Chương 29

Reng... Reng

"Có chuyện gì vậy Fu?" Day trả lời cuộc gọi khi đang ngồi trong ô tô của mình.

"Thật không? Được rồi... cảm ơn mày rất nhiều... đừng lo lắng. tao sẽ tự lo liệu. Mày có thể đi xem Night cho tao. Bọn tao chỉ muốn dạy ai đó một vài điều." Day nói với Fu

"OK, vậy đó" Day nói trước khi cúp máy, anh hơi quay lại nhìn It và bấm một số khác.

"Này Neil, tối nay mày có rảnh không?... mày nghĩ mình có thể làm được chuyện này không? tao chỉ định mời mày tham gia cuộc thi, chi tiết sau tao sẽ nói cho mày biết, mày nghĩ sao?" Day nói

"OK, tối gặp nhé, về địa điểm, tao sẽ nhắn tin cho mày..ok..tao sẽ đợi đấy." Day nói xong rồi cúp máy.

"Chúng ta đang đi đâu vậy?" It mở mắt ra nhìn Day hỏi.

"Chúng ta đã đến khu chung cư, ra ngoài!" Day nói trước khi tắt động cơ và mở cửa xe. It nhìn chiếc áo khoác trong xe, cậu lười biếng ôm lấy chiếc áo khoác của Day.

"Nhanh lên!" Day lẩm bẩm khiến It lặng lẽ bước đến thang máy và tựa đầu vào thang máy.

"8 giờ tối chuẩn bị tắm rửa thay quần áo đi, tao đưa mày ra ngoài!" Day nói với giọng điềm tĩnh khi nhìn It qua tấm kính bên trong thang máy.

"Không đi được không? Ta muốn ngủ, không khỏe!" It nói.

"Nhưng mày phải đi, uống thuốc và ngủ một giấc và mày sẽ khỏe hơn. Khi đến giờ tao sẽ gọi mày dậy" Day nói với giọng bình tĩnh.

"À..nhưng." It nói sẽ phản đối, nhưng nhìn thấy đôi mắt dữ dội của Day, cậu lại im lặng. Khi đến phòng ngủ, It ngay lập tức đi ngủ cùng với áo khoác của Day.

Day tỏ vẻ bối rối khi bước vào phòng và thấy It đang nằm trên giường ôm lấy áo khoác. Anh bước tới và giả vờ cởϊ áσ khoác ra.

"Huh..đừng làm thế.." It lập tức mở mắt ra và nói khi cầm áo khoác của Day.

"Đó là áo khoác của tao." Day nói khi It gật đầu và nhắm mắt lại.

"Uh...tao mượn nó" It đắp chăn lên người và ôm lấy chiếc áo khoác của Day.

"It, hiện tại ngủ không được, dậy uống thuốc đi trước khi đi ngủ." Day cộc cằn nói.

"Đánh thức tao sau"

"Nếu mày không đứng dậy, tao sẽ lấy lại áo khoác của mình!" Day nói khiến It cau mày khi anh nhắm mắt lại. Rồi anh từ từ đứng dậy với mái tóc bù xù. Day đi lấy thuốc và nước rồi đưa cho anh. It nuốt viên thuốc và uống nước trước khi nằm xuống ngủ trong khi vẫn ôm lấy chiếc áo khoác của Day, người nhìn anh từ bên giường và lắc đầu.

"Anh ấy hành động như một đứa trẻ với một cái chăn," Day lẩm bẩm trước khi rời đi, nằm xuống chiếc ghế dài trong phòng khách và xem TV, để It nghỉ ngơi.

"It...dậy đi It!" Day lay cái dáng mảnh khảnh đang ngủ trên chiếc giường rộng. It từ từ mở mắt ra.

"Chuyện gì vậy?"

"Dậy tắm rửa đi, chúng ta đi ra ngoài."

It trằn trọc trước khi ngồi dậy sau khi uống thuốc và ngủ ngon lành, anh cảm thấy đỡ hơn một chút. Anh nhìn Day và biết anh đã tắm rửa và mặc quần áo.

"Mày có thể cho tao biết chúng ta sẽ đi đâu không?"

"Cho dù là tao nói mày cũng không biết. Tao cho mày nửa canh giờ, nếu chậm trễ mày cứ liệu hồn." It ra khỏi giường đi tắm rồi mặc quần áo.

"Mày có thích áo khoác của tao không? Nằm trong đó còn chưa đủ, bây giờ mày phải mặc nó!" Day ngạc nhiên nói khi thấy It mặc áo khoác.

"Cho tao mượn chút nha?" It nói với Day trước khi nhìn anh gật đầu. It cười nhẹ, anh không muốn nói với Day rằng anh đã lấy chiếc áo khoác vì nó có mùi của anh. It khi ngửi thấy nó có cảm giác ấm áp lạ lùng, lúc nào anh cũng muốn nó ở bên mình.

"Đi, đêm nay ta dẫn mày đi chơi một chút!" Day bảo It ra khỏi phòng, It quay lại nhìn anh.

