Chương 44: Tuyết Lam!

Sa mạc mênh mông, chỉ có màu vàng của cát là màu duy nhất tại nơi đây. Cuồng phong thổi bay những hạt cát cuốn chúng vào trong trời đất, khiến từng trận tiếng gió vang lên không dứt bên tai.

Tại một chỗ trên cồn cát Tiểu Quỷ đang ngồi trên đó, nữa người trên xích͙ ɭõa để cho ánh mặt trời và sức nóng ở đây đốt cháy kalo, tạo nên một dáng người cơ bắp tuyệt đẹp đầy nam tính kết hợp với mái tóc ngắn hiện đại, giờ mà có nữ nhân nhìn thấy thì sẽ nhịn không được mà than thở…

Lông mày đang nhíu chặt nhìn bản đồ trong tay, tiến vào Tháp Qua Nhĩ đại sa mạc, đã qua hơn mười ngày thời gian, mà trong hơn mười ngày đi bộ này, Tiểu Quỷ cuối cùng cũng đã đến gần phạm vi hỏa diễm trên bản đồ, nhưng tới ngày hôm qua sau khi tiến vào trong phạm vi, Tiểu Quỷ trải qua cả ngày tìm tòi, vẫn như cũ không phát hiện bất cứ dấu vết gì liên quan đến Dị Hỏa, nhưng Dị Hỏa không phải là mục đích để hắn đi tìm…

Hơn mười ngày vừa đi vừa tu luyện, khi trước đó đã trải qua nhiều lần song tu với Nhã Phi, tu vi đấu khí của Tiểu Quỷ bây giờ đã tăng đến tam tinh Đấu Linh.

Giờ hắn đang rèn luyện thân thể trên sa mạc, để bất kỳ nữ nhân nào nhìn thấy sẽ bị thu hút bởi nó, không nhịn được mà sẽ bị hắn thu lấy…

Cười hèn mọn một tiếng, Tiểu Quỷ chậm rãi đứng lên bàn tay theo thói quen vuốt vuốt sợi dây chuyền trong ngực, sau đó nhấc chân quay về phía biển cát đi tới mà tiếp tục tìm kiếm…

Mặt trời chói chang trên đỉnh đầu, Tiểu Quỷ lần nữa người đầy mồ hôi bước đi gần nửa giờ, ngay lúc hắn chuẩn bị dừng lại tạm nghĩ một lúc, lông mày đột nhiên nhíu lại, quay đầu đi, nhìn trên cồn cát cách đó không xa. Nơi đó, một dạo nhân ảnh cực kì nhếch nhác đang chạy trốn, tại dưới chân cồn cát một lúc không ổn, liền trực tiếp theo tường cát lăn xuống dưới.

Khẽ cau mày nhìn người kia lăn xuống dưới, cuối cùng lăn tới trước mình một khoảng không xa. Tiểu Quỷ bất đắc dĩ lắc đầu, đi ra phía trước từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một túi nước sạch, sau đó vẫy vẫy lên khuôn mặt nam tử.

Được nguồn nước kí©h thí©ɧ, nam tử từ trong hôn mê mở mắt ra… Nhìn Tiểu Quỷ xuất hiện trước mặt, đầu tiên là cả kinh nhưng phát hiện hắn không hề có ý xấu, lúc này mới thở phào một hơi.

Nhàn nhạt liếc mắt nhìn nam tử một cái, Tiểu Quỷ tùy ý lấy từ trong nhẫn trữ vật ra hai ba bình nước sạch, sau đó đưa cho nam tử bên cạnh rồi xoay người bước đi.

Tiểu Quỷ tuy không có tâm bồ tát, nhưng sẽ không tùy tiện gϊếŧ người, cứu được thì cứ cứu. Ngươi không đυ.ng vô hắn thì chẳng sao cả, nhưng đυ.ng chạm gì đến những thứ liên quan tới hắn và lợi ích của hắn, thì hắn sẽ cho các ngươi biết thế nào là sống không bằng chết! À trừ thằng Tiêu Viêm nhân vật chính của nguyên tác ra… hắn sẽ không gϊếŧ… để từ từ mà hành cho sướиɠ… Hắc hắc!

