Chương 24: Thích Ứng

Sau bữa cơm chiều, Hạ Bình An lại tiếp tục đến bãi bắn bia để luyện súng.

Mấy ngày trước, khi Hạ Bình An đang sử dụng khẩu Rulo MR98 phiên bản cải tiến, mỗi lần nã một phát súng, cổ tay và vai của hắn đều rõ ràng cảm nhận được lực đàn hồi cực mạnh từ mỗi viên đạn mang tới, sau khi bắn liên tục hơn hai mươi phát đạn, hắn cảm thấy tay đã rã rời, ít nhất tại thời điểm đó khẩu Rulo MR98 phiên bản cải tiến không phải là thứ mà hắn có thể sử dụng dễ dàng.

Động năng của viên đạn khi sử dụng khẩu AK47 là khoảng 2000 Jun, viên đạn từ súng lục bình thường có động năng đại khái khoảng 500 Jun, mà khi sử dụng khẩu Rulo MR98 phiên bản cải tiến thì động năng viên đạn có thể lên tới 3100 Jun, có thể tưởng tượng được uy lực, sức đàn hồi của khẩu Rulo này lớn đến bao nhiêu.

Mà tối hôm nay, sau khi thành công dung hợp viên Giới châu đầu tiên, khi Hạ Bình An sử dụng lại khẩu Rulo MR98 phiên bản cải tiến, lập tức liền cảm giác lực đàn hồi từ khẩu Rulo đã không còn mạnh như xưa, chỉ cần một tay là có thể sử dụng được. . . .

Trong sân huấn luyện bắn súng. . . "Ầm. . . Ầm. . . Ầm. . ." nòng súng khẩu Rulo MR98 phiên bản cải tiến phun ra ngọn lửa, đạn đồng ổn định mà có nhịp điệu bắn ra, khẩu Rulo màu bạc vững vàng nắm trên tay Hạ Bình An, mà bia hình người ở ngoài 50 mét không ngừng bị viên đạn bắn trúng.

Hạ Bình An chớp mắt liền bắn xong 24 phát đạn, cổ tay cùng cánh tay đã hoàn toàn bình thường, không còn cảm thấy khó chịu như trước, khẩu Rulo MR98 phiên bản cải tiến trên tay Hạ Bình An đã bắt đầu dễ sử dụng hơn, độ chính xác khi bắn được nâng lên một bậc, bắt đầu thể hiện ra năng lực vốn có của nó.

Lão Chu đứng sau lưng Hạ Bình An, nhìn hắn xạ kích, gật đầu.

Sau khi bắn xong vòng thứ tư, Hạ Bình An ngừng lại, tấy vỏ đạn trong hộp đạn ra, để súng xuống.

"Chu thúc, ta rốt cuộc biết tại sao ngươi tuyển khẩu Rulo này cho ta, khẩu này một khi dùng quen thì uy lực, độ chính xác đều có thể đạt đến mức tối đa, mạnh hơn rất nhiều so với các khẩu súng bình thường khác. . ."

Hiện tại Hạ Bình An đã có chút thích khẩu Rulo MR98 phiên bản cải tiến, khẩu Rulo có một cái đặc điểm, chính là thể hiện ra vẻ đẹp của vũ khí một cách tinh diệu, mang cảm giác vừa cổ xưa nhưng lại phi thường bền bĩ, mỗi lần nã một phát súng, hộp tiếp đạn khi xoay đều mang theo một cảm giác đặc biệt.

Đối với người yêu thích vũ khí mà nói, khẩu Rulo khi được sử dụng sẽ ngày càng tạo nên cảm giác nghiện hơn.

"Biết là tốt rồi, liên quan đến việc lựa chọn vũ khí thích hợp cho từng người thì ta sẽ không bao giờ nhìn lầm!" Lão Chu mỉm cười, từ trên người lấy ra một cái cái hộp nhỏ, đưa cho Hạ Bình An "Tiểu tử, ngươi giữ lấy vật này đi!"

