Chương 5: Bắt cóc

Mai Thất tiến một bước lớn, trong thang máy chật hẹp lấn đến gần Hoa Đào, gương mặt xuất sắc, không hề tầm thường đối mặt với Hoa Đào.

Nếu là ba năm trước, chắc chắn Hoa Đào sẽ cảm thấy tim đập như trống, mặt đỏ tới mang tai, bởi vì lúc đó, cô vẫn đang đắm chìm trong những bộ phim thần tượng, tiểu thuyết ngôn tình mà không thể nào kiềm chế, không có sức phản kháng với những chàng trai trẻ đẹp trai.

Cho nên lúc đó cho dù cảm thấy nguy hiểm, cô vẫn là giúp đỡ Mộc Diệc Sinh.

Thế giới xem mặt chết tiệt này!

Mai Thất rất ngạc nhiên khi người phụ nữ này rõ ràng đang nhìn mình, nhưng lực chú ý hoàn toàn không ở trên người hắn, cô vậy mà thất thần.

Loại phát hiện này khiến hắn rất không vui, hắn duỗi tay ra, nắm lấy cằm của cô gái, hơi hơi dùng lực, ép cô nhìn hắn, hô hấp của hắn phun lên mặt cô, chỉ cần mặt của hắn lại hơi thấp một chút, liền có thể hôn lên môi của cô.

Kết quả, hắn thật sự liền làm như vậy, hắn quả nhiên là uống nhiều quá.

Sau khi bị rình rập, rồi quấy rối tìиɧ ɖu͙©, hoặc có lẽ là, bỉ ổi?

Sau khi bị anh chàng đẹp trai xa lạ này hôn, Hoa Đào sững sờ một lúc, sau đó hoảng loạn, liều mạng muốn đẩy hắn ra. Cô thậm chí còn dùng đầu gối đá nhược điểm nam tính của hắn.

Kết quả, như sớm đã đoán trước được hành động của cô, Mai Thất kẹp chặt chân cô, dùng hai tay siết chặt cổ tay cô rồi cố định vào thành thang máy.

Hỏng bét!

Bún thập cẩm cay trong tay Hoa Đào rơi xuống đất, nước canh chảy khắp nơi, cô không ngờ rằng phản ứng đầu tiên của mình là tiếc hận, sau đó cô không nghĩ tới người đàn ông đột nhiên vô lễ với cô, mà là nghĩ đến Mộc Diệc Sinh.

Không biết hắn sẽ phản ứng thế nào nếu nhìn thấy hình ảnh cô bị một người đàn ông khác hôn, trên mặt lại là biểu tình gì.

Nhất định rất đặc sắc. Hoa Đào không khỏi có chút chờ mong.

Thực ra cô không cần phản kháng nhiều, Mai Thất cũng không có thời gian làm gì thêm, "ding" một tiếng thang máy đã dừng lại , cửa thang máy mở ra, hai người đều không nhìn thang máy đã dừng lại ở tầng bao nhiêu.

Những người đứng bên ngoài thang máy đương nhiên không dám đi vào khi nhìn thấy trận chiến bên trong.

Ngay khi cửa thang máy chuẩn bị đóng lại, Mai Thất nắm lấy Hoa Đào, dùng chân chặn thang máy, chỉ là sốc một cái, đã bắt cóc người đó đến cầu thang an toàn.

Hoa Đào lúc này vẫn không sợ hãi, bình tĩnh lạ thường.

Cô sợ hắn làm gì?Còn có chuyện đáng sợ nào cô chưa trải qua?

"Bao nhiêu tiền?"

"Hả?"

Hoa Đào ngước mắt lên đối mắt với ánh mắt tình thú dạt dào của Mai Thất , mới hiểu ra vấn đề mà hắn vừa hỏi cô.

"Người đàn ông đó cho cô bao nhiêu, tôi sẽ trả giá gấp đôi, đổi chủ thì sao?"

Phản ứng thờ ơ của Hoa Đào khơi dậy một ý niệm nào đó trong Mai Thất , hắn lại lên tiếng, mắt lóe sáng, môi cong lên thành một nụ cười, bổ sung thêm vào câu hỏi vừa rồi.