-“Tiểu huynh đệ…!”. Nhìn Tiểu Quỷ xoay người đi không chút do dự, nam tử thoáng ngẩn ra, chợt vội vàng khàn khàn nói:

-“Tiểu huynh đệ… xin dừng bước a!. Chúng ta chính là đội ngũ lính đánh thuê bị xà nhân tập kích. Hiện tại đang lâm vào sống chết trước mắt, vẫn thỉnh tiểu huynh đệ có thể đi Thạch Mạc thành hỗ trợ cầu một chút cứu binh!”.

-“Cút đi…! Ta không có thời gian!”.

Không có quay đầu lại, Tiểu Quỷ giơ tay lên thản nhiên nói. Đối với những thứ trên thế giới này mỗi ngày đều có vô số người đang chết đi, chẳng lẽ người nào mình cũng phãi hỗ trợ tìm cứu binh sao? Nếu tại Tháp Qua Nhĩ sa mạc làm lính đánh thuê, như vậy tự nhiên tất có loại cảnh ngộ này.

-“Ngươi…!”. Nam tử không biết làm sao mà nhìn vị thiếu niên kia từ từ đi xa rồi biến mất sau cơn bão cát, nam tử cố gắng đứng dậy mà đi về Thạch Mạc thành xin viện binh.

Tiểu Quỷ khi đi tiếp không được bao lâu thì trước mặt hắn, xuất hiện một đám người đang đánh nhau giữa sa mạc.

Tại sa mạc phía dưới, hơn mười người dong binh tay đang cầm vũ khí đang quay lưng lại với nhau, chung quanh bọn họ là tám gã sinh vật có hình dáng kì dị đang vậy họ vào giữa. Sinh vật này có đầu người thân người, bất quá tại chỗ hai chân, dĩ nhiên lại là một cái đuôi rắn thật lớn, đuôi rắn trong lúc vung vẫy phát ra tiếng vang “Xích xích!”, làm cho trong lòng người thoáng có chút lạnh.

-“Đây chính là xà nhân Tháp Qua Nhĩ đại sa mạc sao? Những nam tính xà nhân này trông chẳng ra gì cả, có nên gϊếŧ hết không ta!”. Ánh mắt đảo qua tám gã nam tính xà nhân, Tiểu Quỷ chê bai một tiếng thầm nói, nhưng có chút mở rộng ra nhãn giới khi đây chính là lần đầu tiên hắn nhìn thấy loại sinh vật này.

Ánh mắt Tiểu Quỷ lần nữa đảo qua mười tên dong binh, mười tên dong binh gồm bát nam nhị nữ, tầm mắt hắn nhìn trong đó, cuối cùng dừng lại trên người một bóng hình yểu điệu xinh đẹp.

Nữ tử này thoạt nhìn qua khoảng hai mươi tuổi mặt cười có chút xinh đẹp bất quá lông mày hơi nhếch lên, lại là mơ hồ ẩn hiện một nét thoáng qua như một con báo kiệt ngạo giữa sa mạc. Nhìn thấy khí chất như vậy, có thể tưởng tượng ra, nàng ta mặc dù là đóa sa mạc chi hoa rất đẹp, nhưng cả người đều là gai nhọn… bất quá Tiểu Quỷ thích chinh phục mỹ nữ a!

