Chương 9

“Còn lâu!!!” Lý Văn gào lên phản đối, cậu không tưởng tượng nổi sau khi fan thấy anh sẽ ồn ào ra sao. Nghĩ đến cảnh anh bị kẻ khác ý da^ʍ, Lý Văn ngập tràn dũng khí.

“Đàn anh chỉ có thể là của bé thôi!” Giống thú nhỏ đánh dấu chủ quyền, cậu nhìn chằm chằm vào mắt Tân Nhược Thuần. Dưới ánh mắt ngập tràn ý cười của anh, Lý Văn lấy hết can đảm nhào lên hôn một cái.

“Ha ha, được rồi.” Tân Nhược Thuần rất tận hưởng sự ghen tuông chiếm hữu của cậu, “Bé cưng có muốn anh không nào?”

Ngón trỏ bắt đầu hư hỏng vuốt ve bên ngoài miệng nhỏ, từ giữa massage ra ngoài, một tay còn lại xoa xoa ngực Lý Văn.

“Ưm…” Cậu co rúm lại, hai tay ôm lấy cổ Tân Nhược Thuần, nhắm mắt dâng lên nụ hôn.

Ngoan quá. Tân Nhược Thuần cũng phải thốt lên khi nhìn Lý Văn mặt hồng hồng đang khẽ nhắm mắt lại.

Cúi đầu hôn xuống. Mυ"ŧ lấy cánh môi, nhẹ nhàng rồi mạnh bạo cắn cắn. Lý Văn thuận theo hé miệng, đầu lưỡi liếʍ môi Tân Nhược Thuần, sau đó bị bắt lại hút vào, bị đùa bỡn ngược lại.

Đảo vòng qua vòng lại môi trên môi dưới, từ hàm trên đến hàm dưới, Tân Nhược Thuần vừa dịu dàng vừa tàn ác như muốn nuốt cả gốc lưỡi cậu.

Tân Nhược Thuần không hề ngừng tay lại, một bên vói vào bộ bodysuit vuốt ve một bên mông trượt lên eo, một tay nghịch đầu nhũ qua lớp vải.

Gẩy gẩy lên xuống, bóp bóp như món đồ chơi, khi thì nhéo một phát, vừa nhéo vừa chuyển động.

Khóe mắt Lý Văn phiếm hồng, thở không nổi, khẽ kéo kéo đuôi tóc Tân Nhược Thuần, ngực ưỡn về phía bàn tay lớn, cậu muốn nhiều hơn.

“Ưm… Ah… Hmm…” Môi bị lấp kín, chỉ có thể phát ra tiếng rên mơ hồ.

Tân Nhược Thuần thấy cậu thở không nổi mới buông ra.

Lý Văn há mồm hít thở, nước bọt không kịp nuốt kéo sợi chảy xuống viền lông trên quần áo, biến mất không thấy.

“Đàn anh… Nhẹ thôi… Còn bên này cũng muốn…” Lý Văn tự đưa tay lên xoa xoa ngực, vuốt ve trêu đùa đầu nhũ còn lại.

Thuận theo xoa xoa đầṳ ѵú nhỏ đến thẳng đứng, Tân Nhược Thuần hôn lên chóp mũi cậu: “A Văn muốn anh không?”

“Vâng…” Mắt Lý Văn mơ màng hơi dại ra, tháo đai lộ ra vùng ngực trắng nõn.

Đầṳ ѵú bị chơi đùa sưng lên run rẩy trong không khí, như hai trái anh đào ngon miệng mê người.

Tân Nhược Thuần dán môi lên thuần thục trêu chọc, mυ"ŧ vào rồi cắn nhẹ, còn kéo ra một cái.

“Ưm… Ah… Ah…” Lý Văn chịu sao nổi, kɧoáı ©ảʍ đánh úp khiến tay chân cậu nhũn ra, ôm đầu Tân Nhược Thuần thở dốc, hai chân bắt đầu khép chặt cọ cọ.

Trêu chọc đủ, Tân Nhược Thuần nhả ra, đầṳ ѵú ướŧ áŧ càng thêm ngọt ngào, lấp lánh ánh nước.

“A Văn chắc muốn lắm rồi, đầṳ ѵú xinh xinh cứng ghê.” Anh ngẩng lên nói với Lý Văn, sắc tình cọ lên hai trái vừa bị chà đạp.

“…Ha… Ưm…” Đầu óc Lý Văn giờ như vũng bùn, muốn tự vuốt ve gậy thịt nhỏ nhưng bị Tân Nhược Thuần bắt được.

“Không được, A Văn không thể tự tiện như thế.” Anh đưa bàn tay nhỏ lên miệng hôn hôn, sau đó đặt nó về vai mình.

