Chương 2: Hiệp nghị ly hôn

Diệp Dĩ Mạt tóc dài hỗn độn trong gió, bóng dáng mong manh tiêu điều và suy nhược, xem như tùy thời đều có thể theo gió mà bay đi.Cô nâng tay ngăn một chiếc taxi vừa sờ lên cửa xe, lại nhịn không được mà quay đầu nhìn lại, cửa sổ nơi kia thuộc về hắn.

Tần Hàm Dịch, anh thực sự chưa từng yêu tôi sao?

Những giây phút trôi qua kia thì tính là gì đây? Tôi ở trong lòng anh, rốt cuộc được xem như là gì chứ?

"Tiểu thư lên xe không", tiếng người tài xế thiếu kiên nhẫn vang lên nhắc nhở. Diệp Dĩ Mạt rốt cuộc mới trở về thực tại ngồi vào trong taxi

" Làm phiền anh đưa tôi đến, sân bay", thanh âm run rẫy có thể cảm nhận được muôn vàng đau xót nhưng bên trong còn có thể nghe ra một chút của sự kiên định.

Cô cắn chặt môi hai bàn tay đặt trên đầu gối chậm rãi nắm chặt thành quyền, nước mắt ẩn nhẫn hồi lâu như lũ vỡ đê rốt cục cũng tràn ra.

Quay đầu nhìn phía bên ngoài cửa sổ xe, trước mắt tất cả đều là một mảnh mơ hồ, mà trong trí nhớ tương phản lại càng thêm rõ ràng.Một năm trước.

Trong thư phòng , ngay đêm tân hôn Tần Hàm Dịch hắn lại đem hiệp nghị ly hôn đẩy đến trước mặt cô, " ký tên"

Diệp Dĩ Mạt khinh thường khóe môi kéo lên một độ cong lạnh nhạt, nhấc tay cầm bút ký tên mình lên hiệp nghị.

Tần Hàm Dịch nheo mắt, đôi mắt nguy hiểm đánh giá cô. Hắn cũng không nghĩ tới cô lại dễ dàng ký tên mình lên như vậy.

Diệp Dĩ Mạt khó chịu khi bị hắn đánh giá, đành phải lên tiếng nhắc nhỡ, "Tôi đã ký tên xong rồi".

" Cô không cần tự cho là mình thông minh" Tầm Hàm Dịch thu hồi hiệp nghị lạnh giọng cảnh cáo.

Người phụ nữ này trăm phương nghìn kế để gả vào Tần gia. Hắn thật sự không tin cô ta lại có thể dễ dàng liền cùng hắn ký hiệp nghị bất quá cũng chỉ là lạt mềm buộc chặt mà thôi.

Diệp Dĩ Mạt cau chặt mày, ánh mắt khó hiểu nhìn về hướng hắn.

Hắn lại có thể cùng cô ngày đầu tiên tân hôn ký hiệp nghị ly hôn. Tất cả các yêu cầu vô lý, cô cũng đều đã đáp ứng hắn. Tại sao hắn lại vẫn không vừa lòng.

" Đừng tưởng cô có thể lấy lui làm tiến, mà có thể ngồi vững vàng trên vị trí thiếu phu nhân Tần gia". Tần Hàm Dịch có chút nghiến răng nghiến lợi, xem Diệp Dĩ Mạt biến thành kẻ thù.

Diệp Dĩ Mạt thấy hắn như thế thì có chút câu môi bất đắc dĩ cười cười, liền lên tiếng nhắc nhở" trên hiệp nghị ly hôn, Tần tiên sinh còn chưa ký tên".

" Ký tên" hắn lạnh lùng hỏi lại, lập tức không đợi cô có phản ứng liền trào phúng nói , " nếu tôi ký tên thì đoạn hôn nhân này còn có thể tiếp diễn sao? ".

"Ngài", Diệp Dĩ Mạt tức đến cả người run run hung hăng trừng mắt nhìn người đàn ông có ý cười châm chọc bên môi.

Phí nữa ngày, cuộc hôn nhân này chỉ có một mình cô muốn duy trì.

Tần Hàm Dịch dùng thân thể trế trụ cô, trong thanh âm hoàn toàn chỉ có ngoan độc và lãnh ý, giống như nếu không xé nát cô ra thì không xong. "Người phụ nữ như cô cũng chỉ có thể lừa được bà nội tôi, nhưng là trăm nghìn lần đừng dùng trên người của tôi, bằng không tôi sẽ cho cô chết vô cùng khó coi".

Dù cô chỉ trừng mắt không giãy dụa với hắn nhưng thanh âm lạnh nhạt mang vài phần cảnh cáo nói, "buông tay".

"Cô bất quá chính là do Tần gia dùng tiền mua đến, không có tư cách dùng loại giọng điệu này nói chuyện đâu" Tần Hàm Dịch nắm cằm cô trên tay từ từ dùng sức lửa giận tựa hồ là đến cực hạn.

Ngay tại thời điểm Diệp Dĩ Mạt nghĩ cằm mình sắp bị bóp nát, thì của thư phòng đột nhiên bị người đẩy ra, Chu Lan Na đứng ở trước cửa toàn thân chỉ bao bọc bởi một chiếc khăn tắm cau chặt mày cong dịu dàng lên tiếng, " Hàm...".