Nàng này ăn mặc có chút lớn gan nóng bỏng, quần áo ngắn ngủi vẻn vẹn chỉ che được bộ ngực cùng với bao lấy dưới bộ vị, kèm với đai lưng màu đồng thiếc gợi cảm nơi eo thon nhỏ, lại lồ lộ trước tầm mắt mọi người, đồng dạng phía dưới cái váy da ngắn ngủi, lộ ra một đoạn bắp đùi thon dài gợi cảm, Tiểu Quỷ đứng ở phái trên có thể phát hiện ra, trong xà nhân, có vài ánh mắt da^ʍ tà, không ngừng đảo qua vòng eo mảnh khảnh thon nhỏ và bắp đùi của vị nữ tử nọ.

-“Gϊếŧ hết bọn xà nhân xấu xí, cứu nàng ta rồi chinh phục a!”. Tiểu Quỷ nhếch miệng lên, thầm nói.

-“Gϊếŧ bọn họ, lưu lại nữ nhân!”.

Một đầu lĩnh xà nhân, đồng tử hình tam giác trong mắt đảo qua trên người nữ tử, thanh âm khàn khàn nói, khuôn mặt hắn lộ ra vài phần da^ʍ tà, xà tính vốn da^ʍ nên bọn họ đối với nữ nhân cơ hồ như bản tính trời sinh tham lam thèm thuồng.

Nghe được thủ lĩnh hạ lệnh, khuôn mặt vài tên xà nhân xung quanh hiện lên huyết ý, miệng khẽ nhếch phun ra xà tính đỏ tươi.

-“Mọi người cẩn thận một chút, Đán Tử đã trở về cầu cứu rồi, chỉ cần kiên trì một hồi, là chúng ta có thể được cứu!”. Nhìn thấy cử động của xà nhân, người nữ tử gợi cảm kia mín chặt môi hồng, thanh âm lạnh lùng quát.

Nghe vậy, dong binh xung quanh có điểm phấn chấn, tuy bàn tay bọn họ vẫn đang nắm chặt vũ khí nhưng vẫn như cũ cả người tràn đầy mồ hôi.

Bọn họ bên này cấp bậc cao nhất cũng chỉ mới thất tinh Đấu Giả, nhưng đối phương lại có vài tên cửu tinh Đấu Giả a, loại chênh lệch như thế này, không biết có thể chống đỡ được cho tới khi viện binh tới không?.

-“Gϊếŧ!”. Xà nhân đầu lĩnh cười lạnh một tiếng rồi vung tay lên, xà nhân chung quanh như hổ rình mồi, nhất thời vẻ mặt dữ tợn nhìn đội dong binh ở giữa gϊếŧ tới.

Ngay lúc xà nhân bắt đầu tiến công, một đạo âm thanh bén nhọn xé gió vang lên, một đạo bóng đen đột nhiên xẹt qua phía chân trời, cuối cùng giống như một tia chớp màu đen, oanh đích một tiếng, nặng nề rơi xuống cách xà nhân và dong binh một khoảng.

Cát vàng từ từ bay đi, một thân ảnh thân trên để trần, với làm ra rám nắng, chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Thiếu niên mình trần đột nhiên xuất hiện làm cho song phương thoáng kinh ngạc. Nhưng chỉ một lát sau, đám dong binh này đã bình tĩnh trở lại, người xuất hiện là nhân loại thì bọn họ tin rằng: “Ít nhất hắn cũng sẽ không giúp đỡ cho xà nhân!”.

Mà đám xà nhân kia, nhìn thấy Tiểu Quỷ vị khách không mời mà đến này xuất hiện, cũng rất tức giận. Con mắt âm độc hình tam giác nhìn qua Tiểu Quỷ mà không thèm nói một lời nào. Sau đó vung tay lên, hai gã thực lực ngũ tinh Đấu Giả đang đứng hai bên xà nhân vung vẩy cái đuôi, nhìn một cách hung dữ và nhắm về phía Tiểu Quỷ phóng đến.

Tiểu Quỷ nhìn bọn xà nhân xấu xí mà khuôn mặt hiện lên vẻ đầy khinh thường, giơ ngón giữa lên, tử sắc hỏa diễm từ ngón giữa hắn điên cuồng xoay tròn nén nhỏ lại mà phóng tới đám xà nhân, rồi bao trùm lấy bọn chúng.

