Chương 18: Lên men

Ngày 11/02/2024

Tác giả: Bạch Nhứ Trầm

Edit: Dandan

======

So với những thành phố khác, thành phố Thanh Hà tuy rằng cũng xuất hiện chút hỗn loạn, nhưng rất nhanh lại khôi phục trật tự.

Cục điều tra phái ra nhân thủ.

Tiểu đội phụ trách trấn áp Ô Nhiễm Vật cùng nhiễu sóng giả cơ hồ là ngày đêm điên đảo, tiểu đội phụ trách đem cường độ thấp ô nhiễm đồ ăn đưa đi tinh lọc vội đến chân không chấm đất, cũng may như vậy mau đến chết đột ngột cao cường độ công tác cuối cùng nghênh đón một cái tương đối tốt thành quả.

Tiểu đội chiến đấu sấm rền gió cuốn trấn định quả quyết, cùng lương thực trong thương trường cũng đủ, cũng không có tăng giá cho dân chúng cảm giác an toàn rất lớn, hỗn loạn lúc ban đầu dần dần bình ổn xuống dưới.

Thành phố Thanh Hà, trong xưởng tinh lọc số 1.

" Cá chép vừa mới được vớt lên từ sông Thanh Hà, tổng cộng 1500kg, giá trị ô nhiễm bình quân là 3. "

Bạch Úc đem tờ giấy trong tay đưa cho người ăn mặc y phục vệ sinh trước mặt, theo sau chỉ chỉ chiếc xe tải lớn phía sau mình.

Xe tải rất lớn, toàn bộ thùng xe tản ra một cổ mùi cá nồng đậm, trên tấm sắt bên ngoài còn lây dính nước sông Thanh Hà.

Làm con sông mẹ của thành phố Thanh Hà, nước sông bị ô nhiễm nghiêm trọng này rốt cuộc vẫn là để lại một đường sinh cơ cho con dân mà nó dựng dục.

Trừ bỏ những ô nhiễm vật bên trong những khúc sông bị ô nhiễm nghiêm trọng, thủy sản bên trong những khúc sông ô nhiễm không nghiêm trọng còn đều có thể dùng dược vật tinh lọc.

" Tốt, cậu vất vả rồi. "

Nam nhân một thân áo trắng gật gật đầu, thao tác mấy cái người máy trí năng di động đến đem cá dỡ xuống, khuân vác bỏ vào trong hồ nước to lớn bên cạnh.

Theo sau, phía trên hồ nước vươn tới mấy cây ống sắt tròn thô to, bắt đầu cuồn cuộn không ngừng phun bột phấn màu trắng vào trong hồ nước.

Sau khi phun xong dược vật, cánh tay máy móc hạ xuống, đem dược vật cùng cá ở trong nước quấy lên, nước trong vắt dần dần trở nên vẩn đυ.c.

Ước chừng mười phút sau, dụng cụ kiểm tra đo lường biểu hiện số liệu từ 3 giảm xuống còn 0.3, hồ nước bắt đầu phóng nước, còn cá chép này liền có thể bị đưa vào siêu thị cùng chợ bán thức ăn.

Tại trong quá trình này, Bạch Úc vừa tán thưởng máy móc công nghệ cao mà con người chế tạo, vừa câu được câu không cùng chủ quản nói chuyện phiếm.

" Hình như trước đây tôi chưa từng gặp qua cậu ở cục điều tra, cậu là người mới của tiểu đội tám sao? "

Chủ quản cẩn thận hồi ức một chút mấy gương mặt trong cục điều tra, xác định chính mình chưa từng nhìn thấy qua Bạch Úc.

