Chương 40

"Được rồi.. cứ làm như những gì mày đã nói. Tao sẽ mời mẹ của mày đến nói chuyện với tao. Tao sẽ nói với bà ấy rằng con gái bà ấy đang vượt quá giới hạn và cách mày hành động sau lưng bà ấy." Day nói với giọng điềm tĩnh, thờ ơ trước sự tức giận của cô gái.

"P"Day, anh là người tồi tệ nhất!" Oli hét lên trước khi chạy ra khỏi phòng của Day. It lập tức đẩy ngực Day dậy" Day ngu ngốc! Sao mày có thể nói chuyện với Oli như vậy?" It lập tức hét lên.

"Mới vừa rồi mày còn suýt nữa làm rơi hộp bánh lên đầu cô ta khi chúng ta ở trong bếp." Day lùi lại một chút.

"Đáng lẽ mày không nên làm thế. Có lẽ mày đã nói những lời quá thô bạo với cô ấy chăng?" It tranh cãi

"Ồ vậy ư?" Day trả lời trong cổ họng. It đang ngồi trên giường với một biểu hiện bối rối trên khuôn mặt.

"Mày đang gặp rắc rối vì những gì mày đã làm với Oli? Và vì những lời mày nói với cô ấy?" It hỏi với vẻ hoài nghi

"Sao cũng được. Ngoài ra, Tao rất thân với mẹ cô ấy và tao biết bà ấy sẽ không đứng về phía con gái mình." Day nói.

"Mày không nghĩ rằng bà ấy sẽ để con gái mình làm bất cứ điều gì cô ta muốn sao, Oli mới là con gái của bà ấy mà phải không?" It hỏi tay lên mặt.

"Ngủ cái gì? Tao không buồn ngủ!" It nhanh chóng phủ nhận.

"Vậy là mày không muốn ngủ.. Mày có đói không?" Day khẽ hỏi

"Ừ, có hơi đói bụng." It đáp ngay vì đói. Day mỉm cười khi nghe điều đó.

"Đừng giả bộ nữa, chúng ta xuống ăn cơm đi. Thức ăn còn nhiều lắm, mời mấy người cùng ăn đi." Day nói. It vội vàng bật dậy khỏi giường chạy xuống lầu, Belle suýt chút nữa đã chạy về phía hai người họ.

"Nong Day, chuyện gì xảy ra thế này? Tao vừa thấy Oli chạy ra khỏi cửa hàng với đôi mắt đỏ hoe." Belle lập tức tò mò hỏi.

"Không có chuyện gì đâu, Belle." Day đã trả lời

"À... Tao nên hỏi Nong It, Nong It... chuyện gì đã xảy ra vậy? Tao thừa nhận bây giờ tao rất tò mò." Belle nói ngay khiến It bật cười

"Không có gì, Day có chút khó khăn với cô ấy." It nói, Belle nhướng mày. Anh hoài nghi nhưng không hỏi gì cả.

"Ôi, P"Belle, anh đã ăn chưa? Anh có muốn xuống bếp ăn với em không? Có rất nhiều món ăn, Day và em chắc chắn không thể ăn hết." It nói, nghĩ rằng Day thường không quan tâm đến ai ngoài bản thân và bạn bè của anh ấy.

"Ồ, được rồi. Nong Beam cũng chưa ăn và tao chuẩn bị đi thay đồ để đi ăn cùng Beam." Belle nói.

"Vậy chờ những người khác trở về, đi phòng bếp ăn cơm đi." Day trước khi vào phòng bếp lại nói.

"Em đi ăn đây, P"Belle." It nói, nhưng Belle đã nắm lấy tay cậu.

"Đợi đã! Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tao nghe thấy mày la hét trong bếp. Khi mày lên lầu, tao thấy Day đi theo mày. Cậu ấy có giận mày không? // Belle hỏi, It dừng lại vì xấu hổ, và cậu quên mất rằng mình đang ở cửa hàng có nhân viên và khách hàng.

"Uh... không có gì đâu! Em chỉ nói hơi to thôi." It nói với giọng hơi ngại ngùng.

không." Belle hỏi lại, và It hơi nghiêng đầu.

