Chương 5

Hoàng Dung đang nói tự đông đưa chân trương ra càng lớn, đưa một tay ra giúp kê ba Doãn Chí Bình đến cửa động của nàng. Doãn Chí Bình vội vàng tiến vào lấp kín.

-A…ưhm…

Hoàng Dung đưa chân đặt lên trên mông Doãn Chí Bình, khiến nhị hoa của nàng càng mở ra, mỗi khi kê ba Doãn Chí Bình cắm vào đều chạm đến hoa tâm nàng, mà nàng toàn thân sướиɠ đến run rẩy.

-Ác…đệp muốn chết…

Doãn Chí Bình cảm giác được bên trong động Hoàng Dung có tầng tầng vách thịt, trùng trùng điệp điệp, kê ba cảm giác vô cùng thoải mái, không nhịn được liên tục mạnh mẽ rút ra cắm vào.

-A…Doãn đạo trưởng… ngươi thật biết kiền… Hảo thoải mái…sướиɠ muốn chết….a….

-Cảm thấy…sướиɠ muốn chết…

-Ư…mạnh….mạnh hơn một chút nữa….Doãn đạo trưởng….ngươi thật tàn nhẫn…muốn phá tiểu huyệt của ta….thật xấu nha….

-Kêu ba to quá….Doãn đạo trưởng… ôi chao…sướиɠ chết ta mất….mạnh hơn…mạnh hơn một chút nữa….

-Doãn ca ca…ngươi làm ta nước da^ʍ…nước chảy ra…. thật là…muốn kiến chết ta…a….

Trong khi Hoàng Dung da^ʍ thanh đãng ngữ, Doãn Chí Bình một hơi trừu sáp hơn trăm lần, mới giảm được một chút dục hoả ức chế, đưa qυყ đầυ di lên di xuống trên âm hạch Hoàng Dung.

-Doãn ca ca…ôi…

Hoàng Dung không nhin được run rẩy sung sướиɠ

-Ô …ta không chịu được…khó chịu…phía dưới….

Hoàng Dung một mặt run rẩy kêu rên, một mặt đưa cái mông đầy đăn hướng lên trên, hai bên mở ra càng lớn, như muốn đem cửa huyệt trương khai.

-Sao vậy? Quách phu nhân!

-Ư…người ta không muốn ngươi…không muốn ngươi…ở trên…trên âm hạch người ta…ngươi thật…Doãn ca ca ngươi…ngươi….ngươi thật là hỗn đản….ô…van ngươi….đừng nhẹ nhàng….

-Tốt lắm, ngươi chửi ta hỗn đản, ngươi thật muốn chết rồi.

Doãn Chí Bình nói xong đưa qυყ đầυ ấn đặt hoa tâm Hoàng Dung đảo qua đảo lại, đâm chọc hoa tâm, rồi lại đưa ra đưa vào, liên tục khiến cho Hoàng Dung muốn sống muốn chết, dâʍ ŧᏂủy̠ trận trận từ nơi tử ©υиɠ chảy ra.

-A…Doan đạo trưởng…ngươi muốn ta chết a…mau đút vào một chút....bên trong huyệt khó chịu chết đi được…ngươi thật là…

Doãn Chí Bình không để ý tới Hoàng Dung vẫn ma xát âm hạc của nàng, Hoàng Dung thân thể run rẩy, tứ chi như bạch tuộc uốn éo, mông hất mạnh lên, hiển lộ ra vẻ đính điểm kɧoáı ©ảʍ sắp tới, miệng thở hổn hển, hai mắt mơ hồ, má phấn đỏ bừng.

-Doãn ca ca…ngươi sao không nhanh đút vào…có được không…mau đi…bên trong huyệt khó chịu quá…đừng trêu chọc ta nữa…ai da…ngươi lại trêu ta…nha…không muốn…ta muốn….

Hoang Dung chân giật giật như ngồi trên xe ngựa, trương cái mông không ngừng chuyền động, muốn đưa mông lên, đem toàn thân Doãn Chí Bình ôm chặt.

