Chương 10

“Ưm…” Đẩu một phát que chọc vào lỗ sáo, Tân Nhược Thuần cúi người hôn lên đầu nấm mẫn cảm, ngắm nhìn tác phẩm của mình. Tay tiếp tục vuốt ve, dùng sức kí©h thí©ɧ bên dưới đầu nấm, gân xanh kí©h thí©ɧ nổi lên.

“Không… ưm … ưm… ah… sướиɠ quá… hmm…”

Niệu đạo đóng chặt khi gậy thịt cương cứng, từng đường gồ lên của que chọc lỗ sáo bắt đầu chèn ép. Kɧoáı ©ảʍ như nước lũ đổ về thân dưới, Lý Văn nổi nước mắt sinh lý, ôm chặt đầu gối, gậy thịt run rẩy, vòng tròn đen thò ra ngoài lỗ sáo, miệng nhỏ mấp máy. Gậy chọc lỗ sáo kí©h thí©ɧ cả điểm G bên dưới, run rẩy theo từng nhịp thở.

“Anh bắt đầu nhé… Nhìn đi bé cưng…” Tân Nhược Thuần trêu chọc, dụ dỗ Lý Văn nhìn hành động kế tiếp.

Lý Văn bị kɧoáı ©ảʍ tra tấn mờ mịt mở mắt. Tân Nhược Thuần xấu xa đang ở giữa hai chân cậu, một tay đỡ gậy thịt, một tay cầm gậy massage rung lên từ từ đến gần.

“Đừng mà… Không… Ưm!!… Hah…” Lý Văn bắt đầu vùng vẫy, Tân Nhược Thuần đè lên không cho cậu chạy.

Lấy gậy rung vuốt ve dọc một đường đến đầu nấm, chạm nhẹ rồi rời đi, chân Lý Văn nhũn ra, nước bọt nuốt không hết chảy dọc khóe miệng.

“Đàn anh Thuần… Không được… A a a ~… Hmm… Xin anh… ah~…”

Kɧoáı ©ảʍ đánh úp khiến cậu bật khóc. Gậy thịt chảy nước, từng giọt nhỏ xuống drap giường rồi biến mất. Tân Nhược Thuần như anh giáo nghiêm khắc, ngó lơ lời cầu xin của Lý Văn.

Anh đặt gậy massage đến chỗ miệng nhỏ, cho Lý Văn nghỉ chút.

“Ưm… Ah… Hmm…” Nước mắt sinh lý rơi, cơ thể Lý Văn phiếm hồng.

Tân Nhược Thuần từ từ di chuyển gậy massage lên chỗ lỗ sáo, ấn một cái. Lý Văn như chịu khổ hình bị kí©h thí©ɧ cả hai phía, không phân biệt nổi đau hay sướиɠ, cơ thể co rút lại.

“Ah… Ưm…” Lý Văn ngửa lên rêи ɾỉ, cơ thể ưỡn lêи đỉиɦ. Dịch trắng như mất khống chế từng chút chảy ra,

“A Văn kiên trì vài giây vì anh được chứ?” Để Lý Văn thở một chút, Tân Nhược Thuần đứng dậy chạm lên trán cậu, lau đi nước mắt. Giọng nói dịu dàng trái ngược với hành động của ma quỷ ban nãy.

“Vâng…” Lý Văn yếu ớt lên tiếng, muốn hôn nhưng không còn sức.

Nhìn ra động tác của Lý Văn, Tân Nhược Thuần nhẹ nhàng mυ"ŧ lấy môi cậu, trấn an cậu. Chờ Lý Văn bình tĩnh lại, Tân Nhược Thuần lại bắt đầu hiệp mới. Anh đặt gậy massage ở chỗ trứng, chậm rãi di động.

“5…” Anh đếm ngược.

“Ah… Ưm…” Lý Văn há mồm rêи ɾỉ, gậy thịt run rẩy.

“4… 3…”

“Hmmm… Ưm ưm… Không… Hức hức…” Lý Văn bất lực vặn vẹo cơ thể, ngón chân cuộn lại rồi run rẩy duỗi thẳng.

“2…”

“Em ra… Ah ~” Tay túm lấy drap giường, như muốn xé rách nó.

“1…”

“Hức hức…”

Lý Văn lêи đỉиɦ, eo mông ưỡn lên một vòng đẹp đẽ. Dịch không thể phun trào, ọc ra từ lỗ sáo, thấm ướt gậy thịt hồng hồng.

