Chương 2

4.

Lạc Nam Tuyết không phải là người bình thường, mà là hoàng đế hiện tại của Ma tộc. Như tên cho thấy nghĩa, nó là sự đối lập giữa "Ma" và "Thần".

Ma tộc sống bình thường trong thế giới loài người, rất nhiều Ma tộc đều an phận thủ thường, Lạc Nam Tuyết càng lẫn vào phong sinh thủy khởi.

Sau khi sống ở nhân gian hàng ngàn năm, Lạc Nam Tuyết lần đầu tiên gặp Lục Tư Thương tại một bữa tiệc kinh doanh bốn năm trước.

Người bạn Thích Tửu của hắn luôn rất cởi mở, cứ không ngừng giới thiệu hắn với các thiên kim tiểu thư, qua một vài người, hắn liền cảm thấy bực bội.

Thích Tửu cứng họng: "Cậu không thấy có ai vừa mắt?"

Lạc Nam Tuyết lúc đó mới phản ứng lại: "Giới thiệu cho tôi?"

Thích Cửu gần như trợn to hai mắt: "Tại sao không? Tôi nói Lạc Tiểu Tuyết , cậu cả đời cũng không nghĩ tới một chút về chuyện chung thân đại sự ? Tôi thấy bên cạnh cậu chưa từng có ai..."

Lạc Nam Tuyết bình tĩnh nói: "Bởi vì tôi chưa gặp được ai có thể khiến tôi thích."

Vô tình, hắn nhìn thấy một thanh niên.

Người thanh niên khép nép ngồi yên lặng ở một góc, ánh đèn ấm áp của yến tiệc chiếu vào đôi mày thanh tú xinh đẹp, hơi lạnh lùng, trầm mặc mà cao quý, xinh đẹp hơn cả đóa hồng đứng trên đỉnh núi Tây Cảng.,với tất cả mọi thứ ở đây đều không ăn khớp với nhau.

Trong khoảnh khắc đó, hắn chắc chắn đã gặp được bông hồng mà hắn muốn bảo vệ cả đời.

Hắn vì điều đó mà cảm thấy rất xúc động.

Thích Tửu lải nhải suốt cả buổi mà không hề được đáp lại, nhưng khi quay đầu lại nhìn thấy Lạc Nam Tuyết đang ngây người. Nhìn theo hắn, Thích Tửu hỏi: "Người đang nhìn thiếu gia nhà họ Lục?"

“Ai?” Lần này Thích Tửu được đáp lại.

Thích Tửu không biết vì sao nói: "Lục Tư Thương, người này cậu không biết sao? Cậu còn không biết chuyện phiếm của phú nhị đại?!"

Lạc Nam Tuyết cau mày: "Cái gì?"

Thích Tửu tiếp tục nói : "Lục Tư Thương năm nay 18 tuổi. Vợ của Lục Gia Chính, vì không sinh đẻ được nên đã nhận nuôi đứa bé này và coi nó như của chính mình. Chỉ không ngờ tới Lục Gia Gia ở ngoài đã sinh một đứa con ngoài giá thú "

Nói đến đây, Thích Tửu không khỏi tặc lưỡi: "Nghe nói Lục Tư Thương không hề được sủng ái, hơn nữa từ nhỏ đã mất mẹ. Nhưng nếu đứa bé xinh đẹp như vậy là con của tôi, tôi nhất định sẽ sủng ái cưng chiều." , nhưng Lục Ngạn lại không thích nó lắm , thật là kỳ quái... "

"Tôi thực sự thích cậu ấy."

Đột nhiên nghe thấy Lạc Nam Tuyết nói lời này, Thích Tửu trợn to mắt không thể tin được.

Lạc Nam Tuyết thì thào tự thề , "Tôi muốn bảo vệ cậu ấy."

Yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên khiến hắn nhớ nhung suốt 4 năm, và anh gần như trở nên điên cuồng.

Lục gia không cần hắn, nhưng Lạc Nam Tuyết cần hắn.

Hoa hồng là để nuông chiều, vì vậy hắn không quan trọng là Lục Tư Thương có tính cách như thế nào.

Bởi vì đây là dáng vẻ mà Lạc Nam Tuyết thích.

5.

Lục Tư Thương không thích ra ngoài, lại càng không thích đến nhà Lạc Nam Tuyết.

Nhà của Lạc Nam Tuyết không thuê người chăm sóc như những gia đình giàu có khác.

Vì vậy, trong nhà chỉ có Lục Tư Thương và Lạc Nam Tuyết .

Lạc Nam Tuyết như thói quen mỗi ngày đều mang cho anh một bông hồng mới, vì vậy Lục Tư Thương chỉ có thể cắm nó vào bình thủy tinh và đặt trước bệ cửa sổ.

Lục Tư Thương không quen ở cùng một phòng với người lạ, nhưng người lạ này lại như đối xử với hắn quá tốt.

Hăn vốn tưởng rằng hắn bị giao cho Lạc Nam Tuyết sẽ phải rất khổ sở.

6.

Lục Tư Thương không ngờ rằng, đường đường là Chủ tịch của Lạc gia có thể tự tay làm được một bàn thức ăn ngon như vậy.

Lạc Nam Tuyết thích thú hỏi, "Nó ổn chứ? Còn mùi vị thì sao?"

Nhìn bốn món ăn và một món canh trước mặt, phong phú hơn hẳn những gì hắn ăn ở nhà họ Lục.

Lục Tư Thương gật đầu: "Rât ngon, cám ơn."

Sau đó Lạc Nam Tuyết không ngừng gắp thức ăn cho hắn .

Lục Tư Thương nhất thời ăn không hết được , có chút miễn cưỡng, Lạc Nam Tuyết luôn ăn luôn thức ăn dư đó và giải quyết phần còn lại của bữa ăn mà không có bất kỳ sự chán ghét nào.

Lục Tư Thương ánh mắt đầy phức tạp, theo thói quen mím môi.

Lục Tư Thương cảm nhận được dường như Lạc Nam Tuyết thực sự thích hắn.

7.

Thư ký Lạc thấy rằng gần đây Chủ tịch có tâm trạng rất tốt.

Hăn không hề la mắng mọi người trong các cuộc họp, và đôi khi anh ấy sẽ kiên nhẫn chỉ ra khi nhân viên mắc lỗi.

Tất cả các nam nhân viên: Phật Tổ Như Lai, Quan Âm Bồ tát đã phù hộ

Nhân viên nữ: ah ah ah! ! ! Thật là một vị vua quyến rũ! ! ! !