Chương 21: Tôi không thích lặp lại lời mình đã nói, cho nên sau này cậu phải ngoan ngoãn

Edit & Beta: Tiểu Tình Nhân – 小情人

~~~~~~~~~~~~~~~~~

Môi của Hứa Kham vẫn mềm như thường, mũi của Lục Tri Yến ngửi thấy mùi mì gói thịt bò cải chua nồng nặc, cái mùi nồng nặc này xông thẳng lên não, Lục Tri Yến thở dài, chủ động ngẩng đầu rời khỏi môi của Hứa Kham, nhưng không đứng dậy.

Sau một hồi lâu cuối cùng cũng mở miệng, Hứa Kham vô thức lau miệng, buồn bã nói: "Ừm... Xin lỗi, tao không để ý dưới chân có nước."

Trong lòng Hứa Kham, phần tử sạch sẽ như Lục Tri Yến, chắc chắn sẽ không thể nào tha thứ chuyện mình hôn một bịch mì gói, không chừng bây giờ trong lòng thằng nhóc này đang chê mình nữa!

Lục Tri Yến đưa tay nâng ót của Hứa Kham khỏi sàn nhà, còn dùng lòng bàn tay nâng đầu của cậu nữa, thấp giọng nói: "Có đau không?"

"Không đau, đầu chỉ bị đập nhẹ một chút thôi, tao có làm vài cách bảo vệ."

Từ nhỏ Hứa Kham đã đi theo ba cậu học võ, biết cách bảo vệ khi bị ngã để giảm mức độ đau xuống mức thấp nhất. Đầu Hứa Kham không đau, nhưng mông hơi đau, cảm giác sắp vỡ thành 8 cánh hoa, nhưng lời này... Nếu là trước đây, Hứa Kham có thể tùy tiện nói ra, nhưng sau một nụ hôn, Hứa Kham bắt đầu thấy ngại không muốn nói.

"Tôi không thích lặp lại lời mình đã nói, cho nên sau này cậu phải ngoan ngoãn."

Lục Tri Yến nhéo càm Hứa Kham, nhìn đôi mắt hoa đào long lanh kia, lạnh nhạt nói: "Trên thành bồn có nước, ngồi đó sẽ ướt quần, cậu không biết sao?"

Hứa Kham gật đầu, cậu cảm giác mình bị dạy dỗ giống như trẻ con vậy, đương nhiên cậu biết rồi, cậu đâu phải đứa ngốc.

"Vậy tại sao cậu không nghe lời?"

Hứa Kham nghe vậy thì chớp mắt, thành thật giải thích: "Tao đâu biết mày sẽ đánh tao? Rõ ràng hai chúng ta là bạn, mày còn đánh tao, quá đáng!"

Lục Tri Yến im lặng, kiên nhẫn giải thích: "Tôi không muốn đánh cậu, chỉ muốn kéo cậu dậy, cậu nhe nanh múa vuốt làm gì chứ? Được rồi, đứng lên đi."

Lục Tri Yến đỡ người dậy, giả vờ không nhìn thấy đôi tai đỏ bừng của Hứa Kham, đưa tay đẩy người ra ngoài.

"Tôi phải dọn dẹp, cậu ra ngoài xem TV đi, không thích thì lên lầu chơi."

Hứa Kham "Á" một tiếng, đứng đó xoa mông vài cái rồi mới từ từ đi ra ngoài. Không biết có phải do điều hòa mở không đủ lớn hay không, hay do leo 20 bậc cầu thang quá phí sức, lúc Hứa Kham đến lầu hai, khi đóng cửa phòng ngủ, trên trán đã đổ đầy mồ hôi, gương mặt đỏ bừng tựa như mông khỉ vậy.

Hứa Kham không nhịn được nữa, mở máy tính của Lục Tri Yến, vào QQ của mình,

tìm thấy Thương Dục trong danh sách bạn bè, rồi bắt đầu nhắn tin.

Thằng nhóc Thương Dục kia học giỏi, nhưng chưa bao giờ nghe giảng bài trong lớp, chưa đầy ba phút sau, máy tính đã phát ra tiếng báo tin nhắn, Hứa Kham nhảy xuống giường, ngồi trước mặt máy tính.

Hứa Kham: 【 Con trai, ba có chuyện muốn hỏi con. 】

Thương Dục: 【 Ba có chuyện gì vậy? 】

Hứa Kham: 【 Ba có một người bạn, cậu ta là thẳng nam, nhưng vô tình, thật sự là vô tình! Rất vô tình! Trong một lần tình cờ, cậu ta hôn một đứa con trai, sau đó cậu ta thấy rất lạ, chuyện này nên giải thích thế nào đây? 】

Thương Dục: 【 Tại sao ba cảm thấy kỳ quái? 】

Hứa Kham: 【 Là cái cảm giác tim đập nhanh, sau đó nổi da gà, nghẹt thở, không cảm nhận được không khí. 】

Hứa Kham: 【 Còn nữa, ba gì ở đây? Là bạn ba! Bạn ba! 】

Hứa Kham thở hồng hộc nhắn thêm một câu, sau đó đứng dậy chạy vào nhà vệ sinh, không chỉ những triệu chứng vừa nói trên, bây giờ cậu còn mắc tiểu! Đậu má!