Chương 3

It vẫn im lặng, không nói gì cho đến khi họ đến căn hộ. Cậu đi thẳng vào thang máy, không đợi Day, người không nói gì vì dù sao họ cũng đang đi lên cùng nhau. Nhưng thang máy dừng lại ở tầng của Nick và Neil trước.

"Mày định đi đâu?" Day khẽ hỏi, nắm lấy cổ tay It trước khi cậu bước ra khỏi thang máy.

"Tao sẽ đến chỗ Nick!" It đáp khô khan.

"Mày có mang bánh theo không?" Day vờ hỏi. It nhìn anh không hài lòng trước khi đưa hộp bánh.

"Để trong phòng đi!" It nói. Khi Day nhận được chiếc hộp, It ngay lập tức ra khỏi thang máy. Day mỉm cười lắc đầu, bấm thang máy trở về phòng. Anh đặt chiếc hộp vào bếp rồi đi tắm và thay quần áo. Sau đó gọi điện cho nhân viên ở Chonburi để nhờ một số việc lặt vặt. Sau khi nói chuyện, Day đi vào ngồi và làm việc trong văn phòng của mình, đợi It trở lại cho đến khi đã quá lâu.

Reng... reng

Điện thoại của Day reo. Anh nhìn số trước khi nhận cuộc gọi.

"Có chuyện gì vậy?" Day đã trả lời

"Không có ý gì đâu, nhưng tao gọi để mày đến đón vợ mày đi. Cậu ấy đã ngủ trên sofa của tao một lúc rồi. Nick đang phàn nàn rằng mày không đến gặp vợ mình. Mày đã làm gì để cậu ta như vậy thế?" Neil hỏi

"It đang có tâm trạng tồi tệ, tao chưa làm gì với It cả." Day nói

"Chắc chắn phải có lý do, nếu không sao cậu ta có thể cứ như vậy? Đúng hay sai, để cậu ta đi cùng mày đi. Mày biết đầu của It rất hay suy nghĩ lan man. Mới ngủ không quá nửa tiếng và cậu ta khỏe lại hơn một thây ma." Neil nói đùa.

"Ha ha... Tao đi xuống đây!" Day nói trước khi cúp máy.

Anh bỏ dở công việc để rời khỏi phòng và xuống đón It từ phòng của Neil. Day biết rằng khi It tức giận không biết chạy đi đâu sẽ tìm đến phòng của Nick. Đó là nơi It trốn. Day không dễ bị lừa. Day bấm chuông cửa. Cánh cửa mở ra và anh thấy Nick đang cau mày.

"Lúc nào mày cũng thích làm cho It gắt gỏng. Mày không thể tử tế như Neil sao?" Nick phàn nàn.

"Vậy mày bị It hay tao xúc phạm?" Day vờ hỏi khi bước vào phòng.

"Đơn giản là tao cảm thấy bị xúc phạm! Nếu tao không cho mày biết, liệu mày có đến đón It không? Tao phải đứng về phía bạn mình như Neil đã làm với mày!" Nick nói rồi quay sang nhìn Neil.

"Mày đang định làm gì với tao vậy, đồ lùn?" Neil mỉm cười nói với bạn trai của mình.

"Hừ, mày luôn đứng ở bên thằng Day!" Nick nói không quá to vì bạn của cậu đang ngủ trên chiếc ghế dài ở giữa phòng.

"Tao vẫn đứng về phía bạn của mày mà!" Neil giả vờ quay lại cho đến khi Nick cau mày.

"Huh... thấy chưa? Thằng ngốc It đang ở phòng khách của tao!" Neil nói, khiến Nick chạy đến và kéo tay bạn trai mình. Day bước tới sofa và ngồi xuống mép.

"It, It, mày về phòng đi!" Day lay nhẹ người yêu.

"Ah!" It phát ra một âm thanh hơi khó chịu từ cổ họng, nhưng khi mở mắt ra nhìn, cậu biết đó là Day. It nhắm mắt lại và quay người về phía sau ghế. Day biết cậu vẫn đang giận.

"Mày đang gây rắc rối cho Nick đấy, có biết không? Sao mày không trở về phòng của chúng ta để ngủ!" Day hỏi

"Đấy là chuyện của tao!" It trả lời bằng một giọng nghèn nghẹn vì cậu đang quay mặt về phía ghế sofa.

"Mày định ngủ ở đây hay về phòng?" Day khẽ hỏi. It im lặng. Nick và Neil bước vào phòng ngủ để Day và It một mình.

"Thôi về phòng ngủ đi!" Day nói nhỏ vào tai It.

