Chương 19: Chính là tìm anh

Ngày 11/02/2024

Tác giả: Bạch Nhứ Trầm

Edit: Dandan

======

" Chịu thôi, ai bảo tôi thích đội trưởng Sở chứ. "

Thích đến mức muốn đem đối phương lột da róc xương nuốt vào bụng.

Bạch Úc tay trái chống mặt, khóe môi hơi hơi giơ lên, trong hơi thở mang theo hương rượu nhàn nhạt.

Không có người biết, lời cậu nói ra có bao nhiêu thân mật, ý tưởng chân thật trong lòng liền có bao nhiêu hung tàn khủng bố.

Sau khi cậu nói xong, trong phòng hội nghị chợt an tĩnh.

Thật lâu sau, Lật Tụng mới thật cẩn thận mà đánh vỡ yên lặng: " Ách.... Nguyên lai cậu là nghĩ như vậy.... Khụ khụ khụ, là tôi mạo muội, tôi sớm nên nghĩ đến —— "

Hắn còn chưa nói xong, liền thấy Bạch Úc " Xoát " đứng lên, vòng qua Lật Tụng, đi thẳng đến Sở Trạch Hoài.

Cơ hồ sở hữu đội trưởng đều ngừng lại hô hấp, trên mặt cũng không mang theo mỏi mệt sau phỏng vấn, ngược lại mang theo biểu tình xem kịch vui, ở trước mặt sự kiện kinh thiên bát quái như này, lòng hiếu kỳ phát huy tới cực hạn, một đám nháy mắt liền lên tinh thần.

Tuy rằng biết trong cục rất nhiều người đều thích Sở Trạch Hoài, nhưng là ở trước mặt toàn bộ đội trưởng lớn mật thổ lộ, vẫn là lần đầu tiên gặp được.

Tổng cảm giác kế tiếp sẽ có một tình huống bạo nổ tương đương kí©h thí©ɧ.

Mà Sở Trạch Hoài nhìn Bạch Úc dần dần đi tới, cảm giác đầu óc mình có chút chậm chạp.

Bạch Úc vừa mới nói, hẳn là chính là ở đơn thuần đối y biểu đạt sùng bái...... đi.

Từ từ, vạn nhất đối phương thật sự có ý tứ ở phương diện kia thì làm sao bây giờ?

Y tạm thời không tính toán suy xét quá phương diện này, dĩ vãng gặp được loại chuyện này, y đều là trực tiếp cự tuyệt, nhưng nếu trực tiếp cự tuyệt, có thể làm tổn thương đối phương không?

Tiểu đội viên ngày thường cũng rất cố gắng làm việc, thậm chí còn chủ động thò qua giúp y, y đối Bạch Úc có ấn tượng rất tốt.

Cho nên, y hiện tại rốt cuộc nên nói như thế nào, mới có thể uyển chuyển cự tuyệt, đồng thời không ảnh hưởng đến quan hệ giữa bọn họ?

[ Tôi từ chối, tôi chỉ nghĩ cùng cậu bảo trì quan hệ cấp trên cấp dưới bình thường ]

Cái này nghe tới có chút lạnh nhạt quá mức.

[ Xin lỗi, tôi đã có người yêu thích. ]

Không được, lời nói lừa không được chính mình khẳng định cũng lừa không được người khác, cùng Lật Tụng há mồm liền nói không giống nhau, y không có thói quen nói dối.

[ Cậu rất tốt, nhưng tôi tạm thời không có ý tưởng ở phương diện kia ]

Trực tiếp phát thẻ người tốt, giống như là tốt nhất đáp lại.

Vài cách nói bất đồng ở trong đầu Sở Trạch Hoài không ngừng qua lại, y không khỏi lâm vào trầm tư.

Trầm tư trầm tư, hương thơm thực vật tươi mát trên người Bạch Úc liền tiến đến chóp mũi, càng ngày càng nồng đậm.

