Chương 41

Điện thoại của It rung trên giường. Day nhìn cậu trước khi mỉm cười và trả lời điện thoại.

"Có chuyện gì thế? Mày gọi rồi cúp máy à?" Pete hỏi

“Tao là người cúp điện thoại. Tại sao tao không thể làm điều đó?" Day trả lời. Pete im lặng một lúc.

"Này, It thật ngọt ngào, thật dễ thương đấy." Pete cười nhẹ nói.

"Mày không sợ hả Pete? Tao cần nhắc để mày nhớ phải không!" Day hét vào điện thoại.

"Tao nhớ, nhưng tại sao tao phải làm theo những gì mày nói? Tao thích It. Mày bị sao vậy? Mày đã nói với tao rằng It là của mày, nhưng cậu ấy có sẵn sàng không?" Pete nói lại.

Day nhìn It chằm chằm. Nó muốn hay không, tao không quan tâm! Nhưng mày phải biết rằng It không thể xa tao vì tao cũng sẽ không bao giờ rời xa nó!" Day nói, nhận ra rằng bản thân rất dễ xúc động khi nói đến It.

"Mày đang nói cái quái gì vậy hả?! Day thả tao ra đi.. Tao không thở được." It hét lên.

"Để tao đoán xem. Mày có thể sử dụng vũ lực với cậu ấy. Mày nghĩ It có thể ở lại với một người như mày được bao lâu? Mày sử dụng vũ lực với It mọi lúc. It sẽ không thể chịu đựng mãi được. Nếu cậu ấy chạy trốn khỏi mày, đừng đổ lỗi cho Tao." Pete nói, khiến Day càng tức giận hơn.

"À.. bây giờ, mày biết It không thích khi tao dùng vũ lực phải không?" Day nói, quay sang nhìn It, It nhìn Day với đôi mắt run rẩy, háo hức muốn nghe xem Day nói gì.

"Nếu cậu ấy không thích, có lẽ It sẽ tự phàn nàn về tao. Muốn thử không?" Day khẽ nói, vẫn nhìn It. Khuôn mặt của It rất xấu hổ khi Day nói về điều đó với Pete.

"Tao cảnh cáo mày lần cuối cùng, nếu như mày lại cùng It động thủ, mày sẽ gặp rắc rối, và nó sẽ khiến It bị thương, mày nói mày thích ậu ấy, hi vọng mày không muốn It bị như vậy."

"Gặp rắc rối, phải không Pete?" Day kết thúc cuộc gọi, rồi cúi xuống nhìn It.

"Day, ngực của tao đau." It bình tĩnh nói

"Tao phải làm gì với mày đây, chết tiệt, nói cho tao biết? Tao phải làm gì khi mày nói dối tao?" Day lại hét lên cho đến khi It nhảy dựng lên.

"Tại sao mày luôn muốn bị tổn thương, It?" Day khịt mũi, ngước mắt nhìn It thấy cậu tái mặt vì sợ hãi, nhưng It đã chuẩn bị tinh thần cho những gì sắp xảy ra. Đột nhiên.. It sững người khi Day thoát ra khỏi cơ thể cậu, lấy áo khoác và chìa khóa xe nhanh chóng rời khỏi phòng.

"Day, mày đi đâu vậy?" It hét lên khi ngồi dậy. Cậu nhanh chóng nhảy ra khỏi giường và đi xuống lầu. Khi đến đó, It thấy tất cả nhân viên cửa hàng đều bối rối, đặc biệt là Belle. Xe của Day vừa rời khỏi cửa hàng.

"Có chuyện gì thế, It?" Belle lập tức hỏi khi It chạy ra trước cửa, nhưng đã quá muộn.

"P"Belle, Day đã đi đâu vậy?" It hỏi ngay.

"Tao không biết. Day đi xuống cầu thang với khuôn mặt rất tức giận và bảo tao hủy bỏ các cuộc hẹn tối nay.. Tao đang rất bối rối." Belle nói. It cảm thấy tồi tệ vì Day đã làm điều đó có lẽ Day có thể bị thương. It ngồi xuống ghế.