"Nếu mày vẫn còn tức giận, tao sẽ gọi cho P"Tai. Ngày mai tao sẽ đến cửa hàng", Day nói về thợ máy chính tại chi nhánh Chonburi. Day gọi cho anh ấy và nói rằng anh ấy sẽ có mặt tại cửa hàng vào ngày kia. Những lời của Day khiến It lập tức nhìn anh.

“Ngày mai mày không đi cửa hàng à?” It hỏi

"Con chó nào nói nó không muốn tao đi?" Day hỏi, và It cau mày

"Tao không phải là chó!" It cãi lại. Day cười khẽ trong cổ họng.

"Tao đã gọi cho anh ấy và nói rằng tao sẽ đến cửa hàng vào Day kia vì ngày mai tao phải theo vợ đi xem phim" Day trả lời khiến It hơi mím môi vì không muốn cười, mặc dù trái tim đã sẵn sàng hét lên.

"Mày thật sự không đi cửa hàng sao?" It chỉ hỏi để chắc chắn và Day gật đầu. It sau đó nở một nụ cười nhẹ và đặt tay quanh cổ Day.

"Hãy xem World War Z vào ngày mai!" It van nài.

"Mày có dám xem không? Chẳng phải mày không thích những bộ phim như vậy sao!" Day trả lời

"Có rất nhiều người ở cửa hàng của bố nói về bộ phim đó, tao không sợ!" It nói lại.

"Vậy thì thưởng cho tao đi!" Day nói, hơi chun mũi

"Không!" It đáp ngay.

"Tao... hử!" Day nói trước khi cúi xuống và hôn nhẹ lên môi It, một nụ hôn không hề xâm phạm.

"Này, này ... thật là một cảnh ngọt ngào. Cảnhngọt ngào này đang diễn ra ở phòng của bạn!" Tiếng trêu ghẹo của Nick vang lên khiến It bật dậy ngay lập tức.

"Chúng tao không làm gì cả! Chúng tao chỉ nói chuyện thôi!" It lập tức xin lỗi vì xấu hổ với bạn mình. Cậu biết Nick đã không nhìn thấy nó vì mặt sau của chiếc ghế dài đã che mất nó.

"Ồ. . . Tao tin mày, hiện tại có thể trở về!" Nick nói đùa.

"Chúng ta trở về đi!" Day nói lại

"Nào, chủ phòng đuổi tao ra ngoài! Này Nick, chiều mai chúng ta đi xem phim nhé." It nhắc bạn mình

"Vâng, tao biết," Nick trả lời trước khi rời đi để đi cùng Day và It ra trước phòng. Day đưa It trở lại phòng của họ.

"Đi tắm đi, cả ngày làm việc ở cửa hàng rồi lại đến cửa hàng của Nam. Mồ hôi nhễ nhại." Day nói. It cởϊ áσ ra.

"Cái gì?" Day hỏi

"Tao đói!" It khẽ nói

"Mày không có đủ bánh?" Day hỏi

"Chỉ là bánh ngọt, không phải thức ăn. Tao đói!" It lại nói

"Được rồi, đi tắm đi. Tao sẽ làm đồ ăn cho mày." Day nhẹ nhàng xoa đầu It rồi bước vào bếp. It đi tắm và được thay quần áo, cậu mỉm cười hạnh phúc. Cậu chỉ mong mỗi ngày người yêu ở bên cạnh chăm sóc. Day còn làm trái tim It rung động thường xuyên.

….…

"Day, nhanh lên!" Giọng nói của It vang lên khi Day đi về phía cậu.

"Mày đi đâu mà vội thế? Mới 11 giờ mà." Day vừa nói vừa xỏ giày vào.

"Tao muốn xem trước, mấy giờ chiếu phim," It nói

"Nick và Neil có ở đây không?" Day hỏi

“Họ đang đợi trong xe,” It đáp ngay. Day lắc đầu trước sự nhiệt tình trẻ con của It, thầm nghĩ dạo này anh không có thời gian đưa It đi chơi, nhưng mỗi lần như vậy It lại thấy phấn khích. Họ hiếm khi ra ngoài đi dạo, trừ khi đi xem cửa hàng ở Chonburi, mặc dù họ đi làm nhiều hơn là đi dạo phố. Sau khi xem xét xong mọi thứ, Day và It đi thang máy xuống gặp Nick và Neil ở bãi đậu xe.

"Chúng ta đi bao nhiêu xe?" Neil hỏi. Nick và It đang mỉm cười với nhau.

"Chúng ta không đi xe được không?" It hỏi. Day ngơ ngác nhìn anh.