"Này, tao sẽ không làm mày thất vọng. Suỵt, mày hành động quá chậm, nhanh lên, tao đã hẹn với Neil." Day nói với giọng nghiêm khắc, It lập tức làm theo.

"Chúng ta đang làm gì ở đây trên đường băng này?" It hỏi khi họ bước vào đường đua, một địa điểm khác nơi Gear thi đấu với Neil.

"Đừng nói cho tao biết, mày lại đến gặp người bạn nào của tao?" It hỏi, ngay lập tức tìm kiếm những người bạn của mình. Day dắt xe chứ không trốn như trước.

"Đợi rồi sẽ biết" Day nói ngay khi bước ra khỏi xe.

Mọi người trong khu vực ngay lập tức quay sang nhìn chằm chằm. It sau đó đi theo Day để đứng bên cạnh anh ta. Anh đang có cảm giác ngột ngạt với ánh mắt của những người xung quanh. Mặc dù Day đã quen với loại môi trường này, nhưng đường đua này là nơi Gear từng đua.

"Mày chắc đã quen với tình huống này rồi, thằng khốn." Neil nói, nhìn thấy vẻ mặt căng thẳng của It

"À..nhưng không hoang dã như vậy" It nói.

Một số người quan tâm đến nhóm của Day, bóng dáng mạnh mẽ kéo It ra khỏi đám đông mà Neil đưa vào, hầu hết đều giơ tay tỏ lòng tôn trọng với Day, khiến It nhận ra rằng Day rất được tôn trọng.

"P"Day, đây là bạn của anh sao?" Một thanh niên ngồi cạnh Day hỏi. It lập tức quay sang nhìn Day, người không trả lời mà rút ra một điếu thuốc.

"Có một số việc không cần hỏi, chính mày nhìn xem." Neil khàn giọng nói.

"Mày có muốn bị thương thêm một lần nữa không?" Day hỏi người bạn của mình với giọng bình tĩnh

It đang ngồi nhìn trái nhìn phải, nghĩ rằng mình sẽ đi tìm những người bạn của mình. Anh ấy không biết làm thế nào để trả lời câu hỏi của bạn mình nếu họ nhìn thấy anh ấy với Day.

"Day, chúng ta đang làm gì ở đây?" It hỏi

"Đua xe.."

"Ai sẽ đua?” It hỏi

"Là tao" Day trả lời khiến It đóng băng

"Ồ...là mày...không phải Neil, bạn của mày sẽ đua à?" It sợ hãi hỏi

"Mày không thấy tình trạng của tao à, thằng mặt tái nhợt? Mày định để tao lái xe thế này à?" Neil nói rời đi.

It quay sang nhìn Day và thầm nghĩ trong đầu// Tình trạng của Day cũng không khác, đầu khâu kín, chỉ là đang tìm rắc rối mà thôi//

"Còn cuộc đua hôm nay thì sao? Mày sẽ thi đấu với ai?" It tò mò hỏi

"Tao bị ám ảnh bởi chỗ đông người! Chúng ta hãy tìm chỗ nào đấy vắng vẻ hơn đi." Day nói trước khi quay sang Neil.

"Đối phương đã tới rồi sao? Là mày sắp xếp cuộc gặp cho tao sao?" Đây là câu hỏi của anh

"Đề cử hoàn tất, đối phương cũng không biết đối tượng thi đấu là mày, bọn họ cược 200.000 nếu thắng mày." Neil nói

"Và mày có biết điều gì sẽ xảy ra nếu thằng đó thua không?" Day hỏi khiến It bối rối.

"Hả... tao nhờ thằng đó nói cho mày biết, hỏi người sẽ đua với mày đi" Neil nói với nụ cười ranh mãnh trên môi khiến It cảm thấy lo lắng.

"P"Neil, đối phương đang ở đây, thưa ngài." Một giọng nói vang lên. Neil quay lại nhìn nhóm ba chiếc xe đang tiến vào phía bên kia cánh đồng. It cố tập trung vào chiếc xe quen thuộc đang tấp vào, nên Day quay lại nhìn It và đưa tay vòng qua cổ anh.

"Để xem tao đối đầu với ai" Day bình tĩnh nói khiến It mở to mắt và lập tức quay sang nhìn Day

"Tại sao mày làm điều này? Cậu ta đến đây làm gì?" It giật mình nói, anh cảm thấy một áp lực đè lên ngực, Day nghiến chặt răng

"Sao lại lo lắng? Mày vừa mới gặp hắn, mày thật sự lo lắng cho hắn sao?" Day nghiêm giọng nói

"Tao...tao không lo lắng cho cậu ấy, nhưng tao không hiểu. Mày...về cậu ấy...chuyện gì vậy? Nói cho tao biết sự thật, tại sao tao lại ở đây Day?" It nói to

"Sự thật là, tao sẽ dạy cho tên khốn đó một bài học." Day nhìn It nói.