Chương 4

Một bàn tay mạnh mẽ của ai đó đã túm lấy cổ Day từ phía sau khiến Day phản xạ lập tức vặn cổ tay người đó hết sức có thể.

"Đồ khốn này, vẫn nhanh như thường nhỉ !" Một giọng trầm trầm nói.

"P"Kom?" Day lập tức buông bàn tay đang siết chặt và đứng dậy ôm lấy đối phương. Người đàn ông vỗ nhẹ vào vai Day để chào hỏi.

"Không nghĩ tới lại nhìn thấy mày ở chỗ này!" Kom nói, It bối rối nhìn người đang nói chuyện với bạn trai mình.

"Anh đến đây cùng ai vậy?" Day hỏi quay sang nhìn bàn bên trong rồi quay sang nhìn Kom.

"Tao đi cùng ngài ấy!" Kom nói, và Day gật đầu. Anh quay lại nhìn It và những người bạn của mình.

"Tao sẽ trở lại ngay!" Day nói, It nắm lấy cánh tay của Day ngay lập tức.

"Mày định đi đâu?" It hỏi.

"Tao đi chào hỏi một người quen thôi, tao sẽ quay lại ngay." Day nói. It cau mày, Day mỉm cười đưa tay ra xoa đầu It nhẹ nhàng.

"Không được ăn hết, chờ tao chở lại!" Day noi, sau đó rời đi.

"Anh ta là ai vậy, Neil?" It ngay lập tức quay sang Neil vì nghĩ rằng anh ấy sẽ biết.

"Tao không chắc lắm. Tao cảm thấy anh ấy rất quen. Hình như tao đã nhìn thấy anh ấy khi còn đi học." Neil nói. It quay sang nhìn Day. Người đàn ông tên Kom trông rất đáng sợ, anh ta mặc đồ đen giống như Mafia.

"Chào ngài!" Day vái chào với một người đàn ông trông có vẻ hung dữ ở độ tuổi khoảng 40. Anh ta đang ngồi cùng bàn với hai người đàn ông khác mặc đồ đen.

"Ngồi xuống trước đi!" Người đàn ông nói, nhưng có một nụ cười nhỏ nơi khóe miệng. Day ngồi đối diện với người đàn ông mà anh gọi là ngài.

"Lâu rồi không gặp!" Người đàn ông lại nói.

"Vâng thưa ngài, dạo này ngài thế nào?" Day hỏi.

"Ah, tuổi này rồi làm sao đây? Không khỏe bằng thanh niên!" Người đàn ông nói và cười nhẹ. Day mỉm cười một chút ngay cả khi người đàn ông nói vậy vì Day nhận thấy rằng cơ thể của người đàn ông vẫn còn mạnh mẽ.

"Day vẫn tàn bạo như Day nào, thưa ngài! Vừa rồi, anh ta vặn cổ tay tôi suýt gãy." Kom nói với một tiếng cười nhẹ.

"Ồ, đừng phóng đại như vậy P’Kom." Day mỉm cười nói. Hai người còn lại đứng yên không nói gì. Day cũng không quen thuộc với hai người này. Họ trẻ hơn Day.

"Nhận tiện gặp cậu ở đây... tôi muốn mời cậu làm việc cho tôi một lần nữa." Người đàn ông nói với Day.

"Tôi đã từ bỏ hoàn toàn rồi, thưa ngài!" Day nói thẳng thừng.

"Tôi biết, nhưng tôi cảm thấy tiếc cho một người quyết đoán như cậu. Nghiêm túc mà nói cậu có muốn làm việc với tôi một lần nữa không?" Người đàn ông hỏi với giọng điệu nghiêm túc.

"Cảm ơn ngài rất nhiều vì vẫn tin tưởng tôi, nhưng tôi thực sự không thể quay lại." Day nói

"Cậu vẫn còn lo lắng cho em trai mình sao?" Người đàn ông hỏi

"Em ấy chỉ là một phần..." Day trả lời trước khi nhớ ra khuôn mặt của bạn trai mình.

