vùi vào trong sư huynh. Liên tiếp hôn lên vai và lưng, hắn dùng tay vuốt ve cái đuôi của mình, cuối cùng nhìn thấy Chu Tử Thư sắp đạt cao trào, hắn đột nhiên rút ra, lật người Chu Tử Thư, trực tiếp chạm vào môi và lưỡi của hắn ngậm lấy dương v*t của Chu Tử Thư để nó đâm vào cổ họng hắn.

Chu Tử Thư bị kí©h thí©ɧ đến mức xuất tinh nhiều lần, gò má và môi của Ôn Khách Hành lấm lem dịch trắng, đôi tai cũng đỏ bừng, trông vô cùng đẹp đẽ.

Hắn nuốt hết tϊиɧ ɖϊ©h͙, nói câu gì đó đắng chát, Chu Tử Thư đang ở lúc vân vũ bắt đầu nghỉ ngơi, trong lòng tràn đầy dịu dàng, vuốt tóc hỏi có muốn giúp hắn ra không, Ôn Khách Hành lắc đầu, chỉ nhìn chằm chằm Chu Tử Thư, Chu Tử Thư suy nghĩ một chút, vươn tới hôn Ôn Khách Hành, hai người quấn lấy nhau trên một chiếc giường hẹp, bất chấp ngọn nến duy nhất trong khoang thuyền đã được thắp sáng.

Chu Tử Thư chợt nhớ ra vì sao tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình lại có vị đắng - Ôn Khách Hành sợ đi trên sông không có gì ăn nên đã làm hàng chục chiếc bánh trung thu chân mây (1) mang theo bên mình, bất kể tháng ba ăn loại bánh trung thu nào cũng được. Anh ăn nhiều thịch mở quá, không đắng mới là lạ.

Nhưng Chu Tử Thư vừa hôn sư đệ liền ngủ trong lòng hắn, đuôi của anh quấn quanh đuôi cáo đỏ, quấn chặt lấy sư đệ.

- -- Còn Tiếp ----

(1): 云 腿Cloud legs: chân mây

Xem hình sẽ rõ hơn nhe, tui cũng không dịch sát nghĩa được ak.

Bánh trung thu kiểu Vân Nam được làm từ giăm bông Xuanwei đặc sản Vân Nam bọc trong bánh ngọt và nướng với mật ong, mỡ lợn và đường! Lớp vỏ bên ngoài là lớp vỏ cứng màu vàng vàng, nhờn và giòn. Cắn một miếng, và bạn có thể nếm thử chân mây thơm và nước ép mật ong ngọt và mặn hấp dẫn. Miệng đầy thơm, và dư vị là vô tận!Hướng Dẫn Sử Dụng Bạch Hồ Sư Huynh - Chương 10: Thịt dê om bún bạc hà và rượu mận xanh ngâm mật ongCó loại có trứng muối và không có trứng nhen.Hướng Dẫn Sử Dụng Bạch Hồ Sư Huynh - Chương 10: Thịt dê om bún bạc hà và rượu mận xanh ngâm mật ongThì ra tui có ăn bánh này rồi, hồi kỳ tui đi ĐÀI LOAN chơi. kakkaa