Chương 28

Pete quay lại nhìn Day khi nghe những gì anh ấy nói.

"Tao đang nói chuyện với It, tao đã nói chuyện với mày chưa?" Pete hỏi với giọng cáu kỉnh khiến It lập tức quay lại nhìn.

"Mày nói nhiều quá đấy, Pete. Đi đi, bạn của mày đang đợi mày đấy." It giận dữ nói, biết rằng Day sẽ không hài lòng với những lời của Pete. It quay sang nhìn Day, người đang bình tĩnh nhìn Pete. Sắc mặt Day khiến It cảm thấy một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng.

"Người đẹp thường luôn xấu tính." Pete nói, hoàn toàn phớt lờ Day, anh đang ngồi hếch cằm về phía trước nhìn It.

"Hừ...Day...bình tĩnh đi, làm ơn!" It nhanh chóng đứng dậy và nắm lấy vai Day, người bất ngờ đứng dậy.

It nhìn Day và nghĩ rằng sắp có chuyện gì đó xảy ra. Những người trong nhà hàng quay lại nhìn cảnh náo loạn ở bàn của Day, bạn của Pete vội quay lại và đứng dậy nhưng không làm gì cả.

"Mày bảo tao bình tĩnh lại hả It? Sẽ dễ dàng hơn nếu mày bảo tên khốn đó biến khỏi tầm mắt của tao thì hơn đấy." Day nói với giọng nghiêm nghị, nhìn Pete.

"Xin lỗi, có chuyện gì vậy?" Người quản lý cửa hàng đã đến để hỏi.

"Ừm..không..không có gì...chỉ là có một chút hiểu lầm...tôi xin lỗi!" It nói với người đàn ông đang nhìn Day và Pete, sợ rằng họ có thể gây hỗn loạn trong cửa hàng của mình.

"Này Pete... tao xin mày đấy... nhìn tao này, nếu mày không muốn tao gặp rắc rối, hãy quay lại với bạn bè của mày đi." It nói với giọng nghẹn ngào. Pete đứng dậy và đút hai tay vào túi.

"Được rồi, tao sẽ đi vì lợi ích của mày, lát nữa gặp lại! Chúng ta nhất định sẽ gặp lại." Pete nói vì thấy It đang rất căng thẳng.

"Mày sẽ gặp nhau trong địa ngục?" Day bình tĩnh nói. Lúc này, Day nghiến răng đến nổi cả gân xanh. Pete nhún vai trước khi bỏ đi, khiến người quản lý cửa hàng phải lùi lại. Day bình tĩnh nhìn It.

"Tao xin mày mau ngồi xuống ăn đi!" It nói với Day - người đã đồng ý ngồi xuống.

"Nó từ đâu tới?" Day hỏi.

"Pete?" It thắc mắc.

"Mày nghĩ là ai nữa?" Day nói với giọng chắc nịch.

"Tao không biết." It đáp.

"Tên và họ của nó là gì?" Day hỏi lại khiến It nhíu mày.

"Tại sao mày muốn biết?" It hỏi.

"Tao hỏi mày thì mày chỉ cần trả lời đi!" Day hơi cáu gắt

"Tao không biết, tao mới gặp cậu ta lần đầu tiên vào ngày hôm qua! Mày có thể nói cho tao biết chuyện gì đang xảy ra ở đây không?" It mệt mỏi buông đũa xuống. Cậu cảm thấy đau đầu hơn trước sự cố này. Day đang nhìn Pete, người đang đứng cách họ không xa.

"Miệng tên đó phát ra toàn mùi sữa, nó muốn thử tao à?" Day nghiến răng giận dữ.

"Đại ca à, sao anh lại muốn gây án mạng thế? Tình trạng của mày không tốt, còn sốt đúng không? Hơn nữa, mày chỉ có một người mà họ có tận bốn người lận, mày nghĩ tao có thể chống lại sao? Học cách chấp nhận sự thật đi." It nói vì cậu thường không giỏi đánh nhau và cũng không thích đánh nhau. Không giống như Gear và Four, những người bảo vệ thường bảo vệ cậu.

"Mày có muốn biết tao có thể đánh nó bầm dập hay không? Bây giờ tao đi chứng minh cho mày xem, được không?" Day nói vì It không biết thời trung học của anh như thế nào.

It thở dài...