-Ưhm…ta…xuất ra…

Bên trong âm huyệt Hoàng Dung tầng tầng vách thịt vừa co vừa bóp, bốn phương tám hướng bao vây lại, tử ©υиɠ nàng như trẻ con mυ"ŧ sữa liên tục mυ"ŧ chặt…âm tinh nàng từng dòng từng dòng chảy ra, tưới lên qυყ đầυ của Doãn Chí Bình. Vách động thịt của Hoàng Dung chầm châm đem qυყ đầυ bao vây lại, chỉ cảm giác như lửa nóng vây quanh, kê ba bị vách thịt của Hoàng Dung bao chặt, một điểm nhỏ cũng không hở ra. May mà Doan Chí Bình trong lòng đã sớm có chuẩn bị, nếu không có thể làm hỏng hết mọi toan tính của hắn.

Hoàng Dung tiết xong, vách thịt đang bao vây Doãn Chí Bình cũng từ từ mở ra. Hoàng Dung thở ra từng hơi dài, mở hai mắt thoả mãn nhìn Doãn Chí Bình cười!

-Doãn đạo trưởng, ngươi thật lơi hại, nhanh như vậy đã làm ta xuất ra.

-Có sướиɠ không?

-Ư… to cứng như vậy mà, đàu óc vẫn còn đang mơ màng.

-Quách phu nhân, ngươi thư thái nhưng ta còn chưa có, ngươi nhìn xem nó còn trương cứng như vậy.

Doãn Chí Bình vừa nói vừa cố ý đưa kê ba về phía trước chọc vào hai cái.

-Bại hoại…ngươi bại hoại…

-Ta phải bại hoại, ngươi mới có cảm giác sung sướиɠ, có phải không?

Doãn Chí Bình đưa miệng đến gần lỗ tai Hoàng Dung nói.

-Ngươi chết đi!

Hoàng Dung bóp một cái trên kê ba Doãn Chí Bình.

-Ô, ngươi da^ʍ ma vậy, nhìn xem ta một lúc nữa thế nào thu thập ngươi.

- Ai bảo ngươi nói linh tinh, ngươi cẩn thận ngày mai ta đi cho quách sư huynh ngươi biết, nói ngươi cưỡиɠ ɠiαи ta!

Doãn Chí Bình nghe thấy không khỏi cười rộ, cố ý chọc kê ba về phía trước một chút, đẩy mông Hoàng Dung lên.

-Tố cáo ta cưỡиɠ ɠiαи? Hừ! Ta còn muốn tố cáo ngươi dụ gian ta ấy chứ!

-Tố cáo ta dụ gian?

-Đúng vây a, tố cáo ngươi dâʍ đãиɠ, dẫn dụ ta thành gian.

-Ngươi chết đi, ta dẫn dụ ngươi, lời này cũng nói được?

-Sao không nói được? Ngươi không nghĩ ngươi là một người dâʍ đãиɠ, có vẻ như không chịu sống cả đời với kê ba một nam nhân.

-Chuyện đó sao có thể nói ta dẫn dụ ngươi?

-Ngươi tự mình chọc ngoáy âʍ ɦộ như vậy, ta cũng không phải Liễu Hạ Huệ, nhìn thấy là muốn, hại ta không nhịn được chạy đến, như vậy không phải dẫn dụ ta sao?

-Ta làm chuyện xấu hổ kia, ngươi đều đã nhìn thấy? Ngươi bại hoại, nhìn lén người ta…

Doãn Chí Bình im lặng ngước lên, rất lâu mới mở ra hướng Hoàng Dung nói:

-Quách phu nhân, ta muốn bắt đầu rồi.

Doãn Chí Bình lấy hành động thay trả lời, đưa mông chọc vào hai lần.

-Được không?

Doãn Chí Bình hỏi.

-Ưhm

Hoàng Dung tự động đưa chân gác lên hông Doãn Chí Bình, Doãn Chí Bình lại từng phát từng phát tiếp tục rút ra cắm vào, mỗi lần Doãn Chí Bình trừu sáp Hoàng Dung lại hướng lên phối hợp động tác của Doãn Chí Bình, tăng thêm tình thú.

-Ôi! Doãn đạo trưởng, ngươi lại….lại làm ta xuất ra da^ʍ thuỷ rồi….