"Vậy... chúng ta đi bằng gì đây?" Day hỏi

"Chúng ta bắt taxi đến ga xe lửa đi. Lâu lắm rồi tao không đi tàu." It nói.

"Day, con trai mày bao nhiêu tuổi rồi? Huh ... muốn bắt một chuyến tàu!" Neil bói đùa

"Này Neil, không chỉ mình tao! Nick cũng muốn đi!" It trả lời, và Neil quay sang nhìn Nick, người cũng gật đầu dứt khoát. Neil cười khúc khích trước khi véo mũi Nick.

"Mày bao nhiêu tuổi rồi, lùn?" Neil trêu chọc bạn trai của mình.

"Ôi, buông ra, đau quá!" Neil hét lên khi Nick cắn ngón tay của anh và khẽ buông ra.

"Mày hành động như một đứa trẻ. Mày còn cắn ngón tay của tao!" Neil ngập ngừng nói.

"Chúng ta đi taxi nhé?" Day hỏi

"Ừ..." It và Nick đồng thời trả lời.

"Sau này đừng phàn nàn nữa!" Day cảnh báo.

"Tất nhiên, tao sẽ không phàn nàn!" It đã trả lời. Day đi bộ đến trước căn hộ và gọi một chiếc taxi đến nhà ga xe lửa gần đó.

"Mày không ngại bắt taxi à, It?" Nick trêu chọc bạn mình.

Họ lên xe Neil ngồi phía trước cùng với tài xế, còn Day, It và Nick ngồi ở ghế sau.

"Không, tao không sợ ... rất nhiều người đang ngồi ở đây!" It đã trả lời. Chẳng mấy chốc, họ đã đến nhà ga xe lửa. Bốn người xuống xe đi bộ ra ga đón tàu đi Siam.

"Thật giống như đưa trẻ em đi du lịch, mày thấy sao?" Neil bí mật thì thầm với Day khi họ đi sau It và Nick.

"Hừ, chúc bọn họ một ngày tốt lành!" Day mỉm cười trả lời. Dù đi phía sau It nhưng anh ấy không rời mắt khỏi It một giây phút nào, và It cũng vậy, cậu thường quay lại nhìn Day và chờ đợi xem cậu và Nick có đang đi quá nhanh không.

Hôm nay là Day lễ, vì vậy có rất nhiều thanh thiếu niên phải đợi để được lên tàu. Nhiều cặp mắt hướng về bốn người với vẻ thích thú, có lẽ vì ngoại hình của họ. Dáng vẻ của bốn người trông thật đáng chú ý.

"Sao vậy? Sao không cười?" It dừng lại trước Day và hỏi

"Không có gì!" Day đã trả lời

"Ồ, tao biết. Tao quên mất mày không thích nơi đông người." It trầm ngâm nói, quay sang bắt gặp ánh mắt của nhiều thiếu niên đang nhìn Day với vẻ thích thú.

"Nhẫn nhịn một chút nhé!" It nói. Day khẽ mỉm cười trước khi đưa tay xoa nhẹ đầu It

“Nếu tao không chịu đựng, có lẽ tao đã về phòng từ lâu rồi.” Day nói, và It mỉm cười trước khi nghe thấy tiếng hét yếu ớt từ một nhóm phụ nữ trẻ đứng cách đó không xa.

"Tại sao họ la hét? Có một ngôi sao đến à?" It thì thầm với Day. Cậu quay trái quay phải để tìm xem người nổi tiếng.

"Không, tao nghĩ họ có thể nói về chúng ta!" Day đã trả lời. It ngừng chú ý khi tàu đến. Day nắm tay It kéo cậu đi. It vẫn nghe thấy tiếng hét khe khẽ sau lưng. Ngay khi họ bước vào, bên trong đã không có chỗ ngồi. Vì vậy, Day kéo It vào một góc. Neil và Nick đi theo và đứng ở gần đó. Day ở phía sau cậu và đặt một tay lên eo của It. Về phần It, cậu cũng đang giữ trụ cột như Day. It dựa vào Day và thì thầm.

"Day, mày có nghĩ rằng nhóm nữ sinh đó đang nói xấu chúng ta không?" It thì thầm khi nhìn các cô gái. Day hơi nhướng mày và nhìn theo ánh mắt của It. Nhóm nữ sinh nhanh chóng nhìn đi chỗ khác.

"Đừng lo lắng về điều đó. Họ đang theo dõi Neil và Nick." Day vừa nói vừa gật đầu với Neil và Nick. It quay lại nhìn họ trước khi nhăn mặt. Neil cao hơn nên bám vào phần lan can phía trên anh ta. Nick quay lại trước mặt Neil và túm lấy áo anh. Ngoài ra, họ nói chuyện mà không lo lắng về ánh mắt của người khác.