"Nhưng giờ tôi có thêm một người phải chăm sóc. Chắc chắn cậu ấy sẽ không để tôi quay lại với công việc mạo hiểm". Day nói khi nghĩ đến khuôn mặt của It. Day biết rằng nếu anh quyết định quay trở lại làm việc như trước, It chắc chắn sẽ không ngừng nguyền rủa anh.

"Điều đó có nghĩa là cậu đang có một người yêu, hay là vợ?" Sếp cũ của Day hỏi.

"Vâng!" Day mỉm cười trả lời.

"Vậy là cậu đang có một mối quan hệ nghiêm túc... bởi vì kể từ khi ngồi xuống nói chuyện, cậu luôn cười. Trước đây, tôi chưa bao giờ thấy cậu cười."

"Tôi rất nghiêm túc với người này! Đến nỗi tôi không thể làm gì khiến cậu ấy phải lo lắng cho tôi!" Day trả lời

"Nếu có thể, Tôi muốn xem mặt bạn đời của cậu. Người đó nhất định rất dễ thương mới có thể nắm cậu trong tay như vậy!" Người đàn ông tò mò nói.

"Không tốt! Nếu ngài nhìn thấy và cảm thấy bị và bạn trai tôi hấp dẫn, tôi sẽ làm gì đây, hử?" Day đã trả lời.

"Này, đừng nói với tôi là người yêu của cậu là con trai nhé!" Dù biết Day thích cả nam lẫn nữ nhưng anh không nghĩ Day có thể nghiêm túc với một người đàn ông. Anh ấy khá hài lòng vì bản thân cũng thích đàn ông.

"Đúng!" Day đã trả lời.

"Để tao nói cho mày biết. Ngài ấy đưa bạn trai đến đây ăn cơm." Kom mỉm cười nhớ lại khi It nắm lấy cánh tay của Day.

"Hãy giới thiệu cho tôi, đừng lo lắng, cậu biết tôi sẽ không gây rối với những đối tượng của cậu, tao không muốn có nguy cơ bị gϊếŧ." Người đàn ông nói đùa.

"Ai dám làm gì ngài, thưa ngài?" Day nói với một nụ cười trước khi quay nhìn ra ngoài. It cũng quay lại nhìn anh vì lo lắng cho anh. Day khẽ gật đầu, ra hiệu cho It đến bên mình. It sẵn sàng đứng dậy. Day khẽ nhích người để It ngồi cạnh mình.

"Ngồi xuống đi It. Đây là Khun Kamol, sếp cũ của tao!" Day nói. It có vẻ bối rối nhưng vẫn gật đầu.

"Cậu ấy là bạn trai của tôi!" Day nói thẳng. It hơi bất ngờ vì cậu cảm thấy xấu hổ trước ánh mắt của ông chủ Day đang ngồi cùng bàn nhìn mình.

"Tên cậu là gì?" Ông Kamol bình tĩnh hỏi

"It!" It đã trả lời. Kamol quay sang nhìn Day một chút.

"Ừm, tôi sẽ đề nghị Day làm việc với tôi một lần nữa, cậu nghĩ sao?" Kamol nói lại. It bối rối nhìn Day.

"Khun Kamol là người mà tao đã nói đến. Người đã mời tao làm việc sau khi bố mẹ tao qua đời." Day nói. Nghe đến đây, It lập tức mở to mắt.

"Không! Tao không cho mày đi!" It vô tình nói.

"Chà, Day là một người tài giỏi. Trong quá khứ, cậu ấy luôn là cánh tay phải của tôi. Tôi muốn cánh tay phải của mình trở lại, được không?" Kamol cuối cùng cũng hỏi.

"Tay phải của ngài còn ở chỗ này, không có mất đi. Vì cái gì cần Day trở lại cái kia cuộc sống mạo hiểm? Tôi sẽ không để cho Day quay lại!" It nói, mặc dù rất hồi hộp nhưng nếu Day lại làm việc với anh ta, It sẽ không bỏ cuộc.

"It!" Day gọi người yêu bằng giọng điềm tĩnh để dập tắt cuộc nói chuyện.