-Là do ngươi, không nên trách ta!

Doãn Chí Bình tiếp tục cúi đầu kiền mạnh.

-A…Doãn đạo trưởng, ngươi…ngươi thật giỏi…đâm lên phía trên đi….sướиɠ…mạnh hơn chút nữa….

Chậm rãi, Hoàng Dung lại bắt đầu thấp giọng kêu rên dâʍ đãиɠ.

-Quách phu nhân, ngươi sao lại như vậy?

-Cũng tại ngươi làm cho ta thế này…mỗi lần chọc xuống đều chạm đến chỗ…làm ta nhanh sướиɠ…lại xuất ra…không…….

-Quách phu nhân, ngươi sao lại chảy ra, dâʍ ŧᏂủy̠ của ngươi thật nhiều.

-Ta không hiểu trong đó, nó muốn xuất ra, không có…biện pháp…lại xuất ra….Doãn đạo trưởng, kê ba của ngươi so với trượng phu ta thô hơn nhiều….qυყ đầυ của ngươi lại lớn….mỗi khi cắm xuống chạm vào tử ©υиɠ người ta…không nhịn được…muốn run rẩy….a….ngươi xem nó…lại chọc….chọc tới chỗ đó rồi….Aaa…

-Kê ba so với Quách Tĩnh lớn hơn, có chuyện đó sao?

-Cũng là ngươi…so với hắn mạnh mẽ hơn….A..a …nó…chọc vào tiểu phúc ta….ôi da…muốn chết….a…ta quá….quá sướиɠ….nhanh….nhanh mạnh….mạnh…. hơn một chút… trừu sáp ta…a…

Hông Doãn Chí Bình cũng không quên cao thấp trừu sáp, điên cuồng dập xuống, hai tay cũng không tự chủ chơi đùa xoa nắn cự nhũ của Hoàng Dung, sữa liên tục từ đầṳ ѵú chảy ra phun khắp người Doãn Chí Bình và Hoàng Dung.

-Ai da…Doãn đạo trưởng…nhẹ nhàng một chút… nắm chặt như vậy làm người ta bên trên chảy nước…phía dưới cũng chảy nước rồi.

Hoàng Dung đưa mắt nhìn Doãn Chí Bình, như có oán ý.

-Doãn đạo trưởng….phía dưới mạnh hơn một chút, ngươi thế nào chỉ nhớ bên trên …mà quên mất bên dưới rồi…ưhm…

Hoàng Dung khó chịu nói.

Doãn Chí Bình nghe Hoàng Dung nói vậy, vội vàng đâm chọc cọ xát vào nhụy hoa nàng.

-Không được…Doãn đạo trưởng, ngươi muốn mạng ta sao….ta muốn chết mất…ngươi làm vậy…thật sự muốn lấy mạng ta…

Doãn Chí Bình lại há miệng ngậm vào một bên vυ" to tròn của Hoàng Dung, liên tục liếʍ mυ"ŧ, làm vυ" bắt đầu chảy sữa, rồi lại nhả ra, dùng răng cắn nhẹ vào điểm anh đào tròn nhỏ đẹp đẽ kia. Toàn thân nàng run rẩy không ngừng, nước sữa phun ra.

-A…Doãn đạo trưởng….sách sách(tiếng lưỡi)…ai yêu….chịu không được…ta không dám….tha cho ta đi…ta không dám…không chịu được…ai yêu…ta…muốn lấy mạng ta sao….a…

Hoàng Dung thoải mái van xin.

Hoàng Dung hai chân gác lên trên hông dùng lực quắp chặt lấy Doãn Chí Bình, hai tay cũng ôm chặt Doãn Chí Bình. Doãn Chí Bình thấy biểu hiện không chịu được nữa của Hoàng Dung, trong lòng hiện lên nụ cười thắng lợi nhưng vẫn không dừng lại, hông vẫn mạnh mẽ trừu sáp, răng cắn vào nhũ đầu của nàng, nước sữa không ngừng từ đầṳ ѵú thâm hồng phún xuất…

-A….chết mất….

Hoàng Dung hét to, dâʍ ŧᏂủy̠ trong ngọc môn như triều dâng.