"P"It đang cãi nhau với P’Day sao?" Beam ngồi xuống cạnh It và khẽ hỏi.

"Uhh.. không phải đâu." It đã trả lời

"Nhưng Nong Day trông thực sự tức giận, tao chưa bao giờ thấy anh ta như vậy trước đây." Belle thẳng thắn nói. Gương mặt It ngày càng căng thẳng.

"P"Belle, em không biết phải nói gì, em đã suy nghĩ rất nhiều." Beam nói.

"Không sao đâu.. Day có lẽ sẽ không quá tức giận. Anh ấy sẽ quay lại sớm thôi." It nói, mặc dù đầu óc anh đang rối bời.

"Tao sợ gọi và hỏi cậu ta đã đi đâu." Belle nói, It lập tức quay lại nhìn.

"P"Belle, hãy thử gọi và hỏi, xin giúp em..!" It nói. Belle nhấc điện thoại của cửa hàng, quay số và đợi một lúc.

"Nong Day không nhận cuộc gọi, tao sẽ gọi lại sau." Belle nói. It miễn cưỡng đứng dậy.

"Ừm... It, mày không cần suy nghĩ nhiều.. Điên thoại của Day chắc hết pin rồi." Belle vội vàng quay lại nói với It. Mặt It càng tối sầm lại.

"Ừm.. em lên lầu nằm nghỉ một chút." It khẽ nói trước khi đi lên lầu. Belle và Beam nhìn nhau thông cảm vì họ không biết nó nói cái gì. Có tiếng gõ cửa, It đang ngủ chợt tỉnh dậy vội chạy ra mở cửa. Cậu buồn vì chỉ có Belle

"It.. hơn sáu giờ rồi, mày không đói sao?" Belle hỏi. It quay lại nhìn ra cửa sổ và thấy trời đã tối.

"Còn Day?" It hỏi ngược lại.

"Day vẫn chưa về, nửa tiếng nữa họ sẽ đóng cửa hàng. Mày muốn ăn gì? Tao đi lấy cho mày." Belle lo lắng hỏi.

"P"Belle, Day đã đi đâu rồi? Anh có biết không?" It hỏi, nhưng Belle không trả lời.

"Anh có thể đưa em đi tìm anh ấy không? Nhưng nếu anh không muốn.." It nói.

"Tao có thể đưa mày đi, vì mày sẽ sống sót." Belle mỉm cười nói.

"Nhưng mày phải chờ một chút, tao trước tiên phải đóng cửa hàng."Belle nói, It lập tức gật đầu.

"Vậy thì em sẽ đi theo anh. " It nói. Sau khi Belle đi, It đi tắm và mặc quần áo để gặp Day. Sau đó, cậu ngồi đợi Belle đóng cửa hàng.

"Beam, mày làm sao trở về?" It quay sang hỏi Beam đang xếp đồ vào cặp.

"Em sẽ đi Taxi về nhà." Beam đã trả lời

"Tao có thể đưa mày đi. It, mày đợi một lát được không?" Belle nói.

"Không, không sao đâu. Em định dừng lại mua đồ ăn trước. Đưa P"It đi gặp P"Day đi ạ." Beam vội nói, nhưng không thể nghi ngờ hay khẳng định tâm trạng của It lúc đó.

"Được, mọi người về đi. Ừm.. ngày mai gặp." Belle nói, và Beam rời khỏi cửa hàng.

"Về cẩn thận!" Belle nói với cậu bé, cậu gật đầu với một nụ cười.

"Còn hai chúng ta sẽ đi tìm Day." Belle nói với It.

"Day đã đi đâu rồi, Belle?" It hỏi

"Để tao nghĩ xem… cậu ta không đến quán bi-a. Chắc chắn Day đến nhà hàng "Off" của bạn mình," Belle trả lời trước khi dắt chiếc xe máy của mình ra. It leo lên phía sau, và chẳng mấy chốc, họ đã đến nhà hàng. It đợi khi Belle vào trong tìm Day.