"Tao có nói gì sai sao? Tao không cố ý đắc tội ngài ấy, nhưng tao sẽ không để mày làm việc như vậy nữa. Nếu mày còn làm như vậy, tao và mày sẽ chia tay!" It cáu kỉnh nói.

"Cậu định bỏ cuộc dễ dàng vì chuyện này à?" Kamol hỏi.

"Chà, đặt cuộc sống của Day vào một công việc mạo hiểm mỗi ngày. Anh nghĩ tôi có thể làm điều này không? tôi không thể nhìn thấy bạn trai của mình gặp nguy hiểm mỗi ngày. Tôi xin ngài hãy để Day sống như một người bình thường .Tôi không muốn mất Day!" It nói thẳng khiến Day sững sờ. It đã dám nói điều đó trước mặt ông chủ cũ của Day. It không hề sợ hãi.

"Này, tôi thực sự thích đứa trẻ này đấy!" Kamol nói với một tiếng cười nhỏ.

"Ngài không thể thích tôi, tôi là bạn trai của Day, ngài nên biết điều đó!" It đã trả lời.

"Haha... Ý ngài ấy là cậu giống với tính cách của Taha." Kom vừa nói vừa cười ra nước mắt

(Taha- nhân vật dũng cảm.)

"Hừ... Tôi thích tính cách của cậu!" Kamol mỉm cười nói. Day biết rằng Kamol đã trêu chọc It.

"Ngài trêu chọc tôi?" It chỉ hỏi để chắc chắn.

"Đúng. Tao chỉ muốn biết cậu sẽ hành động như thế nào nếu cậu để Day quay trở lại làm việc, nhưng sau khi nhìn thấy điều này, tôi không muốn kéo cậu ấy trở lại vào vòng nguy hiểm. Tôi sợ rằng một ngày nào đó bạn sẽ đến và bẻ gãy cổ của tôi." Kamol trìu mến nói. Anh ấy không phải là người tàn nhẫn và anh ấy làm việc rất nghiêm túc nhưng trong thời gian riêng tư thì anh ấy rất thoải mái, giống như bây giờ.

"Đó là bạn trai của tôi, thưa ngài!" Day mỉm cười đáp lại anh.

"Huh... cậu bé, cậu rất giỏi đấy. Cậu đã có thể hạ gục một kẻ tàn bạo như Day." Kamol nói với giọng nghiêm túc.

"Không hẳn!" It xấu hổ nói.

"Day, Nếu một ngày nào đó cậu rảnh, hãy đến thăm tôi! Hoặc nếu có bất cứ điều gì cần hãy nói với tôi, tôi có thể giúp cậu." Kamol nhẹ nhàng nói.

"Cảm ơn ngài, tôi sẽ đưa It đi dạo một vòng!" Day đã trả lời

"Ôi, anh ấy bận quá, hôm nay rốt cuộc cũng lôi được anh ấy đi xem phim cùng nhau, vui vẻ cả ngày. Không biết trước đây chúng tôi cãi nhau bao nhiêu lần rồi." It nói

"Cậu ấy nói rất nhiều!" Day cho biet.

"Vậy thì tôi xin phép thưa ngài. Bây giờ chúng tôi phải rời đi bạn của chúng tôi đang đợi." Day lại lên tiếng. Đối phương gật đầu thừa nhận. Kom trao đổi số điện thoại với Day, sau đó họ quay lại bàn của mình.

"Có chuyện gì vậy?" Nick tò mò hỏi

"Không có gì, chỉ là cùng ông chủ cũ của Day chào hỏi một chút, đi ăn đi, tao đói bụng. Sau đó chúng ta đi xem phim." It mỉm cười nói trước khi cả bốn tiếp tục ngồi ăn. Nhóm của Kamol rời đi trước. Khi nhóm của Day đã ăn no nê, họ kiểm tra hóa đơn và đi đến trước rạp chiếu phim, nhưng họ phải đợi lâu hơn một chút.