Anh kéo vải hồng nhạt che thân dưới cậu ra, gậy thịt không còn trói buộc bắn ra cương cứng, đằng trước còn khóc không ít nước.

Ngón tay mân mê từ hai trứng đến đầu nấm, dùng lòng bàn tay cọ sát bôi hết chất lỏng lên.

“Ưm! Ah… Ưm…” Lý Văn níu vai Tân Nhược Thuần, cơ thể cong lên, kɧoáı ©ảʍ bùng nổ như pháo hoa. Đàn anh đang tɧẩʍ ɖυ cho cậu, kɧoáı ©ảʍ đánh vào cả cơ thể lẫn lý trí khiến cậu muốn ngất.

Hài lòng với phản ứng của cậu, Tân Nhược Thuần duy trì lực vuốt dọc cán, mật ngọt trào ra bôi trơn toàn bộ, theo động tác phát ra tiếng lép nhép.

“Ah…” Lý Văn cảm nhận được thứ kia của Tân Nhược Thuần đang cương cứng chọc vào đùi mình, gậy thịt lớn hiên ngang dựng lều truyền độ ấm cách lớp vải. Cậu mất kiên nhẫn lắc lắc mông, bên dưới bị Tân Nhược Thuần đánh yêu một cái.

“Đừng lộn xộn, cứ từ từ.” Giọng nói trầm thấp đắm trong nɧu͙© ɖu͙© như đang ra lệnh.

Ngón tay kí©h thí©ɧ, nhìn Lý Văn động tình trong tay muốn ra nhưng không ra được, Tân Nhược Thuần nhéo nhéo trứng, dùng móng tay gãi gãi lỗ sáo, đột nhiên nó nhảy nhảy lên rồi phun sữa bắn lên ngực cậu, vài giọt còn vương lên mặt.

“Ưm…. Hmmm… Ah…” Lý Văn ưỡn lên níu chặt bả vai Tân Nhược Thuần, kɧoáı ©ảʍ truyền tới khiến cậu run rẩy.

“Trữ hàng nhiều ghê.” Tân Nhược Thuần bật cười, lè lưỡi liếʍ tϊиɧ ɖϊ©h͙, ngón cái đè lên ấn khiến môi Lý Văn buộc phải hé ra.

Lý Văn nhìn anh làm hành động khác xa ngày thường, đáy lòng dậy sóng, gậy nhỏ lại hứng tình cứng lên. Cậu ngoan ngoãn thè lưỡi quấn lấy đốt ngón tay, liếʍ chính hương vị của mình.

“Ngoan quá.” Tân Nhược Thuần hôn lên má Lý Văn, buông Lý Văn để cậu dựa lên giường. Anh ra sau giá sách tìm kiếm, quay về mép giường lôi hộp dưới gầm ra tìm.

“Đàn anh Thuần?” Lý Văn mờ mịt, anh ấy muốn tìm thứ gì?

Tân Nhược Thuần một lúc sau đứng dậy, giơ thứ trong tay lên. Một tuýp gel bôi trơn, gậy chọc lỗ sáo và gậy massage rung.

“Hôm nay không có bao nên chúng mình dùng tạm thứ này em nhé?” Tân Nhược Thuần lắc lắc gậy massage màu hồng trong tay.

“Ưm… Không có bao… Thì chơi trần… Cũng được mà…” Lý Văn không dám nhìn, nhỏ giọng thì thầm. Đàn anh muốn thì bắn bên trong cậu cũng được luôn ấy, nhưng nói ra mồm thì mất giá lắm… Tai cậu đỏ lên

Loại mời gọi này làm Tân Nhược Thuần muốn đè Lý Văn ra cᏂị©Ꮒ tàn bạo, khiến cậu mang theo mùi hương của anh từ trong ra ngoài. Nhưng lần đầu tiên của cả hai phải là trải nghiệm ngọt ngào, Tân Nhược Thuần nhịn xuống niết niết gậy niệu đạo màu đen trên tay.

“A Văn ban nãy muốn chơi thứ này nhỉ? Em có thể giới thiệu cách dùng không?” Nhéo gậy chọc lỗ sáo trên tay, anh giơ lên trước mặt cậu.

“À… Cái này… Là gậy chọc lỗ sáo ạ…”

“Dùng thế nào?” Mắt Tân Nhược Thuần chen vào giữa hai chân Lý Văn, hôn nhẹ một cái. Đầu lưỡi lướt qua làn da mịn màng, da dẻ mẫn cảm với đầu lưỡi ram ráp run lên. Môi lưỡi mυ"ŧ vào phát ra tiếng nước chậc chậc, để lại từng đóa hoa đỏ thẫm.