Cậu tê dại ngã xuống, mắt dại ra thở hổn hển, nước mắt nước miếng chảy ra, vô hồn nhìn trần nhà, vừa dâʍ đãиɠ vừa hư hỏng.

“Xong rồi em…” Giúp Lý Văn lấy gậy chọc lỗ sáo ra, Tân Nhược Thuần vuốt ve má cậu. Đôi tay vuốt ve dọc cơ thể Lý Văn, không nặng không nhẹ xua đi kɧoáı ©ảʍ mới ùa về ban nãy.

“Còn anh thì sao?” Lý Văn mơ màng một lúc mới tỉnh, hỏi Tân Nhược Thuần tính đứng dậy.

“A Văn của anh tuyệt vời quá.” Không ngờ cậu vẫn quan tâm tới mình, Tân Nhược Thuần cọ cọ lên má cậu, không để ý tới vệt ướt bẩn.

“Kẹp chặt lại, giao cho anh.” Giúp Lý Văn nằm nghiêng, Tân Nhược Thuần kề sát đưa gậy thịt nóng vào giữa hai chân cậu, da thịt kề da thịt trao đổi nhiệt độ cơ thể, tay ôm chặt.

“Anh bắt đầu đây…” Thì thầm bên tai Lý Văn, Tân Nhược Thuần cọ xát trong đùi non mịn, cọ một lúc đã đỏ bừng.

“Ưm… Ah…” Khác với kɧoáı ©ảʍ ban nãy, tiết tấu chậm rãi cũng mang lại sự sung sướиɠ, Lý Văn lại nằm rêи ɾỉ.

Lông cứng cọ qua miệng nhỏ vừa sướиɠ vừa ngứa, miệng nhỏ mấp máy co rút mời gọi. Kích thước của Tân Nhược Thuần làm người ta phát khϊếp, kẹp chân cho anh chơi cũng chọc tới hai trứng, ló ra cả phía trước.

Cảm giác như đang bị chơi… Từng va chạm kí©h thí©ɧ gậy thịt phía trước, gậy thịt chạm gậy thịt là trải nghiệm chưa từng có. Lý Văn khép chặt chân, tay ôm lấy Tân Nhược Thuần, mười ngón đan nhau.

“Hmm…” Bị Lý Văn kẹp chặt bất ngờ, Tân Nhược Thuần rên thành tiếng. Dán lên cổ cậu, môi lưỡi âu yếm làn da non mịn, kí©h thí©ɧ run rẩy.

Một tay khác anh vuốt ve Lý Văn, ý bảo cậu mau đặt tay dưới háng tiếp nhận thứ kia xông tới. Anh cũng xoa cho Lý Văn, dựa theo tần suất ra ra vào vào giữa hai chân cậu.

“Ưm… Đàn anh ơi…” Tân Nhược Thuần mạnh mẽ đâm chọc, đầu nấm vừa vặn trong lòng bàn tay Lý Văn, để lại vệt nhờn.

Kỳ quá… Kɧoáı ©ảʍ truyền từ lòng bàn tay khác với khi tự chơi trong miệng nhỏ, mang lại sự sung sướиɠ về tinh thần cho Lý Văn. Bị ôm chặt trong ngực, cậu đành ưỡn lên ngực bụng kề sát với Tân Nhược Thuần.

“Ưm…” Cùng người thương làʍ t̠ìиɦ bằng chân, Tân Nhược Thuần không hề kiềm nén, thở dốc gợi cảm.

“Sướиɠ quá… Ah~…” Lý Văn muốn âu yếm Tân Nhược Thuần khi cả hai đang đắm chìm trong mật ngọt thế này, cậu xoay đầu tìm bờ môi anh.

“Ưm… hmm…” Môi lưỡi giao nhau, trao đổi nước bọt, cắn nhau sắc tình, liếʍ nhẹ, hơi thở hỗn loạn và tiếng thở dốc truyền vào tai cả hai.

Thọc vào rút ra vài cái mạnh bạo, chơi quá mức trượt khỏi hai chân, đột nhiên đυ.ng phải khe đào mật chào hỏi miệng nhỏ. Mạnh mẽ tới mức có thể cảm nhận được thịt mềm mại, hình dáng lỗ sáo.

“Hưm…” Rêи ɾỉ đầy hờn dỗi, Lý Văn trừng mắt nhìn Tân Nhược Thuần, ánh mắt yêu kiều quyến rũ càng thêm gợϊ ȶìиᏂ.

“Ha, xin lỗi em nhé…” Tân Nhược Thuần hôn lên chóp mũi Lý Văn, điều chỉnh lại vị trí tiếp tục đâm chọc.

