Chương 3: Đáng thương

Nghe thấy tiếng nói dịu dàng thần sắc lãnh lệ của Tần Hàm Dịch trong nháy mắt tan biến đi, xoay người tiến lên phía trước trên khuôn mặt giờ phút này chỉ có sự nhu hòa ấm áp.Hắn hướng đến Chu Lan Na mà đi đến ở trước mặt Diệp Dĩ Mạt cô, không hề có phần cố kỵ mà thưởng thức bờ vai bóng loáng mượt mà của cô ta.

" Tắm xong rồi sao?" Ngữ khí của Tần Hàm Dich tỏa ra sự quan ôn hòa và quan tâm, cùng với người thô bạo vừa rồi đối vơi cô quả thực như hai người khác nhau.

"Ừm, tắm xong rồi" Chu Lan Na gật đầu nói, lông mày một đường như cũ nhíu chặt.

"Làm sao vậy" Tần Hàm Dịch xoa xoa mi tâm của cô ta trong giọng nói lộ ra sự lo lắng.

"Hàm, đối xử với Dĩ Mạt tốt một chút, đừng đối với cô ấy hung dữ như vậy mà?" Chu Lan Na giật nhẹ ống tay áo của hắn đôi mắt to tròn mang theo sự cầu xin.

Diệp Dĩ Mạt nhìn cô ta diễn mà nghĩ đúng là một diễn viên xuất sắc, nhịn không được giương khóe môi, cười cực kỳ trào phúng.

Chu Lan Na tầm mắt hơi đảo vừa đúng lúc nhìn thấy được nụ cười trào phúng của Diệp Dĩ Mạt.

Chợt, đôi mắt to tròn ngấn nước mang theo bi thương nước mắt dưới ánh đèn, trực trào sắp rơi.

" Làm sao vậy" Tần Hàm Dịch nhận thấy có điều không đúng, vừa hỏi vừa nhìn theo tầm mắt hương đến trên người Diệp Dĩ Mạt.

Hắn lập tức giận dữ buông bả vai Chu Lan Na ra, vọt tới trước mặt Diệp Dĩ Mạt, dùng sức nắm cánh tay cô kéo về phía sô pha, lớn tiếng chất vấn" Cô có ý gì ?" .

" Ngài cảm thấy tôi có ý gì" Diệp Dĩ Mạt cười nhạo hỏi lại.

Biết rất rõ ràng cô có ý tứ gì, mà còn muốn hỏi lại, đây là hắn muốn thay Chu Lan Na mắng cô sao?

"Hàm, quên đi" Chu Lan Na nhanh chân chạy tới, tiếp tục biểu diễn "Hàm, Hẳn là Dĩ Mạt trong lòng đang trách em, cô ấy mới là vợ của anh là nhân vật chính hôm nay".Thanh âm buồn bã nói xong một câu trên khuôn mặt trắng noãn che kín nước mắt.

Tần Hàm Dịch bỏ tay khỏi người cô nhíu mi phiền muộn gầm nhẹ " là tôi không tốt, đừng khóc".

Chu Lan Na cả kinh, không nghĩ hắn lại như thế.

Tần Hàm Dịch nghiêng đầu ánh mắt tàn nhẫn liếc nhìn chăm chú Diệp Dĩ Mạt, rồi không tính là dịu dàng nắm lấy cổ tay Chu Lan Na hướng phía cửa đi ra.

"Ầm" một tiếng, cửa thư phòng đóng lại, Diệp Dĩ Mạt vô lực ngã ngồi ở trên sô pha.

Đêm nay là đêm tân hôn mà chồng cô thì nắm tay tình nhân đi động phòng.