Bạch Úc giải thích: " Không phải, tôi chỉ là ở tiểu đội một thực tập, bởi vì tiểu đội tám cùng chín lo liệu không hết quá nhiều việc, cho nên tôi dứt khoát liền tới đây hỗ trợ, còn có thể lấy chút trợ cấp tăng ca. "

" Thì ra là thế, tuy rằng tôi không cùng các cậu tiếp xúc qua, nhưng tên của đội trưởng Sở vẫn là nghe qua, y gần nhất ở trên mạng danh khí rất lớn, những video có lượt người xem cao nhất của trang web L, có rất nhiều video đều có quan hệ với y. "

Làm một người nhân viên hậu cần, chủ quản không thế nào tiếp xúc đến nhân viên chiến đấu trên tiền tuyến, nhưng hắn thích xem các loại video, tự nhiên cũng hiểu biết rất nhiều.

" Ân, tôi nghe đồng sự nói kết quả tuyên truyền xa xa vượt qua bọn họ dự đoán, cho nên đội trưởng Sở đã bị kéo đi phỏng vấn. " Bạch Úc gật gật đầu trả lời.

Vốn dĩ cậu là đi theo phía sau Sở Trạch Hoài giúp đối phương xử lý thi thể Ô Nhiễm Vật, kết quả trong cục đột nhiên nói cục điều tra yêu cầu một nhân vật đại biểu, dân chúng yêu cầu một cây trụ tinh thần, sau đó Sở Trạch Hoài đã bị mạnh mẽ kéo đi tiếp thu phỏng vấn từ một đám phóng viên thuộc các nhà truyền thông lớn.

Sau khi Bạch Úc dùng mười căn dây leo viết xong báo cáo tổng kết nhiệm vụ cùng đơn xin trợ cấp tài chính, liền nhàn rỗi, trong một đám người vội đến bay lên rất không hợp nhau.

Thẳng đến cậu ở trong đàn thấy được thông báo tìm người tăng ca có thù lao, nhớ tới tiền trong tài khoản sau khi trả xong tiền thuê nhà cùng mua xong gia vị lẫn đồ làm bếp còn thừa không bao nhiêu, dứt khoát liền chạy tới tiểu đội tám hỗ trợ.

Không thể không nói, gia vị con người chế tác thật sự rất thơm ngon.

Cánh tay máy móc được con người chế tạo ra trước mắt này cũng rất tuyệt, chờ cậu có tiền, nhất định cũng muốn mua một bộ máy móc.

Bạch Úc suy nghĩ từ cục điều tra chuyển tới mỹ thực, lại chuyển tới ống dẫn đang không ngừng vận chuyển nước trước mặt.

Chủ quản đứng bên cạnh nhìn ra sự hứng thú của Bạch Úc, tuổi của cậu cùng con trai hắn không sai biệt lắm, đem suy nghĩ trong lòng đều biểu hiện ở trên mặt, nhìn qua rất đơn thuần.

Hắn không khỏi cười cười, ngữ khí ôn hòa: " Cậu có hứng thú với mấy thứ này? Có muốn tôi giới thiệu cho cậu một chút không? "

Dù sao muốn xử lý xong con cá 1500kg này còn cần khoảng một giờ, thời gian sung túc.

" Vâng. "

" Hồ nước này chủ yếu là để chứa động thực vật có giá trị ô nhiễm rất nhỏ, phía trên trang bị ống dẫn có phóng thích bột tinh lọc cùng cánh tay máy móc phụ trách trộn đều, phía dưới có một lối thoát nước, sau khi hoàn thành tinh lọc, ước số tinh lọc đã hấp thụ ước số ô nhiễm sẽ theo nước cùng nhau chảy ra ngoài. "

Suy xét đến Bạch Úc không phải nhân viên chuyên nghiệp, chủ quản còn cố ý đem tên một ít dược vật chuyên nghiệp thay đổi thành càng thêm thông tục dễ hiểu.