"Day, cho tao ít tiền!" It chìa tay ra trước mặt Day

"Hừ… nhìn mày giống con nít xin tiền bố quá It!" Neil nói đùa

"Mày định làm gì?" Day hỏi

"Tao đi mua bỏng ngô đây!" It đã trả lời

"Mày còn ăn nữa sao It? Vừa mới ăn, sắp đau bụng rồi." Day nói với giọng trách móc.

"Tao có thể ăn, cho tao tiền ... hoặc tao thực sự sẽ phàn nàn!" It cau mày nói. Day lắc đầu nhưng vẫn đưa tiền cho cậu. Sau đó It đi mua bỏng ngô với Nick. Khi họ đang đợi nhạn đồ, ai đó vỗ vai It. Khi cậu quay lại nhìn, đôi mắt cậu mở to.

"Tao... tao!" It không nghĩ rằng mình sẽ gặp lại người yêu cũ thời trung học của mình. Người khiến Day khó chịu mỗi khi tên cô ấy được nhắc đến. Nhưng lần này, cậu lại thấy cô ở đây.

"Thật sự là cậu, tôi còn tưởng rằng mình chào nhầm người!" Meen mỉm cười nói.

"Cậu đến đây để xem phim à?" It hỏi ngược lại.

"Đúng, tôi sẽ xem Thế chiến Z." Meen nói

"À, tôi cũng đến xem bộ phim này. Còn Meen, cậu đã đi với ai?" It hỏi

"Tôi đến cùng một người bạn... còn It, cậu đang đi cùng ai vậy?" Meen không nhìn Nick

"Cậu ấy ở đây với tao!" Một giọng nói trầm vang lên. It lập tức quay sang nhìn Day, lúc đó anh đang ngồi nhìn It, nhưng khi nhận ra người đến gần It, Day đã nhanh chóng bước đến chỗ cậu.

"Xin chào P"Day." Cô gái vẫy tay với Day vì cô biết anh.

"CHÀO!" Day trả lời ngắn gọn. Anh không cười dù biết giữa cô và bạn trai không có gì nhưng dù sao Day cũng không thích điều đó.

"Day!" It nắm lấy cánh tay Day và gọi tên anh để nhắc anh đừng suy nghĩ nhiều.

"Mày mua đồ chưa?" Day quay sang hỏi It

"Xong rồi và tao đã trả tiền rồi!" Nick đã trả lời.

"Đi thôi nào!" Day cắt ngang cuộc trò chuyện trước khi kéo cánh tay của It, và họ quay lại chỗ Neil. It không phản đối, thấy rằng Day không quá hài lòng.

"Day, tại sao mày lại làm điều này?" It hỏi, khi cậu quay trở lại chỗ ngồi của mình.

"Tao đang làm gì vậy?" Day khẽ hỏi.

"Tao đã từng nói rằng Meen và tao là bạn tốt." It lại nói. Anh vẫn còn nhớ Day đã kích động trong phòng tắm vì bị chọc tức bởi câu chuyện của cậu với Meen. It không muốn Day nổi giận lần nữa.

"Hừ!" Day trả lời ngắn gọn, mặc dù hiểu nhưng anh vẫn không khỏi tức giận.

"Mày không tin tao sao?" It khẽ hỏi

"Tao tin tưởng mày, tao chỉ là thích bắt nạt mày mà thôi, mày đừng nghĩ nhiều!" Day xoa đầu It. Anh không muốn It phải suy nghĩ nhiều. Day bị phân tâm mỗi khi thấy It nói chuyện với một cô gái. Với những người khác, Day không cáu kỉnh như với cô gái trẻ tên Meen.

"Cười một chút đi!" It nói. Day nhướng mày nhưng khuôn mặt vẫn nghiêm túc.

"Này, đừng nghĩ gì cả, chỉ cười thôi! Xem phim đi!" It nói, và Day khẽ mỉm cười, nhưng điều đó khiến It cảm thấy thoải mái. Đã đến lúc bộ phim bắt đầu và bốn người ngay lập tức bước vào rạp chiếu phim. Bản thân It không quan tâm đến người khác.

