Chương 48

Dương Vân cũng biết, rất nhiều nữ bác sĩ hay nữ y tá ở trong bệnh viện, đều giống như hổ rình mồi với chồng của bà, họ vẫn lướt qua dụ dỗ Lạc Chiêu Viên cả trong sáng lẫn ngoài tối, Dương Vân vẫn thường xuyên kiểm tra di động của chồng mình, tìm được mấy tin nhắn có hơi mờ ám hoặc hình ảnh có hơi gợi cảm, may mà chồng bà rất có chừng mực, chưa bao giờ trả lời tin nhắn ngoài tin nhắn công việc.

Lạc Chiêu Niên thuộc kiểu dễ thu hút người khác phái, lúc còn trẻ lần đầu tiên Dương Vân nhìn thấy ông đã biết rõ điều này, năm đó bà quyết định gả cho ông, điều lo lắng duy nhất chính là ông quá đẹp trai, bà tốn biết bao nhiêu tâm tư, mới có thể bảo vệ được chủ quyền của mình, bảo vệ chồng của mình.

Nhưng sau khi gả cho ông, Dương Vân phát hiện, ông cho bà cảm giác an toàn, ông không mập mờ với người phụ nữ khác, giống như một vị sư sáu căn thanh tịnh, ngoại trừ bà và người nhà ra, ông vẫn luôn giữ một khoảng cách với những người khác.

Đương nhiên về chuyện phòng the thì chồng bà không phải nhà sư, ông vẫn cho bà cảm giác hạnh phúc.

“Bây giờ Tiểu Thiên có thói quen xé lịch mỗi ngày, mỗi ngày đều thấy thằng bé xé lịch, tôi hỏi thằng bé vì sao phải xé, lần sau xé không được sao? Thằng bé nói muốn thời gian trôi qua nhanh một chút, ông nói xem rốt cuộc là nó đang mong chờ cái gì?”

Dương Vân gấp quần áo cho chồng xong xuôi, bà ngẩng lên nhìn chồng mình, đầy dịu dàng.

Lạc Chiêu Niên đặt cốc trà xuống, đưa tay ôm lấy eo của bà, im lặng một lúc, nói: “Thằng bé sắp mười tám rồi?”

“Ừm, còn chín ngày nữa là thằng bé tròn mười tám rồi.”

“Có thể thằng bé đang mong chờ cái này.”

“Sao ông biết được?”

“Trực giác.”

Dương Vân gật đầu, bà tin lời ông nói, dù sao sau rất nhiều lần ông đều đúng.

“Vì sao thằng bé lại mong chờ cái này? Thật sự biết yêu rồi sao?” Dương Vân nhíu mày.



Không phải bà không cho phép con trai yêu đương, không phải bà cổ hủ, nhưng con trai bà nuôi lớn đẹp trai như vậy cũng không dễ dàng gì, quả thực chính là bản thiếu niên của Lạc Chiêu Niên, bây giờ đã biết học cách cầm bắp cải nhà người khác rồi, trong lòng bà cũng có chút mất mát.

Đương nhiên bà hi vọng, bản thân ở trong lòng con trai mình, luôn luôn quan trọng nhất.

“Có lẽ vậy.”

Thấy bộ dáng nhàn nhã của chồng mình, Dương Vân nhíu mày: “Ông không sợ thằng bé yêu sớm ảnh hưởng học hành và bài tập sao?”

“Bà có cách nào không cho thằng bé qua lại với con gái không.”

“… Không quản được.”

Con trai của bà không phải đứa nhỏ nhà bình thường, từ nhỏ đến lớn đã thông minh, từ sau khi học trung học cơ sở xong đã biết tự quyết định.

Dương Vân lo lắng: “Vậy phải làm sao giờ?”

“Thằng bé có học kém thì cũng không kém mấy đâu.”

Dương Vân sửng sốt, bỗng nhiên yên tâm.

Cũng phải.

Con trai của bà thông minh như vậy, luôn đứng thứ nhất của lớp, thành tích có thiếu một chút cũng không là bao nhiêu, dù sao nền tảng vẫn có.

“Ông xã, ông đồng ý cho thằng bé yêu sớm?”



“Theo thằng bé đi.”

Chỉ cần không phải Cổ Kỳ… … Từ sau lần đánh nhau đó, tin tức hot boy trường cấp ba thành phố Ô Thủy thích Trần Tâm Từ nhanh chóng lan truyền… Tất cả mọi người đều truyền tai nhau, Lạc Thiên Dịch ghen vì Trần Tâm Từ, mới đánh nhau với trùm trường Dương Đông Thần, lúc Trần Tâm Từ và Dương Đông Thần hẹn hò, hot boy Lạc bị bệnh không đến trường được, sau khi Trần Tâm Từ và Dương Đông Thần chia tay xong, hot boy Lạc lại khỏe lên như kì tích.

Ban đầu có người không tin, nhưng sau nhiều lần trùng hợp gộp lại, người không tin cũng phải tin rồi.

Bao gồm cả Trần Tâm Từ, ban đầu cô ấy cũng nghi ngờ, nhưng tất cả mọi người đều nói như vậy nên chính cô ấy cũng tin rồi.

Cũng không biết có phải do tâm lý hay không, cô ấy phát hiện mỗi ngày Lạc Thiên Dịch đều cố ý xuất hiện trước mặt cô ấy.

Lúc nghỉ giữa giờ có thể nhìn thấy anh, đi vệ sinh cũng thấy anh, lên lớp thể dục cũng thấy anh, tan học cũng thấy anh ở sân bóng… Gần đây anh không nề nếp mấy, không mặc đồng phục hẳn hoi, đồng phục bình thường khoác ở bên ngoài, còn bên trong mặc một chiếc áo rất thời trang, lúc tan học, anh sẽ thay sang quần khác, xuất hiện ở cổng trường với dáng vẻ đẹp trai mới mẻ, vẫn luôn để cô ấy gặp phải.

Giày thể thao của anh luôn luôn mới tinh, lúc anh bước qua đường, lắc tay bạc trên cổ tay anh, cực kì chói mắt.

Anh đổi sang kiểu tóc khác, nhìn rất ngầu ngầu, đẹp trai, trông có chút vô lại, nhưng lại không thể nói anh xấu tính vì bộ dạng của anh cực kì sạch sẽ.

Khi biết rằng anh cũng thích mình, Trần Tâm Từ như rơi vào hũ mật, không khí xung quanh đều ngọt lịm, mỗi lần nhìn thấy cậu bạn mà cô ấy thích ở trường học, đều giống như bị điện giật, phấn khởi sung sướиɠ đến mức bất giác cười thành tiếng.

Cô ấy biết mấy cô bạn xung quanh đều rất hâm mộ cô ấy, không chỉ là trong lớp cô ấy, mà cả những cô bạn lớp khác cũng ghen tị với cô ấy.

Lạc Thiên Dịch là một nam sinh như thế nào?

Đẹp trai, thông minh, phong cách được, có dạy dỗ, sinh ra ở nơi tốt, trong nhà có tiền… Anh giống như ánh nắng chiếu xuống đóa hoa hướng dương, tiến gần tới anh, chính là tiến gần với hơi ấm giữa hè.

Anh sẽ có một tương lai tươi sáng, điều này không khó tưởng tượng, người có mọi điều kiện hơn người, sẽ bước đi trên con đường thênh thang, cả đời thuận lợi.