Hạ Bình An mở ra cái hộp nhỏ, phát hiện bên trong hộp là một chiếc nhẫn màu bạc thoạt nhìn rất bình thường, chiếc nhẫn nhìn cũng không có cái gì quá lạ kỳ, hắn không khỏi nghi hoặc nhìn về phía lão Chu.

Đưa nhẫn cho mình đưa nhẫn?

Đây là có ý gì?

"Tiểu tử, ngươi đang nghĩ gì thế. . ."Lão Chu trừng Hạ Bình An một chút

"Ngươi mới vừa đến Ủy Ban chấp hành trật tự thành phố Hương Hà, có vài thứ còn chưa hiểu, cái nghề Triệu hoán sư này vô cùng nguy hiểm, đã từng có Triệu hoán sư bị người ám sát, sát thủ chỉ cần dùng ngân châm tẩm độc đâm thủng ngón tay của Triệu hoán sư liền đạt được mục đích, về sau ngươi sẽ thường xuyên dung hợp Giới châu nên càng phải cẩn thận, tuyệt đối đừng dùng ngân châm mà chính mình chưa biết rõ hoặc sử dụng những vật khác đâm thủng ngón tay!" Lão Chu nói, tay cầm chiếc nhẫn, nhẹ nhàng vặn nửa vòng, tại bề mặt liền lộ ra một cái ngân châm nhỏ, lại vặn ngược lại, cái ngân châm nhỏ liền rụt trở lại, lộ ra một cái gai nhỏ màu đen.

"Chiếc châm nhỏ màu bạc này không có độc và có thể được dùng để thử độc, có thể dùng để lấy máu bản thân dung hợp Giới châu, còn bên trong chiếc đinh nhỏ màu đen nhỏ chứa thuốc tê, chỉ cần đâm thủng một điểm thì ngay cả voi lớn đều có thể ngất, có thể liên tục sử dụng mười lần, chiếc nhẫn này ngươi liền giữ lại, sau khi dùng hết thuốc tê lại tới tìm ta, ghi nhớ kỹ không muốn dùng ngân châm xa lạ để lấy máu của mình!"

Chiếc châm màu đen mang thuốc tê cường hãn, chiếc nhẫn này quả thật không sai a, khá giống trang bị dành cho đặc công, đeo trên tay cũng không đáng chú ý, chỉ cần đâm thử một cái liền có thể khiến cho người đối diện bất tỉnh nhân sự.

Hạ Bình An tiếp nhận chiếc nhẫn kia, liền mang vào ngón trỏ bên tay trái, phát hiện nó rất thích hợp, đeo nhẫn vào vặn một vòng, ngân châm màu bạc liền lộ ra.

"Cảm tạ Chu thúc!"

Lão Chu ha ha một thoáng "Đừng quá khách khí, ta xem tiểu tử ngươi vừa mắt, tiểu tử ngươi tuyệt đối có thể trở thành Triệu hoán sư, làm rất tốt, sau đó gϊếŧ chết thêm mấy con quái vật là được!"

"Tốt, chờ ta sau đó gϊếŧ chết thêm mấy con quái vật, mang thứ tốt về pha rượu cho Chu thúc!"

"Tốt, vậy ta nhớ kỹ. . ."

. . .

Từ sân huấn luyện trở lại gian phòng số 963, Hạ Bình An nhìn đồng hồ, chỉ mới 9 giờ tối, ở cái thời điểm này, Mạc Ngôn Thiểu bọn họ đã chuẩn bị điều động mọi người đi" đốt đèn", trong khi Hạ Ninh hẳn là vừa mới kết thúc buổi học ban đêm.

Hạ Bình An" Quan sát" một chút, phát hiện Hạ Ninh cùng với hai bạn học nữ vừa nói vừa cười đi ra từ phòng học, đang chuẩn bị về ký túc xá. . .

Hạ Bình An lấy điện thoại di động ra, gọi cho Hạ Ninh một cú điện thoại.

"Này, ca. . ." Bên kia điện thoại truyền đến tiếng nói của Hạ Ninh, bên trong tiếng nói mang theo một chút nghịch ngợm.