" Dòng nước mang theo ước số tinh lọc đã hấp thụ ước số ô nhiễm cùng nhau tiến vào trong hồ nước số 2, bên trong sẽ tiến hành chưng cất tinh luyện một loạt các thao tác, ước số tinh lọc cùng ước số ô nhiễm tách ra, ước số tinh lọc một lần nữa biến trở về thuốc bột, ước số ô nhiễm bị áp súc thành một bình nhỏ, thống nhất đưa đến cục điều tra tiêu hủy. "

Chủ quản mang Bạch Úc theo ống dẫn một đường đi tới, cuối cùng dừng ở một phòng nhỏ lại ẩn nấp lại lạnh lẽo.

Bạch Úc sờ sờ làn da con người của mình bởi vì rét lạnh mà không tự giác nổi da gà, thăm đầu nhìn hai cái bình trong phòng, chóp mũi không khỏi giật giật.

Khác với dáng vẻ nước bẩn trong tưởng tượng, chất lỏng trong bình bày biện ra một màu hồng nhạt quỷ dị, trên thân bình còn dán một tờ giấy đóng gói, trên giấy viết ngày cùng tên người phụ trách.

Chủ quản còn tiếp tục nói.

" ...... Trước kia phải hai tuần mới có thể áp súc thành một bình, hiện tại một ngày là có thể áp súc ra tới hai bình, mấy bình này đều phải đưa đi cục điều tra tiêu hủy, cảm giác máy móc đều phải bắt đầu bốc khói. "

" Bởi vì lượng nhu cầu quá lớn, cần thiết phải có đủ năng lực cung ứng, mới có thể bảo đảm giá hàng không tăng. " Bạch Úc thuận miệng nói ra lý do nghe được từ đội trưởng Việt Phong của tiểu đội tám.

" Đúng vậy, đội trưởng Việt ngày hôm qua vừa tới lấy đi hai bình, hôm nay liền lại nhiều ra tới hai bình, xưởng tinh lọc chúng tôi tổng cộng mới có bốn cái chai tính chất đặc biệt này, có đôi khi đều sợ cục điều tra không kịp đem chai đưa về tới. "

Bạch Úc nhìn chất lỏng hồng nhạt xinh đẹp quỷ dị kia: " Vậy à.... Các đội trưởng đều rất bận, tôi có thể thuận tiện đem hai bình này đưa đến cục điều tra. "

" Có làm phiền cậu quá không, cậu còn phải đi siêu thị đưa thịt cá..... " Chủ quản có chút do dự.

" Không có việc gì, dù sao tôi là thực tập sinh, thực tập sinh nên làm nhiều việc một chút tới biểu hiện chính mình, như vậy cuối cùng mới có thể chuyển chính thức. "

Bạch Úc vén tóc ra sau tai, đôi mắt cười rộ lên, tựa như một tên ngốc bạch ngọt bị cấp trên vẽ bánh pua.

" Được rồi, vậy cậu nhớ rõ sớm đem cái chai trả lại, sau đó làm đội trưởng Việt cũng sớm đem chai trả lại! "

Chủ quản nghĩ nghĩ, thứ này cũng không có giá trị gì, tương đương với rác rưởi cần thiết dùng cái chai được đặc chế đựng, thả cần thiết đưa đi cục điều tra tiêu hủy, dứt khoát liền đồng ý.

" Được. "

Bạch Úc cứ như vậy thuận lý thành chương mà lấy được hai bình chất lỏng hồng nhạt, thuận tiện cũng mang đi cá chép 1500kg đã bị tinh lọc xong.

Cậu ngồi ở vị trí điều khiển của xe tải lớn, ngón tay thon dài trắng nõn duỗi ra, trực tiếp liền bắn bay nắp bình được đóng thật chặt kia.

Mùi thơm càng nồng.

Ngửi lên có điểm giống với chất lỏng trên quầy uống thử trong siêu thị lúc đi ngang qua.

Chẳng qua lúc ấy nơi đó có rất nhiều người, Bạch Úc lại lo lắng hành động của mình không thể hòa nhập với con người bình thường, dứt khoát trực tiếp liền đi ngang qua chạy lấy người.