"Tao nghĩ rằng bọn họ chắc chắn đang nhìn vào Neil và Nick." It thì thầm tinh nghịch và bắt đầu nói những điều chung chung với Day.

Một lúc sau, khi đoàn tàu rẽ vào một khúc cua, It loạng choạng và dựa vào ngực Day. Tiếng máy quay khiến Day ngước lên, anh thấy nhóm nữ sinh vội quay đầu lại thì thầm với nhau. Cho đến khi họ đến ga Siam, nơi bốn người sẽ phải xuống. Day biết có rất đông người nên nắm chặt tay It. Ngay khi cánh cửa mở ra, Day ra khỏi tàu và đi thẳng về phía nhóm các cô gái kéo theo It, Neil và Nick đi theo phía sau.

"Nong!" Day gọi nhóm con gái ra. Các cô gái trẻ quay lại với vẻ mặt u ám.

"Vâng?" Một cô gái trong nhóm trả lời

"Anh thấy nhóm các em chụp ảnh bọn anh. Có chuyện gì vậy?" Day khẽ hỏi.

"Ê, hôm nay mày đi xa quá đấy. Bình tĩnh đi không Nong sẽ sợ!" Nick ngắt lời Day và dừng lại trước mặt anh.

"Xin lỗi Nong, bạn anh là một người không quan tâm đến thế giới. Em có chụp ảnh bọn anh không?" Nick hỏi

"Ờ...ừ!" Cô bình tĩnh trả lời

"Tại sao?" Nick hỏi lại

"Ừ... chúng em..." cô gái ngập ngừng, cố gắng đưa ra một lời giải thích hợp lý.

"Hai người là một đôi yêu nhau đúng không? Hai anh cũng vậy luôn dúng không." Một cô gái trẻ quyết định nói chỉ It với Day và Nick với Neil.

"Ồ, đừng nói với anh em là một Fujoshi!" Neil nói

"Vâng…vâng, đúng ạ!" Các cô gái gần như đồng thanh trả lời.

"Cái gì?" Day hỏi khô khan

"Huh... tao đã dành rất nhiều thời gian với người lùn này, vì vậy tao đã hấp thụ được một số điều. Nong là Fujoshi." Neil nói đùa.

"Fujishi là gì? Mày có thể giải thích được không? Tao đang bối rối!" It tò mò hỏi.

"Fujoshi là kiểu một phụ nữ thích nhìn thấy một người đàn ông với một người đàn ông khác yêu nhau. Thật là ngu ngốc!" Nick nói.

"Vâng, đó là lý do tại sao chúng em nhìn anh vì anh thật dễ thương. Lúc đầu, chúng em không chắc lắm, nhưng khi hai người lên tàu, chúng em chắc chắn rằng các anh chắc chắn là một cặp. Vì vậy, chúng em đã bí mật chụp một bức ảnh vì chúng em nghĩ rằng nó dễ thương. Bọn em xin lỗi ạ!" Một cô gái nhận tội nói.

"Dù sao đi nữa, em không thấy lạ khi một người đàn ông hẹn hò với một người đàn ông khác sao?" It hỏi.

"Không có gì lạ cả! Nhìn xung quanh đi, có rất nhiều cặp như vậy. Ngày nay cũng không có gì lạ." Cô gái mỉm cười nói

"Nhưng lần sau nếu muốn chụp ai thì phải xin phép trước nhé Nong!" Day bình tĩnh nói.

"Em xin lỗi!" Cô gái nói

" Day, đừng nói thế với Nong." It nói vì ít nhất cũng có người ủng hộ các hình thức yêu thương khác nhau.

"Tao chỉ là nói!" Day đã trả lời

"Không có việc gì, đi thôi!" Nick nói.

"Chờ đã!" Day gọi trước khi các cô gái bước đi.

"Huh?" Các cô gái quay

"Bật Bluetooth lên và gửi cho anh bức ảnh em đã chụp." Day nói. Các cô gái ngay lập tức mỉm cười. Họ tranh nhau bật Bluetooth để gửi cho Day những bức ảnh thật nhanh rồi nhanh chóng rời đi.

"Tao nghĩ mày sẽ hét lên. Chúng ta không thể tự chụp ảnh sao?" It vừa nói vừa đi về phía trung tâm thương mại.

"Mấy thứ này trông thật tự nhiên!" Day vừa nói vừa đưa điện thoại cho It. Day sử dụng một cái làm hình nền. It nhìn vào mặt anh và cười bẽn lẽn.