"Hả... có vẻ đáng đấy, It!" Day thì thầm vào tai It, khi phim chiếu, It đôi khi sẽ nhắm mắt lại.

"Mày không cần trêu chọc tao, xem thật đáng sợ!" It nói trước khi quàng tay Day quanh người để tự trấn an. It dựa nhiều vào Day vì cậu nhấc tay vịn lên và Day ôm It.

Khi có một cảnh quay tình cảm, It đã vô tình hôn lên cánh tay Day vì quá phấn khích. Day không thể ngồi yên, anh không nói gì như mọi khi mà nhẹ nhàng hôn lên thái dương It. It nhìn lên bối rối, và Day cúi xuống cắn mạnh vào mũi cậu. It xoa mũi.

"Này, người khác sẽ thấy!" It thì thầm

"Không ai thấy!" Day thì thầm mỉm cười.

"Tao có thể hôn mày không!" Day thì thầm vào tai It, khiến It nóng bừng mặt và chớp chớp mắt.

"Không, chúng ta đi xem phim!" It khẽ nói. Mắt cậu dán chặt vào màn hình. Day nhìn mặt người yêu là biết đỏ rồi.

"Hừ... vậy khi nào chúng ta về phòng, mày phải nghe theo trái tim của tao!" Day lại thì thầm. It suy nghĩ một lúc trước khi gật đầu.

"Hừ!" It trả lời trong cổ họng rồi tiếp tục xem phim.

"Chà, vui quá. tao bị đau họng!" It nói khi họ bước ra khỏi rạp hát.

"Tao căng thẳng quá, cổ họng tao cũng đau!" Nick mỉm cười trả lời.

"Huh... thật căng thẳng vì mày đang xem It and Day." Neil nói đùa. It lập tức quay sang nhìn bạn mình.

"Ồ, tao chỉ nhìn thôi mà, Neil mày nói nhiều quá!" Nick nói với một tiếng cười nhỏ.

"Chúng ta sẽ đi đâu tiếp theo đây? Chúng ta quay lại hay tiếp tục đi bộ trước?" Day hỏi

"Chúng ta đi dạo trước đi!" It nói ngay

"Hừ!" Day trả lời trong cổ họng trước khi bốn người tiếp tục đi bộ qua trung tâm mua sắm.

"Này, cái áo này đẹp không?" It giơ chiếc áo sơ mi mà cậu đã nói với Day lên để xem.

"Mày không cần hỏi, tao biết mày muốn cái gì!" Day cố ý nói. It vờ hỏi vì muốn Day mua cho.

"Mày định mua cho tao à?" It hỏi, và Day lắc đầu.

"Tại sao?" It lập tức hỏi

"Ngày hôm qua mày mới mua áo sơ mi. It, mày còn chưa có mặc đâu. Gần nhất tủ quần áo của mày chất đầy quần áo, còn tiêu nhiều tiền a!" Day đã trả lời. It đang hờn dỗi, vẫn bướng bỉnh suy nghĩ về việc mua chiếc áo sơ mi mà cậu muốn.

"Tao có đắc tội với mày sao? Tao luôn phải dạy mày cái gì sao? Nếu mày muốn, tao có thể mua cho mày... Nhưng mày phải cố gắng làm việc chăm chỉ, kiếm nhiều tiền tiêu xài!" Day lại nói. It khẽ thở dài đồng ý treo áo vào chỗ cũ.

"Được rồi!" It bình thản nói vì cậu biết Day mệt mỏi như thế nào, làm việc gần như không ngừng nghỉ.

"Oh, It không cứng đầu!" Nick nói đùa.

"Tao không phải là một đứa trẻ. Tao sẽ không lúc nào cũng bướng bỉnh." It nói lại. Day mỉm cười.

"Bây giờ tao mệt rồi, đi ăn kem đi." It nói. Thế là cả bốn người đi bộ đến quán kem Swensen"s. It và Nick gọi món kem họ muốn, còn Day và Neil, họ uống cà phê.

"Ngày mai mày có đi Chonburi không?" Neil hỏi người bạn của mình.