Chất lỏng có thể bị nhiều người cướp uống, hẳn là thực hảo uống đi.

Bạch Úc liếʍ liếʍ răng nanh, giơ lên chai không chút do dự một ngụm uống hết.

Vài giây sau, một cổ chua chua ngọt ngọt hương vị từ đầu lưỡi truyền đến, trong đó còn loáng thoáng có một chút cay, ở trong thân thể cũng truyền đến cảm giác ấm áp.

Uống còn khá ngon.

Hệ thống kinh hỉ mà nhắc nhở cậu, tế bào thực vật đã chiếm tỷ lệ 30%.

Bạch Úc dứt khoát một hơi uống xong hai bình, cậu liếʍ liếʍ chất lỏng vương ở khóe môi, đem cái chai bảo tồn tốt, tâm tình sung sướиɠ mà bắt đầu đi các siêu thị lớn đưa thịt cá.

Mấy chục phút sau.

【 Hệ thống, ta cảm giác giống như ta hỏng rồi. 】

【 ??? Ta kiểm tra đo lường ra ngươi rất bình thường. 】

【 Ta ngửi được trong thân thể mình bắt đầu phát ra một cổ hương vị quen thuộc, đây là ở cành lá dây leo chết đi mới có thể tản mát ra hương vị, ta trước kia đem lá cây bị người chơi chém đứt đặt ở cùng nhau, lá cây ở tận cùng bên trong liền sẽ phát ra hơi thở tử vong này. 】

【 Hơi thở tử vong cái gì, ta ngược lại là cảm giác trên người ngươi có cổ mùi rượu, trời ạ, Bạch Úc! Ngươi lên men!!! 】

***

Trong phòng họp, cục điều tra sự kiện đặc thù,

Kết thúc thời gian phỏng vấn, truyền thông không tình nguyện bị nhân viên công tác kéo rời đi, phòng họp vừa mới còn ồn ào náo động, hiện tại chỉ dư lại mấy vị đội trưởng.

Sở Trạch Hoài ngồi ở ghế chính giữa, có chút mệt mỏi nhéo nhéo mũi mình.

Y vươn tay từ trong túi lấy ra một viên kẹo, lột vỏ ném vào trong miệng, hương vị ngọt ngào làm tinh thần mệt mỏi của y dễ chịu chút.

Ở chỗ này ngồi nguyên buổi sáng để tiếp thu phỏng vấn thực hao phí tinh lực, cảm giác so đi ra ngoài gϊếŧ một vòng Ô Nhiễm Vật còn muốn hao phí nhiều tinh lực hơn.

Ngay từ đầu vấn đề của những những phóng viên này còn tính bình thường, cái gì đối chiến thắng Ô Nhiễm Vật có bao nhiêu tin tưởng, dân chúng bình thường nên như thế nào tự bảo vệ mình vân vân, nhưng sau lại, vấn đề liền càng ngày càng kỳ quái.

Ngay cả y thích cái gì, có phải hay không độc thân, hình tượng người yêu lý tưởng như thế nào, có đang thích người nào không loại vấn đề lung tung rối loạn này đều hỏi ra tới.

Quả thực không thể hiểu được.

" Tôi cũng mệt mỏi quá, cho tôi một khối. "

Đội trưởng Lật Tụng của tiểu đội hai ngồi bên cạnh y, duỗi tay muốn một viên kẹo.

Truyền thông lại đây thật sự là quá nhiều, không chỉ là Sở Trạch Hoài tiếp nhận rồi phỏng vấn, bọn họ mấy cái thường xuyên xuất hiện ở trước mặt công chúng nhân viên chiến đấu cũng bị cục trưởng túm tới tiếp nhận phỏng vấn.