“Dùng… Phía trước…” Lý Văn nghiêng đầu để Tân Nhược Thuần tiện hôn, nhắm chặt mắt chống cự bản năng.

“Hửm, phía trước là phía trước nào nhỉ?” Tân Nhược Thuần giương mắt, giọng nói tràn ngập du͙© vọиɠ uy áp cùng đôi mắt thâm thúy kết hợp cổ vũ.

“Phía trước… Là niệu đạo ạ…” Cậu không dám nhìn thẳng, chỉ im ỉm ngắm anh.

“Chà ~… Thì ra là vậy.” Tân Nhược Thuần làm bộ làm tịch đáp, bộ dáng này khác xa ngày thường nhưng Lý Văn không sợ, chỉ thấy gợi cảm phát điên lên được, muốn dâng mình lên cho anh chơi đùa. Bản thân mình cũng nên làm chút gì đó hâm nóng thôi.

Tân Nhược Thuần tính nhào lên thì nghe cậu nũng nịu.

“Đàn anh ơi, anh cởϊ qυầи áo ra được không ạ?”

Tân Nhược Thuần sửng sốt, sau đó bật cười: “Được chứ.”

Anh đứng dậy cởϊ áσ, lộ ra vóc dáng săn chắc. Lý Văn láo liên đánh giá. Body hằng mơ ước giờ ở ngay trước mắt, dễ như trở bàn tay có được, mặt cậu hồng lên, đáng yêu vô cùng.

“Muốn sờ không?” Nhìn ánh mắt hau háu như cún con của cậu, Tân Nhược Thuần tung ra miếng mồi.

“Vâng…” Cậu thì thào, đầu ngón tay dừng trên xương quai xanh của anh. Cơ ngực có khe, bên dưới là eo chó đực tiêu chuẩn, cơ bắp cuồn cuộn gãi đúng chỗ ngứa, như cảm nhận được sức sống tuôn trào. Lý Văn nhào lên liếʍ liếʍ, mùi mồ hôi và xá© ŧᏂịŧ xộc vào mũi.

“Ừm…” Tân Nhược Thuần rên lên, chạm vào đầu lưỡi nhỏ đang liếʍ mồ hôi. Ai nghĩ A Văn sẽ nhiệt tình như vậy.

Lý Văn đứng dậy tự cởi sạch đồ, quần áo dính đầy chất lỏng bị ném ra góc giường.

“Muốn cởi nốt bên dưới không em?” Tân Nhược Thuần mỉm cười. Cơ bụng cách lớp quần ưỡn lên chạm vào hông Lý Văn, động tác trong không khí cực kì sắc tình.

“…Vâng ạ.” Lý Văn thẹn thùng.

Tân Nhược Thuần cởi cả quần ngoài và qυầи ɭóŧ, gậy thịt bắn ra tự đánh lên cơ bụng mình phát ra tiếng bành bạch.

“To quá…” Lý Văn thốt lên, đáy lòng âm thầm so sánh với mấy món đồ chơi cùa mình. Sao mà nhét vào được? Lý Văn sợ hãi, mình bị cᏂị©Ꮒ nát mất…

Nhìn phản ứng của bé yêu, Tân Nhược Thuần vô cùng sung sướиɠ. Đè Lý Văn vẫn đang dại ra trên giường, lót gối dưới eo cậu, banh hai chân ra để lộ gậy thịt bán cương. Anh bóp một lượng lớn gel bôi trơn, vuốt một đường dọc theo gậy thịt.

“Ưm… Đàn anh ơi?” Gel bôi trơn lành lạnh kí©h thí©ɧ, Lý Văn khẽ rên nhẹ. Tân Nhược Thuần đẩy một phát gậy chọc lỗ sáo vào niệu đạo.

“Ha… Ưm… Từ từ thôi anh…” Lý Văn cau mày, lỗ sáo bị căng ra hơi đau nhói.

Tân Nhược Thuần trấn an vuốt ve trứng nhỏ, động tác trong tay lại không có ngừng lại.

“Phải tranh thủ lúc chưa cứng hẳn đưa vào, cứng rồi niệu đạo sẽ thu nhỏ.”

Tân Nhược Thuần không ngẩng lên, cẩn thận nhìn thứ trong tay, như đang thiết kế món trang sức nhỏ tinh xảo,

“Ưm… Kỳ quá… Ah ah….” Niệu đạo lần đầu gặp dị vật, dây thần kinh mẫn cảm bị dị vật kí©h thí©ɧ, đùi như bị điện giật run run, ngón chân cũng cuộn lên.