Chương 16: Oan gia ngõ hẹp

Không khí trầm mặc trong xe của ba người rất nhanh chóng biến mất sau khi xe dừng lại trước cửa khách sạn. Bước vào đại sảnh đến quầy lễ tân nhận phòng trong ánh mắt kinh ngạc của nhân viên. Ba người cùng bước vào thang máy đi đến phòng tổng thống ở tầng 26.

Tần Hàm Dịch mang vợ và tình nhân đồng thời cùng đến hưởng tuần trăng mật quả là một đề tài nóng để bàn tán trong giờ nhàm chán.

Diệp Dĩ Mạt lúc này hận không thể tìm được một cái lỗ chui xuống. Danh xưng Tần phu nhân này lại một lần nữa làm cho Diệp Dĩ Mạt cảm thấy vừa nhục nhã vừa quẫn bách.

Từ đầu nghĩ rằng may mắn gả cho một người đàn ông mình yêu cuối cùng lại trở thành người vợ không thể lộ ra ngoài ánh sáng... còn có chuyện nào bi ai hơn nữa đây?

Trong thang máy Diệp Dĩ Mạt đứng thu người một góc, nhìn Chu Lan Na kéo tay Tần Hàm Dịch thân mật cùng hắn làm nũng làm cho cô không khỏi có loại ảo giác “ Chu Lan Na mới là vợ của hắn mà cô bất quá cũng chỉ là người hầu”.

“ Đinh” một tiếng, cửa thang máy rốt cuộc cũng mở ra. Diệp Dĩ Mạt không quan tâm,ý nghĩ đầu tiên trong đầu là lao ra khỏi thang máy muốn lập tưc thoát khỏi bầu không khí làm cho cô hít thở không thông.

Bởi vì cô đi quá mau, thậm chí còn không nhìn đường, làm cho cô mới vừa bước ra khỏi thang máy đã va vào một bức tường thịt người.

Diệp dĩ Mạt vội vàng xin lỗi “ Thật xin lỗi” khi ngẩng đầu kên nhìn, lọt vào mắt cô là một khuông mặt đàn ông quen thuộc nháy mắt liền bất đọng tại chổ.

Cái này đúng là oan gia ngõ hẹp...

Diệp Dĩ Mạt dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ được đυ.ng phải Hứa An Ca ở đây thì cô sẽ có kết cục gì?

“ Cô không sao chứ?” Hứa An Ca vừa đở Diệp Dĩ Mạt vừa dùng giọng điệu dễ nghe nói.

Diệp Dĩ Mạt bởi vì thấy được sự quan tâm rõ ràng trên mặt hắn cô mới hốt hoảng giật mình lập tức lui về sau né tránh hắn.

Cô cũng chẳng muốn rước họa vào thân...

Tần Hàm Dịch tiến lên phía trước bước ra khỏi thang máy đem Diệp Dĩ Mạt kéo ra phía sau tựa tiếu phi tiếu nhìn Hứa An Ca như định hàn huyên nói “ Hứa An Ca , chúng ta lại gặp nhau” .

Hứa An Ca nụ cười bất cần đời tầm mắt lướt qua Tần Hàm Dịch dừng trên người Diệp Dĩ Mạt nói “ Tần Hàm Dịch chúng ta đúng là có duyên, đi đến nơi nào cũng đều có thể gặp được. Thậm chí ngay cả sự yêu thích cũng không sai biệt lắm”.

Tần Hàm Dịch thấy ánh mắt Hứa An Ca vẫn nhìn chăm chú Diệp Dĩ Mạt, nhất thời bốc lên lửa giận quay đầu lạnh lùng liếc Diệp Dĩ Mạt một cái, làm cho cô sợ tới mức lập tưc cúi đầu, hắn mới xoay người ngữ khí rất không tốt nói với Hứa An Ca.

“ Hứa An Ca, chúng ta nên nói chuyện riêng”

“ Tần Hàm Dịch có lời gì thì nói trước mặt Dĩ Mạt cùng Chu tiểu thư luôn đi cần gì phải bí mật như thế chứ?” Hứa An Ca bộ dạng cà lơ phất phơ đề nghị.

Tần Hàm Dịch bị lời nói của Hứa An Ca chọc tức sắc mặt đen lại, sau một lúc lâu cũng không nói ra một câu nào, phút chốc làm cho không khí trở nên xấu hổ.

Diệp Dĩ Mạt muốn phá vỡ tình huống xấu hổ này nhìn Hứa An Ca khách sáo cười cười, mới từ bên cạnh Tần Hàm Dịch đi ra ngữ khí cực kỳ mất tự nhiên mở miệng nói” Tần Hàm Dịch đưa thẻ phòng cho tôi, tôi muốn về phòng trước để thay quần áo” .

Cô cảm thấy hiện tại cô không nhanh chóng đi thì, thời điểm núi lửa phun trào chắc chắn sẽ dính tới cô.

“ Cô vội vã như vậy làm gì” Tần Hàm Dịch khuôn mặt đen thui quát khẻ cô một cái, liền nắm tay đem cô kéo đến chổ hắn cùng Hứa An Ca đứng

“ Hứa An Ca, hai người rốt cuộc có quan hệ gì” .

“ Đơn giản là tại vì tôi thích cô ấy”

Hứa An Ca kéo lấy cánh tay còn lại của Diệp Dĩ Mạt lạnh lùng thốt lên với Tần Hàm Dịch “ Tần Hàm Dịch, nếu đã không yêu thì nên lập tức cùng cô ấy ly hôn đi” .

Tần Hàm Dịch dùng sức kéo cánh tay Diệp Dĩ Mạt lại “ Hứa An Ca, buông tay" .

Theo bản năng Hứa An Ca cũng loi kéo cánh tay còn lại của Diệp Dĩ Mạt, thời điểm thấy cô cau mày đau xót, phản ứng có điều kiện liền buông tay cô ra.

Vì thế thân thể như sợi dây thừng kéo có của Diệp Dĩ Mạt nghiêng về phía Tần Hàm Dịch, hắn đem cô ôm vào trong lòng xem như xhaams dứt sự giằng co này.

“ Hứa An Ca hãy nghe cho kỷ, Diệp Dĩ Mạt bây giờ là Tần phu nhân cả đời ngươi cũng đừng si tâm vọng tưởng”

Tần Hàm Dịch nghiến răng nghiến lợi cả người toát ra hàn khí, người không biết chuyện phỏng chừng thật sự lại nghĩ, hắn vì cô mà ghen tuông.

Ánh mắt Hứa An Ca hàn quang chợt lóe khóe môi khinh miệt tựa tiếu phi tiếu mở miệng “ Đem hôn nhân trói chặt Dĩ Mạt, vậy còn người tên Hạ Lam thì sao? Ngươi không phải yêu cô ấy lắm sao?”

Diệp Dĩ Mạt trong đầu “ ong” một tiếng, đầu óc một mảnh trống không, lại chỉ có một ý niệm trong đầu

“ Tần Hàm Dịch thật sự đã yêu người phụ nữ tên Hạ Lam” .