Chương 25: Thần Đàn Giới Châu

Đối với Triệu hoán sư mà nói, mỗi lần đem quá trình dung hợp Giới châu cho mọi người xem cũng không phải là một lựa chọn thông minh.

Gian phòng số 999 bên trong trụ sở bình thường chỉ được sử dụng để dung hợp Thần Hỏa giới châu, những lần dung hợp sau đó mỗi người đều sẽ tự dung hợp bên trong gian phòng của mình, quá trình dung hợp sẽ không bại lộ trước người khác.

Trong phòng tu luyện có chứa trang bị cảm ứng nhiệt, nếu như phát sinh bất ngờ trong quá trình dung hợp thì nó có thể cảm ứng được, sau đó phát ra cảnh báo.

Ngoại trừ trang bị cảm ứng nhiệt ra thì trong phòng tu luyện không còn thiết bị dò xét hoặc quản chế khác bởi vì đó là việc cực kỳ riêng tư.

"Đàn Thành do Triệu hoán sư ngưng tụ, sở dĩ gọi là bí mật là bởi vì tất cả mọi vật ngưng tụ bên trong Đàn Thành đều là bí mật cùng lá bài tẩy của Triệu hoán sư, số lượng người biết được càng ít càng tốt, hi vọng vào thời điểm ăn cơm trưa có thể nhìn thấy ngươi đi xuống phòng ăn!" Đây là câu nói duy nhất mà Mạc Ngôn Thiểu khi đem viên Thần Đàn giới châu đưa cho Hạ Bình An.

Sau khi Hạ Bình An tiếp nhận hộp từ trong tay Mạc Ngôn Thiểu, hắn đóng cửa lại, trở lại phòng tu luyện rồi đem cửa phòng tu luyện cũng đóng lại, trong cả căn phòng, cũng chỉ còn sót lại một mình Hạ Bình An.

Khống chế nội tâm kích động, Hạ Bình An mở ra hộp chứa Thần Đàn giới châu. Hiện ra trước mắt là một viên Giới châu có kích cỡ giống như Thần Hỏa giới châu; tuy nhiên nó khác với Thần Hỏa giới châu ở chỗ sương mù bên trong Giới châu lóe lên hào quang màu xanh lục, đồng thời ở bên trong tia sáng kia trồi lên "Thần văn" cũng không giống với Thần Hỏa giới châu.

Thần văn ở trong mắt Hạ Bình An đồng dạng chính là ba chữ tiểu triện.

—— Hữu

—— Sào

—— Thị

Toại Nhân Thị chính là Thần Hỏa giới châu, còn Hữu Sào Thị chính là Thần Đàn giới châu, quả thật là như vậy.

Một cái suy đoán trong lòng được xác minh, Hạ Bình An hít một hơi thật sâu, mặt ngoài vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòngđã dời sông lấp biển.

Nếu như nói ba chữ "Toại Nhân Thị" trên Thần Hỏa giới châu là tình cờ thì ba chữ "Hữu Sào Thị" trên Thần Đàn giới châu tuyệt đối không thể nào là trùng hợp!

Người trên thế giới này không nhận ra được thần văn, cũng không có Toại Nhân Thị cùng Hữu Sào Thị truyền thuyết a, cũng không biết chuyện gì xảy ra liên quan đến Toại Nhân Thị cùng Hữu Sào Thị, nhưng bản thân mình biết a!

Nói thí dụ như lí do tại sao người dung hợp Thần Hỏa giới châu lại thất bại, sau khi trải qua thì Hạ Bình An cũng đã hoàn toàn rõ ràng, người thất bại có hai nguyên nhân, một nguyên nhân là không rõ ràng lịch sử và sứ mệnh của Toại Nhân Thị, nguyên nhân thứ hai là sau khi thần hỏa ở bộ lạc tắt họ bằng huyết khí, dũng khí để đi mạo hiểm, tìm kiếm hỏa chủng.

Truyền thuyết những người nổ bạo đầu khi dung hợp thất bại Thần Hỏa giới châu khả năng cao chính là chết ở trên đường tìm kiếm hỏa chủng. Mà người thông minh, sẽ chọn phương thức hướng dẫn đánh lửa cho bộ lạc để mang đến hỏa chủng, cái này cũng liền ám chỉ tới công lao và lịch sử của Toại Nhân Thị, nhưng nguyên lý đánh lửa số người biết mặc dù nhiều nhưng chân chính có thể động thủ thực tiễn, dùng phương thức đánh lửa để tạo ra lửa thì tuyệt đối không nhiều, khả năng vẫn chưa tới một phần mười.

Trước đây, Hạ Bình An nhìn thấy một gã ngốc không biết bí quyết đánh lửa, dùng máy khoan điện đâm xuyên quan đầu gỗ để lấy lửa, kết quả cũng là thất bại, không cách nào thu được hỏa chủng.