Kê ba Doãn Chí Bình đâm chọc vào âm hạch của Hoàng Dung, nhẹ nhàng cọ xát.

-Ai yêu…sách sách…Doãn ca ca…ngươi đừng…ta chịu không được…ta chết mất…ưhm…ta lại muốn xuất ra…không được….ngươi lại….

Hoàng Dung miệng thì kêu dừng, thân thể lại run rẩy dướn lên, cả người lay động như hươu chạy loạn, ngọc động dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra như suối. Doãn Chí Bình nhìn Hoàng Dung mặt đỏ bừng hỏi:

-Quách phu nhân, ngươi thoải mái không?

Hoàng Dung hé mắt cười nói:

-Thoải mái, sướиɠ muốn chết đi được…ai yêu…nhanh một chút…nhanh dùng sức kiền ta….ư…cọ xát thế làm ta sướиɠ….ngươi kiền ta chết đi được…làm ta…cả người…không chỗ nào…không sướиɠ….ai yêu…hôm nay ta…sướиɠ chết đi được….ai yêu…ta muốn lên trời mất….

Hoàng Dung kêu lạc cả giọng.

Đột nhiên nàng toàn thân chợt cường liệt run rẩy, hai tay hai chân vòng lên ôm chặt Doãn Chí Bình, hai mắt trắng dã, há miệng thở dốc. Doãn Chí Bình cảm giác như cố một cổ âm tinh nóng rực, tưới lên trên qυყ đầυ, từ cửa tử ©υиɠ đang co bóp của Hoàng Dung chảy ra.

-Quách phu nhân, bóp chặt thê…ta cũng muốn ra…a…

Nói chưa xong, Hoàng Dung đã tự động dùng nhụy hoa ôm chặt ở qυყ đầυ Doãn Chí Bình, không ngừng ma xát, dâʍ đãиɠ kêu lên:

-Mau cho ta…! Bắn vào trong tử ©υиɠ ta đi…! Ta muốn…! Mau cho ta….a…

Doãn Chí Bình kích động cắm mạnh đại nhục bổng xuống, bắn vào cửa tử ©υиɠ đang co bóp của Hoàng Dung. Hoàng Dung cảm thấy dương tinh Doãn Chí BÌnh phun ra, không nhịn được kêu sướиɠ:

-A…nóng….ta sướиɠ quá….

Doãn Chí Bình áp tại trên người Hoàng Dung cảm nhận dư vị, kê ba mềm xuóng rơi ra ngoài cửa động của nàng, âm tinh dương tinh cùng dâʍ ŧᏂủy̠ từ từ chảy ra.

Hoàng Dung một bên hôn lên Doãn Chí Bình, một bên yêu kiều dâʍ đãиɠ nói:

-Doãn đạo trưởng thật lợi hại, làm người ta như muốn tim bay, hồn mất.

Doãn Chí Bình còn đang chơi đùa cự nhũ của Hoàng Dung, cả kinh nói:

-Quách phu nhân! Ngươi thật sự rất dâʍ đãиɠ nha! Phía dưới nứoc nhiều không nói, phía trên cũng chảy ra rất nhiều sữa a.

Nói xông dùng lực mạnh ngắt nhéo hai vυ". nước sữa lại chảy ra, làm hại Hoàng Dung một bên kêu sướиɠ liên tục, một bên yêu kiều vô lực nói:

-Hảo nhân! A! Nhẹ một chút! Ta vốn ăn kỳ trân diệu dược mà lớn! A…! Ta phía dưới lại chảy nước …! A…! Ta vốn trời sanh thể chất khác người thường! A…! Không muốn làm thế…! Đi ăn cơm trước đã…rồi ngươi muốn làm thế nào ta cũng cho ngươi!

Nói đến ăn cơm, Doãn Chí Bình cũng cảm thấy bụng có hơi chút đói, day nhẹ âm hạch Hoàng Dung, nhẹ nhàng nói:

-Chờ ta cơm no rượu đủ, tiếp tục kiền da^ʍ hoá ngươi! Cái gì Trung Nguyên đệ nhất mỹ nhân, phu nhân của Quách đại hiệp, không phải cũng chỉ để cho ta cưỡi lên sao!!!