Chương 23: Trở thành thư ký

Khi Sở Lê Thần về đến nhà thì đột nhiên phát hiện một bàn tiệc lớn, thường ngày An Thiển Mạt rất bận nên thường làm mấy món bình thường, hai người, ba món, một canh.

Nhưng hôm nay tại sao lại như thế này? Đột nhiên lại làm một bàn tiệc xa hoa?

Sở Lê Thần im lặng cau mày, An Thiển Mạt từ nhà bếp đi ra, cô mặc một bộ quần áo xuyên thấu...

Từ trước đến nay Sở Lê Thần sẽ không để bản thân phải chịu thiệt thòi, khi đứng trước sắc đẹp thì Sở Lê Thần không chút khách sáo mà ôm cô vào lòng, cúi đầu hôn cô một cái: "Hôm nay có chuyện gì vậy? Tại sao lại tích cực như vậy?"

An Thiển Mạt chỉ cảm thấy vô cùng xấu hổ và giận dữ, chỉ là cô thật sự cũng không nghĩ ra thứ gì để yêu cầu Sở Lê Thần, cô dùng An Thị như món thù lao để cho Sở Lê Thần giúp cô đối phó Cố Thanh Nam.

Nhưng hiện tại cô lại muốn làm việc ở An Thị, không có lợi thế nên An Thiển mạt cũng đánh liều, để cho mẹ của cô yên tâm thì cô phải lấy lòng Sở Lê Thần.

"Trước không nói những thứ khác, mệt không, ăn cơm đi."

An Thiển Mạt tránh nặng tìm nhẹ, bây giờ không phải là thời gian tốt để nói chuyện, cô cầm túi xách của Sở Lê Thần, sau đó kéo Sở Lê Thần đi vào nhà bếp để rửa tay.

Ngón tay mảnh khảnh đan vào bàn tay to lớn của Sở Lê Thần, khi Sở Lê Thần nhìn thấy An Thiển Mạt ngoan ngoãn rửa tay cho anh thì cười như không cười.

Sau khi rửa tay xong thì An Thiển Mạt nắm tay của Sở Lê Thần và dẫn anh đến bàn ăn, đêm nay có chút linh đình, có ánh nến, bò bít tết, rượu vang và hoa hồng.

An Thiển Mạt tắt đèn, Sở Lê Thần cũng cầm chiếc dĩa ở phía đối diện đặt ngay bên cạnh mình, sau đó anh cũng mang cái ghế qua và vỗ vỗ.

"Cô ngồi ở đây đi."

An Thiển Mạt có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh và đi sang đó ngồi, ánh mắt của Sở Lê Thần không hề rời khỏi cơ thể của An Thiển Mạt.

"Hôm nay càng đẹp mắt hơn buổi đấu giá ngày hôm đó." Giọng điệu đùa cợt khiến An Thiển Mạt cảm thấy nóng tai.

"Tôi mời anh một ly!" An Thiển Mạt rót một ly rượu vang và quay sang nâng ly với Sở Lê Thần, Sở Lê Thần cũng rất phối hợp mà cụng ly một cái.

"Đinh" Một âm thanh trong trẻo vang lên, trái tim của An Thiển Mạt cũng rung động.

"Đừng uống nhiều, đợi lát nữa có việc quan trọng." Sở Lê Thần đột nhiên nói ra khiến cho động tác uống rượu của An Thiển Mạt ngừng lại.

Cô đang định mượn rượu để làm liều!

Sở Lê Thần lấy giấy ăn ra và lau mép một cái, sau đó uống một ngụm rượu đỏ, anh kéo An Thiển Mạt qua và hôn một cái.

An Thiển Mạt chóng mặt, đôi môi đã bị sự ngọt ngào và chưa chót của rượu vang xâm chiếm, Sở Lê Thần ôm An Thiển Mạt vào phòng ngủ.

Sau đó hai người chân thành nhìn nhau, An Thiển Mạt nhiệt tình ôm hôn Sở Lê Thần, sau đó cô thở hổn hển và ngã xuống giường.

Sở Lê Thần cúi người, mồ hôi trán từ gương mặt góc cạnh chảy xuống, từng giọt rơi trên người An Thiển Mạt khiến cho thân thể của cô rung động.

Sở Lê Thần thì thầm vào tai của An Thiển Mạt: "Rốt cuộc có chuyện gì, bây giờ mau nói, qua đêm nay thì tôi sẽ không giữ lời nữa."

An Thiển Mạt nghe vậy thì xoay người và vươn cánh tay ngọc ngà ôm lấy cổ của Sở Lê Thần: "Tôi... Tôi muốn đến An Thị làm việc, có thể chứ? Làm cái gì cũng được."

Hai gò má của An Thiển hồng lên, tóc đen rối loạn, vô cùng quyến rũ, ánh mắt của Sở Lê Thần lóe lên, anh cười một cách xấu xa: "Đương nhiên có thể, có một con "quỷ nhỏ" như cô ở bên cạnh thì tôi cũng có thể nỗ lực hơn một chút."

Sau khi nói xong thì bọn họ có một trận mây mưa...

Ngày hôm sau, An Thiển Mạt mỏi eo đau lưng, khi cô phát hiện Sở Lê Thần đã đi mất thì có chút nóng nảy, không biết đối phương có tính lời hứa hẹn vào tối hôm qua hay không.