"Anh ấy không tức giận về bất cứ điều gì .. bọn em chỉ nói chuyện. Anh nghĩ tại sao anh ấy lại giận em?" It hỏi.

"À, vâng.. tao không hỏi nữa. Tao sẽ sử dụng con mắt và trực giác của mình. Vừa rồi, Nong Day đi phía sau mày, thái độ rất cứng rắn." Belle nói đùa, nhưng không thể nghe thấy nhịp tim của It khi Belle nhận ra rằng anh ấy không phải là người duy nhất nghĩ rằng Day lên lầu là vì It.

"It, có muốn ăn cơm không?" Một tiếng hét lớn làm gián đoạn suy nghĩ của anh cho đến khi anh cảm thấy chóng mặt.

"Haha.. thôi nào, chồng mày gọi cho mày, bây giờ anh ta thật ngọt ngào." Belle nói với một nụ cười trước khi bước đến chỗ Beam. Còn It đi vào bếp

"Ngồi đi, đứng đó làm gì?" Day khô khan hỏi. It nhanh chóng ngồi xuống, bát cơm cũ được dọn ra và phần cơm được dọn lại trên đĩa của cậu. It lại ngồi ăn với Day.

Rungggg...

It đang ăn và rùng mình khi điện thoại trong túi đột nhiên rung lên vì để ở chế độ im lặng.

"Có vấn đề gì sao?" Day hỏi, không biết gì cả.

"Ồ, không có gì.. hình như tao bị muỗi đốt." It vừa nói vừa đưa tay vuốt chân. Day im lặng, và tiếp tục ăn. It từ từ rút điện thoại ra khỏi túi nên Day không nhìn thấy. Tim It run khi nhìn thấy số điện thoại.. đó là của Pete. It không lưu số của Pete vào điện thoại vì nếu Day nhìn thấy cậu có thể gặp rắc rối.

Day nhìn It một chút, cậu đang giả vờ ăn nhưng thực chất là đang toát mồ hôi vì sợ Day bắt gặp. Mặc dù It nghĩ rằng cậu có quyền trả lời cuộc gọi của bất kỳ ai, nhưng cậu muốn tránh bị tổn thương. Nếu Day phát hiện ra rằng Pete đang gọi để nói chuyện với cậu chắc chắn cậu sẽ gặp rắc rối. It trả lời cuộc gọi và nhanh chóng cúp máy để ngăn Pete gọi lại. Sau khi họ ăn xong, Day đi ra ngoài để gặp khách hàng, It xin phép đi vệ sinh trong phòng của mình và gọi lại cho Pete!

"Tại sao mày lại gọi điện?" It hỏi một cách khô khan khi Pete nhấc máy.

"(Ồ, tại sao mày lại đối xử với Tao như thế này? Mày cúp điện thoại à?)" Pete càu nhàu một cách ghê tởm.

"Cái gì... Tao đang ăn, và mày đang làm phiền Tao." It nói.

"Vậy .. mày muốn gì?" It hỏi lại.

"(Tao có làm phiền giờ ăn của mày không? Hay mày đang ở với Day và mày sợ anh ta phát hiện à?)" Pete hỏi và It sững người.

"Có lời gì muốn nói, mau nói đi." It lạnh lùng nói, cậu không thích bị đối xử như thế này.

"(Không, không có gì .. Tao chỉ nhớ mày. Tao chọn thời điểm này để gọi vì ban đêm tao biết Day ngủ cạnh mày, giống như tao đang bí mật nɠɵạı ŧìиɧ.)" Pete nói đùa khiến It tức giận.

"Mày gọi làm phiền tao. Tao cúp máy đây."

"(Ồ, Tao sẽ không làm phiền mày. Tối nay mày có rảnh không?)" Pete hỏi

"Mày muốn gì?" It hỏi lại, nhưng không nói mình đang ở đâu.

"(Tao sẽ mua cho mày vài thứ gì đó để ăn.)" Pete nói

"Tao không ở BangKok, Tao đi tỉnh chơi."

"(Tỉnh nào? Mày đi với Day à?)" Pete lại hỏi.

"Uh.. Tao đi cùng anh ấy. Anh ấy đến xem cửa hàng và đưa tao đến cùng."

"(Mày đã gặp bố mẹ chồng mình chưa? )" Pete hỏi với giọng bình tĩnh.