"Mấy ngày nay không gọi điện thoại cho muội muội, như thế nào, có phải cảm thấy hứng thú đối với mỹ nữ tóc ngắn nhưng không biết cách hạ thủ, có phải muốn ta chỉ ngươi một vài chiêu sao?"

"Ha ha ha, chi chiêu cũng không cần, lão ca của ngươi vẫn không ngốc đến như vậy!" Hạ Bình An mỉm cười, cùng Hạ Ninh gọi điện thoại, luôn để hắn cảm giác được sự ung dung

"Ta điện thoại để thông báo với ngươi, hiện tại ta đã chính thức gia nhập Ủy Ban chấp hành trật tự thành phố Hương Hà, xem như là thay đổi công tác, trở thành nhân viên chính phủ rồi!"

"Ha ha ha, quá tốt rồi!"Hạ Ninh bên kia hoan hô lên "Có thân phận là nhân viên chính phủ liền sẽ có thu nhập ổn định, vay ngân hàng sẽ dễ dàng hơn, cộng thêm vào số tiền mà chúng ta trước đây đã tích góp, lão ca ngươi có thể cân nhắc mua nhà, có nhà rồi thì ngươi mới có thể mang tẩu tử về nhà được. . ."

"Cái này từ từ tính đi, gần nhất cuối tuần này đơn vị có việc, ta không thể trở về nhà. . ."

Ngày mai là thứ sáu, Hạ Bình An liền muốn dung hợp viên thứ hai Thần Đàn giới châu, hắn còn không rõ ràng lắm thời gian cần thiết để dung hợp Thần Đàn giới châu, nhưng giả sử có thể dung hợp thành công, buổi tối mai cũng cần phải ở lại để thích ứng năng lực một thoáng.

"A, được, lão ca ngươi nên làm quen một chút với các nữ đồng sự, tốt nhất bồi dưỡng cảm tình, khi có yêu cầu cần ta ra trận, ta sẽ lập tức đến, bảo đảm không kéo chân lão ca, nhất định sẽ đóng vai đứa e gái ngoan thật tốt, ngươi cứ yên tâm!"

Nghe được lời thề son sắt của Hạ Ninh ở điện thoại bên kia, Hạ Bình An chỉ cảm thấy buồn cười, nghĩ đến nhiệm vụ của Mạc Ngôn Thiểu bọn họ những ngày qua, hắn không khỏi nhắc nhở một câu.

"Mấy ngày nay, thành phố Hương Hà có chút không yên ổn, ngươi liền ở lại trong trường học đi, cuối tuần liền không cần về nhà, trong trường học sẽ an toàn hơn nhiều. . ."

"Tốt, ta sẽ chú ý, ca cũng nên cẩn thận, tẩu tử còn chưa xuất giá cho nên nhiệm vụ nối dõi tông đường của Hạ gia chúng ta Hạ gia còn cần dựa vào ngươi!" Hạ Ninh giọng nói trở nên cẩn thận, nàng biết lời căn dặn của Hạ Bình An sẽ không thừa, không có lửa thì làm sao có khói.

"Ừm!" Sau khi cúp điện thoại sau khi, Hạ Bình An đứng ở gian phòng của mình, trong lòng còn đang hồi tưởng chấn động mà Thần Hỏa giới châu mang đến cho hắn.

Bầu trời đêm bên ngoài cửa sổ, thời điểm này vừa vặn lấy nhìn thấy ba chiếc máy bay trực thăng rời đi tổng bộ, hướng về thành phố Hương Hà bay đi

—— Mạc Ngôn Thiểu cùng Đồ Phá Lỗ bọn họ, đã đi "Gác đêm đốt đèn". . .

Một đêm này, không có gì ngoài ý muốn, sáu Triệu hoán sư của Đội Đặc nhiệm lại đi đốt đèn, để Hạ Bình An một mình ở lại trụ sở.

Cho đến khi sáng sớm ngày thứ hai, Mạc Ngôn Thiểu mới vừa trở lại trụ sở liền đem viên Thần Đàn giới châu đưa đến Hạ Bình An.