"Chuyện gì vậy?" It hỏi ngay.

"Day đã đến đây để uống nước, nhưng giờ nó đã đi rồi. Tao nghĩ Day đến quán bi-a." Belle nói trước khi nhảy lên chiếc xe máy của mình và đưa It đến quán bi-a. It mở to mắt một chút khi nhìn thấy xe của Day đang đỗ.

"Day thực sự ở đây, P"Belle!" It nói.

Belle nhanh chóng đỗ chiếc xe máy trước cửa hàng. Bên trong có nhiều đàn ông và một vài phụ nữ, nhiều người quay lại nhìn It với vẻ nghi ngờ và thích thú.

"Ồ, Belle, mày đến để gặp các chàng trai ở đây để ăn à?" Giọng một chàng trai trẻ nói.

"Tao ăn mày, được không? Đùa thôi, tao không có hứng thú." Belle đáp lại một cách đùa cợt.

"Ồ.. chỉ là một trò đùa thôi. Vậy mày đang làm gì ở đây? Và cậu là ai? Chồng mới hả?" Cũng chính thanh niên đó đã trêu chọc Belle khi nhìn thấy It Đằng sau anh ấy.

"Tên khốn đó, im đi. Mày muốn có một người chồng lưỡng tính à?" Belle đã trở lại một lần nữa.

"Đùa thôi, nếu mày đang tìm ai đó, hãy hỏi tao." người đàn ông được gọi là Bank.

"Day đâu?" Belle hỏi

"Ồ, mày đến đây để gặp P"Day. Anh ấy ở phòng VIP 2. Anh ấy đang rúc vào đó. Haha." Bank nói

"Nó ở đâu?" It hỏi, và Bank nhìn cậu bối rối

"Anh đang làm cái quái gì thế, P’Belle?" It hỏi còn Belle đang nhìn It với vẻ lo lắng.

"Haha.. tự mình vào xem đi." Bank nói đùa.

"P’Belle, phòng chờ 2 là gì?" It hỏi với cảm giác ngứa ran trong l*иg ngực.

"Đi theo tao." Belle nói trước khi It ngay lập tức đi theo cậu, cho đến khi họ đến phòng VIP 2.

It ra mở cửa. Mọi người trong phòng nhìn với vẻ hoài nghi. It nhìn quanh và thấy Day.. anh ấy đang ngồi.. với ai đó.. ở trên đùi.. Một người phụ nữ với mái tóc tết dài và chiếc kẹp tóc màu hồng xinh xắn đang ngồi trong lòng Day. Người phụ nữ đang hôn má trái và phải của Day, và anh ấy đang cười.

"Đi xem Nong Day.. Tao sẽ đạp vào miệng Bank trước." Belle nói

It lập tức thở phào khi thấy người phụ nữ đi cùng Day chỉ là một bé gái khoảng 3-4 tuổi. Day nhìn It hơi bối rối. Những người khác trong phòng không hỏi gì vì họ thấy It đang đi về phía Day.

"Nong Ingfah, hãy đi gặp bố của bé." Day nói với cô bé.

"Đợi đã... con muốn gặp lại chú Day." Cô bé nói với giọng dễ thương trước khi nhảy khỏi lòng Day và chạy ra khỏi phòng. Day nhìn It.

"Mày đang làm gì ở đây?" Day khẽ hỏi.

"P"Day, đến lượt anh." Một thanh niên đứng dậy nói. Day di chuyển để nhặt bi-a còn It theo sau.

"Chà.. Tao không biết mày đã đi đâu, vì vậy tao đã nhờ Belle giúp tao tìm thấy mày." It nói ngay với giọng nhẹ nhàng. Day bình tĩnh chơi bi-a. It đi theo cậu khi cậu băng qua bàn.

"Mày tới tìm tao, tao vừa định trở về." Day bình tĩnh nói, nhưng anh không quay lại nhìn It. Mọi người nhìn It bối rối nhưng không đặt câu hỏi vì họ thấy anh đang nói chuyện với Day.