"Cái quái gì vậy?" It mắng cậu với giọng cáu kỉnh.

"Này, tao đùa thôi, tao gọi điện thoại sở dĩ chỉ là muốn nghe thanh âm của mày mà thôi. )" Pete nghiêm túc nói, It im lặng.

"(Tao rất vui vì mày đã gọi lại cho tao, ít nhất là mày quan tâm đến tao.)" Pete nói với một tiếng cười nhẹ ở cuối.

"Điên thật? Không có việc gì gấp, tao cúp máy, tao còn có việc khác." It nói

"(Được rồi, chỉ cần nghe thấy giọng nói của mày là Tao thấy vui rồi. Đợi Tao gọi lại cho mày. Tạm biệt, em yêu!)" Pete nói trước khi cúp máy. It ngồi dậy nhìn điện thoại.

"Em yêu, cái mông của mày. Có vẻ dạo này mình càng ngày càng dễ xúc động." It lẩm bẩm trước khi xóa số của Pete để ngăn Day kiểm tra. It nhìn mình trong gương trước khi mở cửa phòng tắm. Đột nhiên.. Cậu gần như tái mặt ngay lập tức khi nhìn thấy Day đang hút thuốc, dựa vào bức tường đối diện với cửa phòng tắm.

"Uh.. mày đang làm gì ở đó vậy? Thật đáng sợ." It nói một cách bình thường trước khi muốn bước ra khỏi phòng tắm.

"Dừng ngay đó." Day khẽ nói khiến chân It lạnh cóng. Cậu cảm thấy mình giống như một người phạm sai lầm và bị bắt, tay cậu đổ mồ hôi lạnh.

"À.. Tao nghĩ mình sẽ xuống ăn bánh. Chúng Ta xuống nói chuyện đi." It nói, quay người lại. Day bước về phía anh. It không thể di chuyển chân của mình.

"Mày đã nói chuyện với ai?" Day hỏi ngắn gọn rồi nhìn chằm chằm It,

"Mày đang nói về cái gì vậy?" It không biết phải làm gì.

"Mày đã nói chuyện điện thoại với ai trong phòng tắm?" Day lạnh lùng hỏi, It di chuyển chậm chạp khi Day đến gần.

"À.. ừm.. Tao vừa nói chuyện với Nick, Tao gọi để hỏi về việc học của nó." It nói khi nhìn thấy bàn tay của Day trước mặt mình.

"Cái gì?"

"Đưa Tao chiếc điện thoại của mày!" Day nói.

"Tại sao mày muốn nó? Tao chỉ gọi để nói chuyện với Nick." It gầm lên.

"Tao bảo mày đưa cho Tao!" Day nói với giọng nghiêm nghị. It đưa tay đẩy nhẹ vào ngực Day.

"Day, đủ rồi. Tao vừa nói với mày là Tao đang nói chuyện với bạn tao. Mày định làm gì?" It tỏ vẻ tức giận.

"Tao đi xuống lầu, để cho mày một mình phát hoả." It nói giả và muốn ra khỏi phòng nhưng thân hình gầy gò của It lại bị kéo lại. Day thò tay vào túi quần It để lấy điện thoại.

"Day! Thả Tao ra.. mày định làm gì.. Day.. mày đang làm cái quái gì vậy?" It vặn vẹo, không cho phép Day lấy điện thoại của mình.

"Suỵt.. nếu mày không giấu giếm gì thì đưa nó cho tao. Làm như thế này thì rõ ràng mày là nghi phạm rồi, It!" Day nói trước khi đẩy cậu qua giường để ngồi lên người cậu. It với tay lên để đẩy cơ thể của Day, nhưng Day không di chuyển.

Khi Day ném điếu thuốc ra khỏi tay? It không biết. It đã hết hơi khi Day tìm thấy điện thoại của cậu. Day vẫn đang ngồi trên It khi anh ấy bắt đầu xem điện thoại của It.

"Hừ.. nặng quá, nằm xuống đi!!" It lung lay

"Tại sao mày nói mày gọi cho Nick? Tao không thấy bất kỳ cuộc gọi đi nào. Mày xoá lịch sửa gọi à?" Day đưa điện thoại cho It.