Kỳ thực, nguyên lý đánh lửa bao gồm chế tác công cụ chuyển động để gia tốc cây gỗ, cái thứ hai chính là phải hiểu lấy lửa không phải là từ hai khối gỗ, mà là từ ma sát bốc ra từ gỗ vụn của hai khối gỗ.

Chỉ biết một chút lý luận mà không có năng lực thực tiễn sẽ khiến cho khi dung hợp Thần Hỏa giới châu gặp thất bại.

Nếu là những Giới châu khác cũng tương tự với hai viên Giới châu này thì Giới châu bên trong thế giới này chẳng phải là hoàn toàn mở rộng đối với mình?

Lấy chính mình "Gốc gác", phỏng chừng chỉ cần liếc mắt nhìn thần văn bên trong Giới châu là có thể biết nên làm gì để thành công.

Hạ Bình An kích động, bản thân đã từng là một trong những học bá chuyên ngành lịch sử học của học viện kỹ thuật Viên Minh, lại còn nghiên cứu tất cả các tài liệu liên quan đến Sơn Hải Kinh, vì thế khi nói về các truyền thuyết thời đại Hồng Hoang thì nếu hắn nhận là thứ hai thì ai dám nhận là thứ nhất ở thế giới này?

Bình tĩnh, đừng kích động, đừng kích động, đây chỉ là hai viên Giới châu mà thôi, còn không biết những Giới châu sẽ đưa ra những nhiệm vụ gì, coi chừng vui quá hóa buồn.

Hạ Bình An nhắc nhở chính mình, nếu muốn xác thực suy đoán này thì ít nhất phải đợi đến chính mình hoàn toàn trở thành Triệu hoán sư thì khi đó mới có cơ hội tiếp xúc những viên Giới châu khác, nếu những viên Giới châu khác đều đúng như suy đoán của mình thì mới có thể đưa ra kết luận chính xác được.

Hạ Bình An xoay chiếc nhẫn trên tay mình, lộ ra ngân châm, sau đó đâm thủng ngón tay, đem một giọt máu tươi nhỏ trên viên Thần Đàn giới châu trên.

Sau khi Thần Đàn giới châu hấp thu giọt máu tươi của Hạ Bình An liền phát sinh biến hóa, Hạ Bình An liền hóa thành một cái quang kén màu xanh lá, một lần nữa tiến vào thế giới bên trong Giới châu. . . . . .

Hạ Bình An mở mắt ra, liền nhìn thấy bản thân đang xuất hiện trong một vùng rừng rậm nguyên thủy, xung quanh đều là những cây đại thụ mọc sát nhau, mà trên tay của hắn cầm một cái mâu bằng gỗ được vυ"t nhọn, đang núp ở trong một cái vũng bùn cực lớn.

Vũng bùn cực lớn này rộng khoảng hơn mười mẫu, bên trong vũng bùn là từng cái bong bóng nước bùn màu đen.

Cùng Hạ Bình An trốn ở trong vũng bùn còn có hai người khác, sắc mặt họ như đất, run lẩy bẩy.

Bên cạnh vũng bùn, cách Hạ Bình An hơn mười mét, trên mặt đất bên ngoài rừng rậm trên mặt đất có một con hổ răng kiếm hình thể to lớn, dài hơn hai mét, nhìn Hạ Bình An và hai người đồng hành bên trong vũng bùn, nôn nóng đi tới đi lui, trong miệng phát ra từng trận rít gào, nhưng lại không dám đi xuống trong đầm lầy.

Người trốn ở trong hố bùn còn có thể lộ ra bộ phận l*иg ngực, còn con Kiếm Xỉ Hổ nếu muốn xuống cũng chỉ có thể chìm trong hố bùn.

Sau lưng con hổ răng kiếm, cách đó không xa, có một người ngã trên mặt đất, đang trở thành đồ ăn của hổ răng kiếm. . .

Vũng bùn cực lớn này trở thành nơi bảo mệnh mọi người, con hổ răng kiếm táo bạo chỉ có thể nhìn chằm chằm vào mình, không dám đi xuống, chỉ có thể ở trên bờ lộ ra răng nanh, gầm thét lên.

Chẳng lẽ mình cùng hai người khác ở trong rừng rậm gặp phải hổ răng kiếm, sau đó nhảy vào bên trong vũng bùn bảo mệnh sao?

Xem tình huống trước mắt, hẳn là như vậy, người bị hổ răng kiếm gặm nuốt hẳn gặp xui xẻo, không kịp nhảy vào bên trong vũng bùn.

Hoàn cảnh sinh sống của người sống ở thời đại viễn cổ thật đúng là hung hiểm ác liệt, bất kỳ khi nào ra ngoài, tìm kiếm thức ăn, dò xét hoàn cảnh địa hình đều có khả năng chết, coi như là ngủ cũng có khả năng mơ mơ hồ hồ trở thành bữa ăn ngon của thú hoang hoặc bị chết bởi các loại độc trùng, rắn độc tập kích.

Nơi mở đầu của Thần Đàn giới châu cũng quá mức hung hiểm đi.