An Thiển Mạt nhanh chóng gọi điện thoại cho Sở Lê Thần, một lát sau đối phương mới bắt máy: "Sở... Anh Sở, chuyện ngày hôm qua..."

Sở Lê Thần liếc nhìn bảng báo cáo ở trước mặt, khóe miệng hơi cong lên, tâm trạng rất tốt nên nói: "Chuyện của ngày hôm qua nói thì ngày hôm nay sẽ thực hiện, nếu như hôm nay cô không tới..."

"Tôi lập tức đến công ty!" An Thiển Mạt không đợi Sở Lê Thần nói xong thì đã cúp điện thoại, cô đang định rời giường thì cảm thấy thân thể như nhũn ra.

Nhưng cô vẫn cố gắng đi vào phòng tắm, cô nhanh chóng rửa mặt chải đầu và thay đổi quần áo, một bộ quần áo công sở ôm sát dáng người nóng bỏng của cô.

An Thiển Mạt không kịp kiểm tra, cầm lấy túi xách và bước xuống lầu, vốn muốn đón xe để đi đến công ty của Sở Lê Thần, nhưng không ngờ cô đυ.ng phải Hứa Dương ở dưới lầu.

Hứa Dương trực tiếp đưa An Thiển Mạt đến công ty của Sở Lê Thần, An Thiển Mạt đẩy cửa đi vào thì đã nhìn thấy vẻ mặt thành thật xử lý công việc của Sở Lê Thần.

Cô cũng không dám tùy tiện ra quấy rối, An Thiển Mạt đang chuẩn bị xoay người đi đến bên cạnh ghế sô pha để ngồi một chút thì lại bị Sở Lê Thần gọi lại: "Qua đây."

An Thiển Mạt không dám làm động tác khác, cô bước tới, Sở Lê Thần giương mắt quan sát An Thiển Mạt từ trên xuống dưới một phen, sau đó nhíu mày: "Bộ quần áo này thật xấu xí, từ nay về sau hãy đến chỗ James để lấy quần áo."

An Thiển Mạt gật đầu, Sở Lê Thần rất thỏa mãn với phản ứng của cô, anh ném cho cô một xấp tài liệu: "Hiện tại An Thị là một công ty con của tập đoàn Á Thịnh, trước tiên cô hãy trở thành thư ký của tôi, chuyện khác sau này hãy nói, đây là nội dung công việc của cô."

An Thiển Mạt thận trọng cầm xấp tài liệu trong tay, cũng không dám nói hai lời, cô biết mình có thể trở thành thư ký của Sở Lê Thần vì đi cửa sau.

"Pha cho tôi một ly cà phê, không nên sữa không đường."

Sở Lê Thần giao việc xong thì tiếp tục làm việc, An Thiển Mạt lập tức cảm thấy mình biến thành không khí, đồng thời trong lòng của cô càng kinh sợ Sở Lê Thần.

Cô thận trọng đi ra ngoài, An Thiển Mạt hỏi mấy nhân viên khác vị trí của phòng uống nước, sau đó đi theo chỉ dẫn.

Lại không biết sau khi cô rời khỏi thì các nữ nhân viên khác bắt đầu thảo luận: "Thấy không, mới vừa từ phòng làm việc của tổng giám đốc đi ra, cô xem đây đâu phải là đến làm việc, thực chất là đến đây để quyến rũ tổng giám đốc mà."

"Đúng vậy, gương mặt thuộc kiểu quyến rũ, có điều tổng giám đốc chỉ thích mới mẻ và vui đùa một chút mà thôi."

Hai cô thư ký ở bên cạnh nói nhỏ, một người ăn mặc chỉnh tề cũng trực tiếp châm chọc: "Ghen tỵ cái gì chứ, chẳng lẽ các cô không biết cô ấy là ai? Cô chủ của An Thị, An Thiển Mạt."

Một thư ký khác kinh ngạc: "Là An Thiển Mạt của nhà họ An sao? Không phải cô ta có bệnh tâm thần sao? Nghe nói bị đưa vào bệnh viện tâm thần..."

"Khụ khụ... xin chào bà." Cô thư ký ăn mặc chỉnh tề lên tiếng, cô at cung kính chào hỏi.

Quản lý và thư ký trong khu văn phòng cúi đầu chào một cách kính cẩn, chỉ nhìn thấy một người phụ nữ đã có gia đình bước qua cửa, sau đó đi thẳng vào văn phòng tổng giám đốc mà không thèm liếc mắt nhìn.

Chờ đến khi người đó bước vào phòng làm việc thì mọi người mới thở dài một hơi, mấy người thảo luận của An Thiển Mạt bị quản lý liếc mắt, quản lý lộ vẻ tức giận và đi về bàn làm việc.

Tiễn Vĩnh Phương đẩy cửa phòng làm việc của tổng giám đốc ra, bước vào và gõ cửa một cái, bà ta nhìn thấy Sở Lê Thần đang ngồi ở bàn làm việc.

Sở Lê Thần bị tiếng đập cửa hấp dẫn, anh ngẩng đầu lên nhìn thì thấy một người, có chút kinh ngạc, nên lập tức cười nói: "Mẹ, sao mẹ lại tới đây?"