"Hmm! Chúng ta sẽ xem cửa hàng. Còn cửa hàng của mày thì sao?" Day hỏi vì Neil đã mở một cửa hàng sửa chữa ô tô đầy đủ dịch vụ.

"Ừm, tao có chút bận rộn, xe tới cũng nhiều. Bất quá thợ trong tiệm tay nghề cũng tốt, không có gì đáng ngại!" Neil đã trả lời.

"Neil có một cửa hàng để điều hành, nhưng tao không thấy anh ta làm việc chăm chỉ như mày!" It nói

"Neil điều hành một nơi nhưng tao điều hành nhiều nơi. Cửa hàng của bố và thẩm mỹ viện của tao." Day đã trả lời

"Ngày mai mày có đi với tao không?" Day hỏi lại It.

"Có chứ, tao không muốn ở một mình!" It nói khi kem được phục vụ.

"Tao đoán mày không muốn Day đi một mình. Mày có sợ anh ấy sẽ kết thúc với một cô gái ở Chonburi không?" Nick mỉm cười hỏi.

"Đúng!" It trả lời ngay lập tức

"Haha... Day, mày có cô gái nào ở nơi đấy không?" Nick hỏi đùa. It bây giờ đã quyết đoán hơn. Day khẽ mỉm cười nhưng không nói gì.

"Mày chẳng biết gì cả, Nick. Chết tiệt, tất cả các chủ thẩm mỹ viện xung quanh, khi họ nghe nói rằng Day cũng mở một thẩm mỹ viện, họ đã tìm cách kết bạn và làm việc với anh ấy. Nhưng mỗi người đều như mất trí và chỉ muốn khoe ngực." It nói với bạn mình

"Tao vẫn không hiểu, làm sao mày biết họ muốn cho tao xem bộ ngực của họ? Điều đó có nghĩa là mày luôn nhìn tao à?" Day chế giễu anh.

"Ồ. . . Ta không có nhìn!! Tao vừa đi vào, bọn họ đã dẫn đường, nhìn sẽ biết!" It ngay lập tức tự bảo vệ mình.

"Những người này giống như phương tiện quảng cáo cho cửa hàng của chúng tao. Khi ai đó đến cửa hàng để cắt tóc, họ đã nói tốt về cửa hàng và sử dụng dịch vụ của chúng tao, bởi vì người làm đẹp cũng giỏi dùng miệng như khi tạo kiểu tóc tóc của cô ấy." Day đã trả lời.

"Ồ, tao đã thấy bức tranh, Day!" Nick nói

"Mày đã thấy cái gì?" It bối rối hỏi

"Chà, như Day đã nói, hầu hết những người đẹp đều có cái mồm tốt và đôi tay khéo léo, vì vậy tao nghĩ họ sẽ rất giỏi. Nếu không, mày sẽ quá yếu đuối và khập khiễng để trở thành vợ của Day hôm nay." Nick nói khiến It đứng hình. Mặt cậu lập tức đỏ bừng.

"Nick, đồ khốn! Đồ khốn ngạo mạn! Neil mày không dạy dỗ+65 vợ mình sao?" It mắng bạn mình không coi trọng chuyện đó.

"Tao quen rồi!" Neil mỉm cười nói. Nick lắc đầu với Neil và nhướng mày với It, người chỉ lắc đầu đầu hàng trước sự kiêu ngạo của bạn mình.

"Mày đã ăn rồi, chúng ta trở về đi!" Day nói

"Hmm... tao no rồi!" It nói, trước khi họ thanh toán hóa đơn và rời đi đến đài phun nước Paragon vì trời bắt đầu tối.

"Day!" It gọi

"Cái gì?" Day hỏi

"Chúng ta sẽ ngồi dưới cầu Rama VIII chứ? Đã lâu lắm rồi. Lần gần đây nhất là khi chúng ta cùng nhau đến là hôm Loy Krathong." It trầm ngâm nói.

"Tao cũng muốn đi!" Nick nói ngay. Day nhìn Neil.

"Chăm sóc hai tên nhóc này một ngày!" Neil nói khiến It và Nick mỉm cười hạnh phúc.