Chương 1

“Tư Thương à, hãy đến gặp Lạc Tổng. "

Nhìn thấy cử chỉ đạo đức giả và xu nịnh của cha mình, Lục Tư Thương cảm thấy buồn nôn trong lòng.

Anh biết rằng bởi vì anh không có quan hệ huyết thống, ngoại trừ người mẹ đã khuất của anh, anh chưa bao giờ được những người còn lại trong gia đình họ Lục yêu thương. Nhưng giờ đây, Lạc Thị có thể cứu lấy sản nghiệp lung lay sắp đổ nát của Lục gia , và kể từ khi họ gọi , anh nghiễm nhiên trở thành công cụ để cứu vớt nhà họ Lục.

Đại khái là trong lòng anh cũng có chuẩn bị từ trước,nên cũng không có cảm giác buồn.

Dù sao thì anh cũng tính là sẽ rời khỏi nhà họ Lục rồi.

Nam nhân anh tuấn cao ráo đứng trước mặt Lục Tư Thương . Đôi lông mày sắc sảo và đôi môi mỏng kia đều là tuyệt tác được thượng đế ưu ái ban tặng, đặc biệt là đôi mắt sâu hút hồn khiến người ta không thể nhìn thấy một chút cảm xúc nào.

Lục Tư Thương hiếm khi nhìn thấy một người đàn ông lạnh lùng và đẹp trai như vậy, theo như cách nói của bọn họ,có thể gả cho người này,là chính là diễm phúc Lục Tư Thương .

Người đàn ông chủ động đưa tay ra: "Tôi là Lạc Nam Tuyết"

Lạc Nam Tuyết, 28 tuổi, chủ tịch của Lạc Thị, với tài sản ròng hơn 100 triệu USD, người giàu nhất thành phố A ...

Những tài liệu này bọn họ mỗi ngày đều gửi cho Lục Tư Thương.

“Xin chào, tôi tên là Lục Tư Thương.” Lục Tư Thương đưa tay ra đáp lại với giọng điệu bình tĩnh và lãnh đạm.

Cha Lục thấy Lục Tư Thương vô cùng lãnh đạm và tùy ý nên không nhịn được mắng Lục Tư Thương không biết tốt xấu, nhưng ông lại ân cần với Lạc Nam Tuyết: "Tư thương của chúng tôi tính tình từ trước đến nay như vậy, tính khí vừa xấu vừa lạnh lùng,mong ngài bỏ qua. "Ông còn sừng sộ lên, hướng về Lục Tư Thương tiếp tục nói :" Tư Thương, còn không mau xin lỗi! Ở nhà ai dạy mày như vậy hả ? mày... "

“Lục Tổng.” Lạc Nam Tuyết cắt ngang lời mắng của cha Lục, “Tình cách của Tư Thương như vậy đã là đã rất tốt rồi.”

Cha Lục nhanh chóng đáp: "Vâng, vâng."

“Hơn nữa, Tư Thương từ giờ sẽ không còn là một phần của gia tộc họ Lục nữa.” Lạc Nam Tuyết trầm giọng nói, “Nói lời phải giữ lấy lời?”

Cha Lục nghe được ẩn ý uy hϊếp, toát mồ hôi lạnh: "Nhất định,chắc chắn."

“Vậy tôi đưa cậu ấy đi ” Lạc Nam Tuyết nắm tay Lục Tư Thương , bỏ đi mà không hề ngoảnh đầu lại.

2.

Lục Tư Thương theo Lạc Nam Tuyết vào trong xe.

Lạc Nam Tuyết đột nhiên sát đến và thắt dây an toàn cho Lục Tư Thương.

Lục Tư Thương nhìn người đàn ông gần trong gang tấc nói: "Không cần phiền ngài, kỳ thực tôi có thể tự làm."

Nhưng Lạc Nam Tuyết không hề để tâm: "Tôi tới đây cũng như vậy. Hơn nữa cậu không cần dùng kính ngữ đối với tôi."

3.

Lục Tư Thương nhìn căn biệt thự xinh đẹp trước mặt,cũng cảm thấy kỳ quái. Lạc Nam Tuyết thực sự đã đưa anh ta về nhà.

Anh còn tưởng rằng anh sẽ phải thuê nhà sống ở bên ngoài.

Lạc Nam Tuyết đưa Lục Tư Thương vào một căn phòng và đưa một chiếc chìa khóa cho anh: "Đây là chìa khóa nhà. Chúng ta sẽ nhận được giấy đăng ký kết hôn vào tháng sau,xính lễ của em tôi đã sắp xếp người đem đến. "

Người đàn ông đã cho Lục Tư Thương một phòng riêng.

Ở đây vừa ấm áp và sáng sủa, như thể được thiết kế rất tỉ mỉ.

Lạc Nam Tuyết chẳng biết từ khi nào đã cầm trên tay một bông hồng đỏ, giọng điệu trở nên dịu dàng : "Tư Thương, ở nhà này bất cứ điều gì mà em không hài lòng đều có thể thay đổi ."

Bông hồng đã được tặng cho Lục Tư Thương.

Nhìn theo bóng lưng rời đi của Lạc Nam Tuyết, môi của Lục Tư Thương khẽ mấp máy, nhưng anh vẫn không nói gì.

Tại sao.

Tại sao anh lại chọn tôi?