"Sao tao biết được?" It nói. Day đã mắc sai lầm và cuối cùng phải nhường lượt cho người khác. Anh bước tới góc tường và châm một điếu thuốc. It đi theo và đứng bên cạnh Day.

"Mày đến lúc nào? Hiện tại có thể trở về." Day khô khan nói.

"Tao có thể đi với mày được không? Tao không muốn làm phiền P"Belle nữa." It đã trả lời

"Cho nên mày kêu anh ta mang mày tới đây? Thế mày không nghĩ sẽ làm phiền anh ấy." Day hỏi, khuôn mặt It tối sầm lại một chút.

"Mày đang bực với tao à?" It nhẹ nhàng hỏi. Day chỉ chăm chú vào bàn bi da, không quan tâm đến người bên cạnh.

"Quay lại cửa hàng đi. Mày có thể ngồi ở đó và không cần làm gì cả." Day nói với giọng nghiêm khắc.

"Hãy trở về cùng với tao." It nói một lần nữa.

"Tại sao? Mày không thể đi một mình? Mày sắp chết sao? Tại sao mày không nghĩ đến điều đó khi mày làm cái điều chết tiệt kia? Tao nhắc nhở mày vì điều gì, còn mày đã làm gì? Mày luôn tìm kiếm thứ gì đó để làm tổn thương bản thân mày!" Day nói với giọng cứng rắn. Nó làm cho những người khác trong phòng thấy hơi ngạc nhiên.

"Cậu ta chỉ nói chuyện với tao bình thường. Nó giống như nói chuyện với Nick. Tại sao mày lại tức giận?" It hỏi. Day quay sang nhìn cậu ngay.

"Nếu mày còn đến đây để chọc tức tao lần nữa thì cút đi, It!" Day nói với giọng nghiêm nghị.

"Tại sao tao phải quay về một mình? Tao vừa mới đến đây, mày chỉ mặc kệ tao, sao mày không đưa tao về?" It cũng nói với giọng không hài lòng.

"Tao sẽ sớm trở về, mày về trước đi." Day bình tĩnh đề nghị, tựa hồ đang cố gắng áp chế cảm xúc của chính mình.

"Không, mày về với tao." It vẫn ngoan cố.

"Nhưng tao đang chơi bi-a, mày không thấy sao?" Day lại quay sang nhìn It.

"Vậy thì để tao ngồi đợi." It nói rồi ngồi xuống chiếc ghế gần đó. Day càu nhàu khi It trở nên bướng bỉnh.

"Wow!! Tao sẽ quay lại.. Tao sẽ quay lại.. Tao sẽ ngừng chần chừ nữa.. chết tiệt!!" Day hét lớn, đưa cơ bi-a cho đàn em.

"Ồ, sao anh vội thế, Day? Lâu lắm rồi chúng Ta mới chơi với nhau." Sitti nói.

"Tao đang bực một người. Mấy đứa chơi đến nửa đêm rồi đi về đi. Tao trả tiền theo giờ. " Day nói vì bọn trẻ vẫn đang đi học.

"Dậy đi mày không về à?" Day lớn tiếng quay sang It. It đứng dậy đi theo anh. Khi rời khỏi phòng VIP, It nhìn thấy Belle đang ôm cô gái nhỏ trước quầy.

"Mày có về với Nong It không?" Belle hỏi khi anh quay lại nhìn hai người họ.

"Tại sao mày mang cậu đến đây, Belle?" Day hỏi một cách khô khan, khi anh trả tiền để tăng số giờ cho đàn em.

"Day, bỏ Nong It một mình trong quán sao được. Anh đâu có xấu như mày. Đi chơi một mình bỏ mặc cậu ấy. Đi đâu cũng không nói cho It biết." Belle nói rồi bỏ đi.

"Chúng ta trở về!" Day vừa nói vừa quay sang nhìn người bên cạnh với khuôn mặt u ám.