Chương 15: Tâm đau đớn

Hai người trong lúc này gần nhau như vậy, thật sự là khıêυ khí©h lòng người bảo sao tim đập lại không gia tốc.

Nếu như ở trước mặt đổi thành một người đàn ông khác Diệp Dĩ Mạt có lẻ còn có thể liều chết mà phản kháng.

Nhưng chỉ có duy nhất đối với Tần Hàm Dịch, thì cô luôn có một loại cảm giác yếu ớt giống như bị hắn cướp đoạt hết sự phản kháng vậy.

Tần Hàm Dịch rốt cuộc cũng không chịu được phá vở không khí bức bối này nên đã dùng âm thanh cảnh cáo nói “Diệp Dĩ Mạt mặc kệ tôi có bao nhiêu người phụ nữ bên ngoài, cũng không thay đổi được sự thật là cô mới chính là Tân phu nhân danh chính ngôn thuận . Cô tốt nhất là đừng có si tâm vọng tưởng tới người khác”.

Âm thanh lạnh như băng không có một chút độ ấm làm cho Diệp Dĩ Mạt giống như ngâm dưới hồ băng.

Tần Hàm Dịch thấy Diệp Dĩ Mạt cau mày không nói, hắn cho là cô đang hoảng hốt, đột nhiên hôn lên môi cô mạnh mẽ đánh thẳng vào trong tìm kiếm đầu lưỡi, không hề để ý sự giãy dụa của cô cùng sự có mặt của tất cả người trong xe.

“...”

Chu Lan Na thống khổ nhìn thoáng qua kính trước mặt cuối cùng cũng không dám mở miệng xoay người sang chỗ khác.

Diệp Dĩ Mạt tay gắt gao nắm chặt bắp đùi của mình, dùng đau đớn nhắc nhỡ chính mình không được trầm luân vào...

Mà Tần Hàm Dịch hôn một hồi lâu cũng không thấy Diệp Dĩ Mạt phản ứng gì thế mới buông cô ra cắn mạnh lên cổ một cái. “ Diệp Dĩ Mạt tôi thật muốn nhìn xem hiện tại cô như thế nào đi dụ dỗ Hưa An Ca”.

Hắn hung hăng tuyên bố, trong thanh âm trầm thấp , hắn cũng không phát hiện được du͙© vọиɠ chiếm hữu.

Diệp Dĩ Mạt kinh hô “ Không cần, Tần Hàm Dịch đừng như vậy...” suy nghĩ muốn đẩy hắn ra nhưng sao có thể địch lại được sức mạnh của một nam nhân.

Cô biết Tần Hàm Dịch tuyệt đối là loại người nói được làm được.

Hắn sẽ không quan tâm có thích hợp hay không, càng không hề cảm thấy thẹn nói muốn cô, ở trước mặt Chu Lan Na cùng tài xế xé rách y phục của cô.

Nhưng mà cô chứ không phải Chu Lan Na tùy thời đều có thể làm loại chuyện xấu hổ đó cung hắn.

“ Tần Hàm Dịch, hỗn đản, buông tôi ra” Diệp Dĩ Mạt một bên đẩy hắn một bên hô lên khàn cả giọng.

“ Hổn đản?” Tần Hàm Dịch đang chế trụ hay cánh tay đấm đá của Diệp Dĩ Mạt trong mắt xem thường, giống như bắt buôc cô làm chuyện trái lẻ thường vậy.

“ Diệp Dĩ Mạt cô là vợ của Tần Hàm Dịch này, tôi chỉ là muốn thực hiện quyền lợi của mình thì có gì không đúng?” Tần Hàm Dịch từ cổ của Diệp Dĩ Mạt ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn chăm chú cô quanh thân tản ra sự thô bạo.

Mũi Diệp Dĩ Mạt chua xót, trong mắt dâng lên hơi nước. “ Tần Hàm Dịch rốt cuộc là vì sao? Tôi hết lần này đến lần khác nhẫn nhịn, ngài còn muốn tôi làm gì nữa mới buông tha cho tôi hả?”

Tần Hàm Dịch trong lòng xẹt qua một chút đau, con ngươi hơi lóe lên hắn cũng không bắt kịp cảm xúc của mình đối với Diệp Dĩ Mạt, con ngươi đã phủ lên sự ngoan lệ .

“ Diệp Dĩ Mạt trách thì trách cô, đứng núi này trông núi nọ, không biết an phận” Lời nói Tần Hàm Dịch lạnh như băng nháy mắt xuyên thấu Diệp Dĩ Mạt, đem tâm của cô bóp nát còn ngại không đủ bổ sung thêm một câu

“ Đừng ở trước mặt tôi giả bộ nước mắt lưng tròng, nhìn thật ghê tởm” .

Diệp Dĩ Mạt liếc mắt nhìn hắn một cái đầy vẻ thất vọng, cắn chặt môi dưới, gắng gượng đem nước mắt nuốt vào trong.

Trên thế giới này làm sao lại có một người đàn ông giống Tần Hàm Dịch bên ngoài bộ dạng tốt đẹp, bên trong lại như ma quỷ...

“ Tần Hàm Dịch ngài có từng yêu chưa?” Diệp Dĩ Mạt âm thanh nghẹn ngào, không bết vì sao cô lại muốn hỏi vấn đề này.

Cô thật sự muốn biết loại người như hắn đối với nữ nhân chỉ biết vui thú trên giường, có hiểu được yêu là như thế nào không?

Haizz cô đúng là ngu ngốc khi hỏi hắn như thế mà?Không ngờ Diệp Dĩ Mạt nhận ra được ở trong mắt hắn dáng vẻ thô bạo ,ngạo mạn đúng là yếu đi rất nhiều, thay vào đó hiện lên một tia bi thương đau đớn.

Diệp Dĩ Mạt thấy được hắn như thế , thì chắc chắn hắn đã tùng có tình yêu. “Diệp Dĩ Mạt tôi không có tâm tình để nghe cô nói những lời vớ vẫn như thế này”.

Tần Hàm Dịch mạnh mẽ từ trên người của Diệp Dĩ Mạt ngồi ngây ngắn lại, một đôi con ngươi sắc lạnh vẫn khóa chặt trên mặt cô “ Tôi cảnh cáo cô, không nên lại đi dụ dỗ Hứa An Ca, hắn không phải loại người đê tiện như cô có thể vọng tưởng".

Trong lòng một trận đau đớn, lời hắn nói như một con dao cứa qua trái tim của cô.

Ở trong mắt hắn cô cũng chỉ là người phụ nữ đê tiện thôi sao? Nếu như nữ nhân đê tiện này lại đi “ dụ dỗ” Hưa An Ca thì sao? Hết có gϊếŧ cô không? Cô cố gắng hít hít cái mũi chua xót, đem nước mắt ẩn nhẫn ngược trở về, sau khi quay đi thì không thèm nhìn hắn nữa.

Tần Hàm Dịch nhíu mi đánh giá Diệp Dĩ Mạt một cái, nhìn thấy nước mắt trong suốt trong tròng mắt không biết tại sao tâm hắn lại ẩn ẩn đau.

Hắn cảm thấy kinh hoàng, không còn hứng thú cùng Diệp Dĩ Mạt đối chọi gay gắt, đem thân hình cao lớn tựa vào chỗ ngồi phía sau, lâm vào suy tư của chính bản thân.