Hơn nữa không biết có phải hay không trên người hắn không có khí thế giống với Sở Trạch Hoài, vấn đề phóng viên chạy tới hỏi càng bén nhọn cũng càng tư mật, có chút thậm chí còn hứng thú bừng bừng mà muốn được đến một ít bát quái.

Lật Tụng có lý do hoài nghi, cục trưởng đem truyền thông tam lưu chuyên viết đường viền hoa đều thả tiến vào.

Hắn thật sâu mà thở dài một hơi, trong mắt nâu cũng mang theo một tia mệt mỏi

Nhưng mà một tia mệt mỏi này ở nhìn thấy bóng người đang tiến lại đây, đột nhiên liền biến mất vô tung vô ảnh.

" Hắc, Tiểu Bạch, đã lâu không gặp, cậu đã từ bên ngoài trở lại? "

Hắn thập phần tự quen thuộc mà hướng tới Bạch Úc chào hỏi, quả nhiên, mỹ nhân luôn là có thể làm tâm tình biến hảo.

" Làm việc xong rồi, vừa mới đi bên ngoài hoàn thành một nhiệm vụ vận chuyển hậu cần, kiếm chút phí tăng ca. "

Bạch Úc nhìn mấy đội trưởng phảng phất như bị thứ gì hành hạ, dứt khoát tìm một ghế trống trong phòng họp ngồi xuống, quay đầu nhìn về phía đội trưởng tiểu đội tám,

" Đội trưởng Việt, chủ quản xưởng tinh lọc nhờ tôi chuyển cáo ngài, nói là sớm một chút đem cái chai còn trở về. "

" Đã biết. "

Người ghé vào trên bàn đầu cũng không nâng.

" Tấm tắc, Tiểu Bạch, cậu xem cậu này làm người mới của tiểu đội một, lại phảng phất như là thành viên chung của đại gia. "

Lật Tụng nhai kẹo, cười tủm tỉm mà ôm bả vai Bạch Úc, làm lơ ánh nhìn tử vong của Sở Trạch Hoài, không chút nào để ý mà tiếp tục công việc đào gốc tường của hắn,

" Muốn suy xét tới chỗ chúng tôi hay không, tôi thấy cậu vẫn luôn đi theo bên người tên kia làm việc vặt, cứ như vậy, rất có khả năng người mới khác đều thăng chức, cậu còn vẫn ở tại chỗ. "

Sở Trạch Hoài gắt gao nhìn chằm chằm đồng sự của mình, Lật Tụng không chỉ có ăn kẹo của y, còn muốn cướp người của y? Là lần trước y đánh nhẹ quá sao?

Lật Tụng cười tủm tỉm mà nhìn lại, nếu bị đánh một đốn là có thể đổi về tới một cái có thể toàn bao tiểu đội sở hữu công văn bảo tàng đội viên, kia hắn vẫn là bị Sở Trạch Hoài đánh một đốn đi.

Dù sao đối phương lại không có khả năng thật sự đánh chết hắn.

Sở Trạch Hoài cùng Lật Tụng bắt đầu đối diện, trong không khí tràn ngập một cổ khói thuốc súng.

Những đội trưởng khác đều ở một bên lặng lẽ nhìn, thậm chí liền ghé vào trên bàn đội trưởng Việt đều nâng lên đầu, dựng thẳng lên tới một đôi lỗ tai chuẩn bị nghe bát quái.

" Tôi tạm thời không nghĩ đến chuyện thăng chức. "

Bạch Úc ở vào trung tâm bát quái phảng phất cái gì cũng không phát hiện, thậm chí còn dùng một tay chỉnh lý tóc mái, một tay khác chống cằm, nghiêng nghiêng đầu, cười khanh khách mà cự tuyệt Lật Tụng mời:

" Bởi vì với tôi mà nói, thăng chức hay không thăng chức đều không quan trọng, tôi chủ yếu là tưởng cùng đội trưởng Sở ở bên nhau. "