Bàn tay bên dưới không ngừng vuốt ve lấy lòng Lý Văn, từ lỗ sáo đến gân xanh trên thân, gảy gảy như đánh đàn. Động tác dịu dàng phía trước và thô bạo phía nhau sinh kɧoáı ©ảʍ tương phản, khiến người ta sướиɠ đến hụt hơi.

“Mạnh chút… Ưm…” Lý Văn cầm tay Tân Nhược Thuần, bắt đầu tự xoa xoa. Tân Nhược Thuần không để ý, thôi thì chiều bé yêu chút. Động tác thân dưới ngày càng mạnh bạo, va chạm từng tiếng nɧu͙© ɖu͙©, đâm tới mức mông Lý Văn đỏ lên.

“Ưm… Muốn… Ra… ah…” Gậy thịt thô ráp chèn ép da thịt non mềm, chọc cả vào trứng nhỏ, cơ thể vốn trải qua sung sướиɠ lại đón nhận thêm kɧoáı ©ảʍ. Lý Văn lêи đỉиɦ.

“Ha…” Tân Nhược Thuần cũng dùng sức nâng chân Lý Văn lên, nâng eo chạy nước rút. Va chạm sâu, cọ lút cán, sau đó bắn ra.

Dịch đặc sệt của cả hai hòa vào nhau, một phần đọng trên drap giường, một phần bắn lên đùi Lý Văn, dính dính nhớp nhớp.

“Ưm…” Lý Văn ngã vào lòng Tân Nhược Thuần, quay đầu nhìn anh, “Xong rồi nhỉ đàn anh?”

Khóe mắt cậu sưng đỏ, giọng nói khàn đi vì rêи ɾỉ, mang theo cả sự lười biếng sau hưởng thụ.

“Ừ.” Tân Nhược Thuần hôn má Lý Văn, lật cậu mặt đối mặt với mình. Đầṳ ѵú sưng đỏ và dịch trắng khô trên làn da là minh chứng cho cuộc mây mưa ban nãy.

“Hưm… Ưm…” Đôi môi kề sát, giọng mũi mềm mại hòa vào nhau. Đây là cái hôn trong sáng không nɧu͙© ɖu͙©, môi lưỡi xác nhận sự tồn tại của nhau, trao cho nhau tình yêu đôi lứa, bày tỏ nỗi lòng cho nhau hay.

“… Anh bế em đi tắm nha?” Hôn một lúc, Tân Nhược Thuần nắm tay Lý Văn, dịu dàng nâng niu từng đốt ngón tay.

“Vâng ạ.” Lý Văn gật đầu, nâng cơ thể để Tân Nhược Thuần tiện dìu vào nhà tắm.

“Không đứng nổi thì dựa vào anh.” Tân Nhược Thuần giúp cậu đứng vững, mở vòi tắm cho cả hai.

Tì đầu lên vai Tân Nhược Thuần, nửa trọng lượng cơ thể đè lên anh, Lý Văn híp mắt nhìn sương khói lượn lờ.

“A Văn không trách anh hả?” Tân Nhược Thuần đang kỳ cọ đột nhiên hỏi, Lý Văn đang mơ màng ngủ chợt tỉnh.

“Sao ạ?” Cậu không phản ứng.

“Ừm… Chơi ác quá…” Tân Nhược Thuần giải thích, giống như chột dạ vì đêm nay hơi mạnh bạo.

“Đâu có.” Lý Văn lắc đầu, nhắm mắt tránh bọt nước chảy vào mắt, “Em đã nói là sẽ bao dung đàn anh mà, thế nào cũng được.”

“Mà… Em cũng sướиɠ… Nhưng kí©h thí©ɧ quá chịu không nổi ấy…” Nhìn Tân Nhược Thuần đang lắng nghe, Lý Văn thẹn thùng nhìn đi chỗ khác, lấy dũng khí đối diện với anh, nói ra sẽ khiến cậu thoải mái hơn.

“Bé yêu của anh.” Ánh mắt Tân Nhược Thuần ngập tràn yêu thương, nhìn đến mức Lý Văn bố rối, sau đó lại mờ mịt nhìn anh, “A Văn da^ʍ quá nên muốn nhìn biểu cảm của em đó…”

Tân Nhược Thuần ôm eo Lý Văn, thì thầm bên tai cậu.

“Ưm…” Hai người ôm hôn trong làn hơi nước, kéo xuống tấm màn che xóa tan nghi ngờ và hiểu lầm trong buổi tối tuyệt vời.