"... mày định hành động như một đứa trẻ, thật sao? Mày bị sao thế? Còn tao thì sao? Tao có nên tự hào rằng một người đàn ông đã đánh bại một người đàn ông khác vì tao không?" It mỉa mai nói.

"Dù là gì đi nữa, mày vẫn là của tao! Tao không thích người khác đυ.ng vào đồ của mình." Day nói rõ ràng.

"Cái gì?" It khẽ nói. Anh chỉ cười một mình.

//Tao chỉ có thể là một thứ gì đó, phải không?// It nói khẽ, nhưng Day đã nghe thấy!

"Mày sẽ ăn chứ?" Day khàn giọng nói.

“Tao không muốn ăn nữa, tao không thể...” It nói vì không ăn được, cậu cảm thấy ngứa rát ở cổ họng, bên cạnh còn có một chút mệt mỏi.

"Được rồi, vậy thì không ăn." Day nói, đứng dậy khỏi bàn để thanh toán. Rồi anh kéo tay It đứng dậy bỏ đi.

"It, mày đi à?" Pete hét lên một cách trơ trẽn khiến Day phải quay lại nhìn It. Dáng người gầy gò không dám nhìn Pete, Day thanh toán xong tiền lôi It ra khỏi nhà hàng.

"Này, Day...bình tĩnh đi…!" It nói vì phía dưới của cậu vẫn còn đau, nhưng Day không nói gì mà vẫn kéo cậu ra bãi đậu xe. Day buông tay It khi họ đi về phía chiếc xe. Đột nhiên It dừng lại khi nhìn thấy một chiếc ô tô quen thuộc đỗ cách xe của Day không xa.

"Mày đang nhìn gì đó?" Day hỏi khi It chậm lại.

"Không có gì, tao chỉ muốn xem đây có phải là xe của Pete hay không vì tao nhớ biển số xe." It nói mà không cần suy nghĩ thêm.

Day quay lại nhìn chiếc xe vì anh cũng đã nhìn thấy nó, rồi quay sang nhìn It.

"Đi thôi, lên xe đi, tao có việc phải làm." Day nói. It bước vào xe, nhưng Day vẫn chưa lên xe, anh dừng lại để thực hiện một cuộc gọi.

"Fu, là tao... tao cần mày điều tra một người, chủ nhân của một chiếc xe, chiếc Vios màu trắng, biển số xxx, tình trạng bên ngoài nguyên bản, điều tra xem cậu ta đã tham gia cuộc đua nào và ai là chủ sợ hữu của nó! Tao không thích khuôn mặt của nó! Vì vậy, tao muốn nó trả giá một cái gì đó." Day nói với bạn mình.

"Ừm…Tối nay tao sẽ hỏi chi tiết. Có chuyện gì thì báo cho tao biết... tao sẽ đi gặp Night… mày về trước đi, tao sẽ không bỏ mặc người của mày đâu. Cảm ơn nhiều!" Day nói trước khi cúp máy, mở cửa và lên xe. Anh để ý thấy It hơi nghiêng người nhìn ra ngoài xe.

"Chuyện gì vậy?" Day hỏi.

"Vậy bây giờ chúng ta đi đâu?" It hỏi mà không trả lời Day.

"Tao đi gặp em trai tao, mày đợi tao trong xe, tao sẽ không đi lâu đâu." Nói xong Day mới khởi động xe, lái thẳng đến bệnh viện.

"Mày sẽ đi gặp bạn của mày phải không? Mọi người đã vào rồi." Day bình tĩnh nói.

"Không, tao muốn đợi mày trong xe." It nói, cảm thấy không được khỏe.

Day không nói gì nhưng anh nhìn cậu thật nhanh khi anh lái xe đến bệnh viện, sau đó anh tấp vào lề và đỗ xe, kéo kính xe xuống một chút.

"Đợi ở đây, tao sẽ quay lại ngay!" Day quay sang It nói.

"Ừm.." It trả lời trong cổ họng khi tựa lên ghế. Day liếc nhìn cậu nhưng không nói gì trước khi ra khỏi xe và đi gặp em trai mình. Khi Day rời đi, It từ từ nhắm mắt lại, cảm thấy mệt mỏi rồi chìm vào giấc ngủ.

….…….

"P"Day" Giọng của Night vang lên khi cậu nhìn thấy Day bước vào phòng mình. Gear đang đứng cạnh cậu.