"Ồ Nick, tao đã thấy một bức ảnh của mày và Neil nữa, mày không muốn nó sao?" It nói.

"Không, thôi nào hai chúng tao chụp với nhau rất nhiều. Ảnh động, ảnh tĩnh, tao đều có. Chúng tao còn chụp khỏa thân nữa." Nick nói một cách bông đùa. Đôi mắt mở to của It lần lượt nhìn Neil và Nick.

"Đừng tin tên khốn đó!" Neil nói với một nụ cười toe toét.

"Day, mày có nghĩ rằng Nick đang nói sự thật không?" It bí mật thì thầm với Day.

"Tại sao muốn biết? Mày có muốn chụp một vài bức ảnh như vậy không? Chúng ta còn đã quay một video như thế này khi chúng ta gặp nhau lần đầu tiên!" Day giả vờ trả lời.

"Mẹ kiếp, mày đang nói cái gì?" It bối rối nhìn bạn trai mình. Dù đó là một điều tồi tệ, nhưng đó là trong quá khứ. It không quan tâm đến điều đó nữa. Day nở một nụ cười nhẹ và bắt đầu đi bộ đến rạp chiếu phim để kiểm tra thời gian chiếu.

"Chúng ta hãy xem suất chiếu lúc chiều nhé, được chứ?" It quay sang Nick hỏi. Day và Neil đã đi theo bạn trai của họ.

"Được, hiện tại đã là trưa, chúng ta đi ăn cái gì trước đi." Nick nói

"Đi lấy vé trước đi!" It nói rồi quay sang Day và chìa tay ra.

"Cho tao một ít tiền." It nói. Day lắc đầu trước bạn trai táo bạo nhưng lấy ví từ túi của mình.

"Tao và It đi mua vé, hai người ngồi đợi đi!" Nick nói trước khi kéo tay It vào hàng đợi và mua vé.

"Chúng ta ngồi đi!" Neil nói

"Mày có thể đi ngồi đi. Tao ở chỗ này chờ It!" Day khẽ mỉm cười đáp lại.

"Họ sẽ không đi đâu cả! Mày ghen tị quá ... ngồi đây và chờ đợi đi!" Neil nói và đi về chiếc ghế dài gần đó. Vì vậy, Day đồng ý ngồi xuống và chờ đợi. It thỉnh thoảng quay sang nhìn Day mỉm cười.

"Tao tự hỏi liệu tao có cần đưa It ra ngoài thường xuyên hơn không!" Day thản nhiên nói.

"Tại sao?" Neil hỏi sau khi Day nhìn It.

"Nhìn It đi!" Day vẫy tay với It. Neil biết điều đó có nghĩa là gì.

"Hừ. . . tao đã nói It như một đứa trẻ. Mày phải đối xử với nó như một đứa trẻ!" Neil mỉm cười nói.

"Ngày xưa không thể tưởng tượng được cậu ta lại như vậy. Kẻ tán gái khắp nơi. Cậu ta đi đâu rồi? Chỉ có một tên khốn hư hỏng và cứng đầu!" Day nói.

"Có lẽ là tại mày, mày thay đổi It." Neil nói

"Tao cũng thay đổi!" Day thừa nhận, nhưng miễn cưỡng. Ngay sau đó, It và Nick mỉm cười quay lại với những tấm vé trên tay.

"Ồ, vé đây rồi!" It nói và đưa lại ví cho Day

"Được rồi, chúng ta đi ăn cái gì trước đi! Chúng ta còn có một tiếng rưỡi

nữa!" Nick nói

"Tao muốn ăn Fuji!" It đề xuất ngay lập tức.

"Mày đòi thế à? Mày không muốn ăn thứ khác à? Dù sao thì chồng mày cũng muốn chiều mày!" Nick nói đùa. It quay sang nhìn Day, anh gật đầu khiến It mỉm cười. Họ đi về phía cửa hàng Fuji. Ngay khi bước vào, họ tìm một chỗ ngồi và gọi đồ ăn.

"Làm gì mà lâu thế, It?" Day hỏi khi thấy It ngập ngừng.

"Tao muốn ăn rất nhiều thứ, nhưng tao sợ không thể ăn hết mọi thứ." It khẽ nói.

"Muốn ăn gì thì cứ gọi. Không ăn hết, tao sẽ ăn giúp mày, nhưng đừng lấy quá nhiều nhé, It. Kiếm tiền không dễ đâu.” Day ra lệnh khiến It phồng má.

"Tao biết rồi!" It trả lời trước khi gọi món mà cậu muốn ăn. Day không nói gì nữa.