Sau đó, Bạch Úc liền đi xa.

Liền đi xa....

Đi....

Sở Trạch Hoài còn không có tìm được lý do, Bạch Úc liền không chút do dự từ bên người y vượt qua, hương vị thực vật tươi mát nồng đậm ở đạt tới đỉnh núi, lại theo gió nhanh chóng giảm xuống.

Thậm chí lúc đối phương đi qua y, còn ngại y vướng bận, duỗi tay đẩy ghế y ngồi ra bên ngoài một phen.

Sở Trạch Hoài:???

Y xoay đầu, đôi mắt vàng cam không thể tin tưởng mà nhìn thân ảnh vô tình đi xa, trơ mắt mà nhìn tiểu đội viên của y ngừng ở bên người đội trưởng tiểu đội tám, Việt Phong.

Giây tiếp theo, Bạch Úc đem Việt Phong đang ghé vào trên bàn chặn ngang ôm lên.

" Ách... Tôi cảm thấy sự tình phát triển không nên là cái dạng này, cậu có phải hay không nhận sai người? "

Việt Phong đột nhiên không kịp phòng ngừa bị công chúa ôm nhìn nhìn Bạch Úc, lại nhìn nhìn Sở Trạch Hoài đang nhìn chằm chằm hắn, lộ ra tươi cười yếu ớt.

# Luận ăn dưa ăn đến một nửa bị mạnh mẽ túm vào tham gia là trải nghiệm thế nào #

Vì cái gì bên trong chuyện xưa của ba người các người còn muốn thêm một người vô tội là tôi?

Tôi cũng không phải là một vòng play của ba người?

Bạch Úc oai oai đầu, trong đôi mắt đen tuy rằng mang theo một tia mê mang, nhưng chung quy vẫn là có thể xác nhận thân phận của đối phương:

"Không có a, tôi chính là tìm đội trưởng Việt. "

Nói xong, cậu trực tiếp ôm Việt Phong rời khỏi phòng họp, ở thời điểm đi ngang qua Sở Trạch Hoài, còn đem ghế dựa của người sau đẩy đẩy ra bên ngoài, làm cho cậu đang ôm Việt Phong có thể thuận lợi thông qua.

Sở Trạch Hoài:..... Quả nhiên là y suy nghĩ nhiều.

Còn may vừa rồi một câu cũng chưa nói.

" Từ từ, tôi không nên cùng cậu ở bên nhau! Cậu thả tôi xuống dưới! Cậu muốn mang tôi đi đâu? "

Việt Phong phản ứng lại bắt đầu giãy giụa, nhưng giãy giụa không ra, nội tâm tuyệt vọng.

Chỉ có thể nói không hổ là tiểu đội chiến đấu sao? Liền người mới sức lực đều lớn như vậy.

" Không, anh nên cùng tôi ở bên nhau. "

Sau đó chúng ta cùng đi đem cái chai sớm một chút trả lại chủ quản xưởng tinh lọc, làm hắn nhanh lên tiếp tục sinh sản chất lỏng năng lượng màu hồng nhạt.

Bạch Úc cứ như vậy ôm Việt Phong, ổn định vững chắc mà đi ngang qua toàn bộ đội trưởng, một ánh mắt dư thừa đều không cho những người khác, xông thẳng đến bãi đỗ xe.

Thân ảnh hai người rất nhanh liền biến mất ở chỗ rẽ hành lang, toàn bộ phòng họp liền dư lại người ăn dưa hai mặt nhìn nhau, cùng Sở Trạch Hoài đang mạnh mẽ làm chính mình bình tĩnh lại.

Cùng với người tâm thái đã tan vỡ, Lật Tụng.

" Bại bởi Sở Trạch Hoài còn chưa nói, vì cái gì tôi còn bại bởi tên nhóc Việt Phong kia? Bạch Úc cậu trở về nói rõ ràng cho tôi—— "