"Không có phòng cho mày ngủ hả? Sao lại vào phòng em tao?" Day thờ ơ hỏi Gear.

"Tao ở đây để bầu bạn với em ấy. Chà... Night bị anh trai em ấy bỏ rơi, mày không ở đây để chăm sóc em ấy, vì vậy tao phải chăm sóc bạn trai của mình." Gear trả lời.

“Tao chưa bao giờ nghĩ đến việc rời bỏ em trai mình." Day nói khi bước đến gần Night. Thân hình bé nhỏ lập tức ôm lấy anh trai mình, Day nhẹ nhàng vỗ lưng Night.

"Chắc chắn rồi..." Gear lắp bắp, mặc dù Day đã cho Gear cơ hội hẹn hò với Night nhưng cả hai vẫn tranh cãi với nhau .

"Đủ rồi, Gear! Tại sao anh lại tranh cãi với anh trai em?" Night nói với giọng run run. Day nhếch mép cười với Gear.

“Ah, bỏi vì em làm vợ của anh, đó là lý do tại sao anh như vậy đó”Gear gầm gừ trước khi đứng dậy và ngồi xuống sofa để họ nói chuyện. Gear biết Night lo lắng cho anh trai mình, cũng như Day lo lắng cho Night.

"P"Day, anh không sao chứ?" Night hỏi.

"Anh đỡ hơn rồi, anh chỉ cần nghỉ ngơi một chút là đã hết sốt rồi." Day nói, nhớ lại khoảnh khắc anh hạ sốt với It.

"Ai đã chăm sóc cho anh vậy? P’Day không uống thuốc và hiếm khi chăm sóc bản thân, em đã rất lo lắng." Night hỏi thăm.

"Có phải đàn anh đã trả lời cuộc gọi của em là người chăm sóc cho anh không?" Night hỏi lại, và Day gật đầu rồi mỉm cười.

"Ồ, làm thế nào mà P’Day hồi phục nhanh như vậy? Và tại sao anh không mang theo người đó đến? Em muốn cảm ơn anh ấy vì đã chăm sóc anh trai em." Night

nở nụ cười ngọt ngào, mặc dù sắc mặt vẫn còn tái nhợt.

"Em không cần phải cảm ơn cậu ta. Đó là công việc của cậu ta!" Day nói với em trai mình.

"Này, mày nói chuyện như thể một người vợ đã chăm sóc mày vậy!" Gear nói một cách thờ ở trước khi nhận được cái lườm từ Night.

"Gear, anh điên à ? Không đời nào P’Day có vợ mà em lại không biết. Nếu anh trai em có người yêu thì em sẽ là người đầu tiên biết, đúng không?" Night mỉm cười hỏi anh trai mình.

"Ừm.... Anh sẽ nói cho Night biết đầu tiên!" Day nói như trôi theo dòng nước.

"Night, hai ngày nữa anh sẽ quay lại cửa hàng, đã lâu không đến đó, cũng không biết tình hình thế nào." Day nói.

"P"Day, anh vừa mới trở về không lâu trước đây mà đúng không?" Night bối rối hỏi.

"Phải, nhưng anh không thể rời khỏi cửa hàng quá lâu." Day nói với giọng bình tĩnh.

"Nếu mày đi, còn Night thì sao?" Gear hỏi ngay lập tức.

"Đợi đã, tao sẽ gọi Fu đến và bầu mày với em ấy." Day trả lời.

"Tại sao lại là bạn của mày? Không thể là tao sao? Rốt cuộc thì mày đã đồng ý để tao hẹn hò với Night rồi, tao có thể bầu bạn với em ấy." Gear nói.

"Được rồi, nhanh lên đi!" Day ngồi nói chuyện với em trai một lúc rồi rời đi và nói mình phải đi mua sắm. Night không hỏi han gì, Day bước lại xe ngó vào trong, thấy It đa ng ngủ anh liền mở cửa ngồi xuống.

It co ro vì điều hòa trong xe quá lạnh. Day lấy áo khoác của mình và quấn quanh người It. Anh lái xe thẳng về căn hộ của mình. Trên đườngvề nhà, anh dừng lại ở cửa hàng tiện lợi để mua một số thứ và ngay lập tức quay trở lại căn hộ ngay khi xe dừng lại...

Chuông điện thoại reo....