-“Á…! Không… xin đại nhân tha mạng!”…

Âm thanh thảm thiết vang lên trong giây lát, từ từ im lặng mà không có một âm thanh nào phát ra nữa, tử diễm tán đi chỉ còn lại tro bụi lấn vào cát bụi của sa mạc mà bay đi.

Nhìn Tiểu Quỷ thể hiện thực lực với một chiêu mà tiêu diệt cả đám xà nhân, khiến cả đám dong binh há to miệng, khuôn mặt tràn ngập sợ hãi kinh ngạc, ánh mắt đầy cung kính nhìn thiếu niên.

Bọn họ không thể tin tưởng được, thiếu niên nhìn trẻ tuổi trước mặt đây, không ngờ là một cường giả đỉnh cấp, ít nhất là Đại Đấu Sư mới dễ dáng miểu sát cả đám xà nhân.

-“Này, các ngươi không có việc gì?”. Tiểu Quỷ bình thản đi tới trước mặt nữ nhân gợi cảm, mỉm cười hỏi.

-“Không... Không có việc gì… Cảm ơn!”. Đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Tiểu Quỷ đang cởi trần, vẻ mặt Tuyết Lam vẫn không có vẻ thẹn thùng gì, ở trong sa mạc này nữ tử tương đối phóng khoáng. Hơn nữa, nàng lại thường xuyên trà trộn trong đám dong binh, tự nhiên không có vẻ dịu dàng, e thẹn của các tiểu thư bình thường, nhìn thiếu niên cởi trần không khỏi đỏ bừng mặt nhìn hắn hơi động tâm xuân mà cười nói.

-“Ta muốn nàng trở thành nữ nhân của ta, nàng cảm thấy sao? Nếu không ta gϊếŧ sạch mọi người ở đây mà chỉ bắt nàng về làm nữ nô… Hắc hắc!”. Tiểu Quỷ thổi một hơi vào tai nàng mà âm thanh mang theo vài phần bá đạo và treo chọc nói.

-“Ngươi...!”. Tuyết lam mở trừng hai mắt, khuôn mặt biến ảo đa dạng, sau khi suy nghĩ kỹ càng, nàng thở ra một hơi, nhìn Tiểu Quỷ khẽ cười nói: “Được…! Mặc kệ ngươi đối xử với ta như thế nào, trước khi dẫn tiểu đội của ta oan toàn trở về, sau đó ta sẽ trở thành nữ nhân của ngươi và đi theo ngươi!. Ta gọi là Tuyết Lam, là tiểu đội trưởng, đồng thời cũng là tiểu đội thuộc Mạc Thiết dong binh đoàn của Thạch Mạc thành!”.

-“Ha ha! Tốt… chỉ cần nàng trở thành nữ nhân của ta thì ta sẽ đối xử tốt mà thôi! Tình cảm sẽ xây dựng theo năm tháng...! Giờ nhanh chóng dẫn ta trở về nào… hắc hắc!”. Tiểu Quỷ cười hắc hắc mà ôm lấy eo nàng, mặc kệ những ánh mắt đầy ghen tị và đầy ước ao của nam nữ dong binh còn lại.

-“À… nàng cứ gọi ta là Tiểu Quỷ là được, đó là tên của ta đó!”. Tiểu Quỷ nhìn nàng cười hì hì nói, trong lòng hắn đầy sung sướиɠ khi được cọ xát với làn da nàng, khi hắn đang trần thân trên a!

-“Thạch Mạc thành cách nơi này cũng không xa khoảng nửa giờ lộ trình, hẳn là có thể tới nơi, cũng không mất nhiều thời gian của ngươi”. Tựa hồ là sợ Tiểu Quỷ đổi ý, Tuyết Lam vội vàng nói.

Nhìn thấy thiếu niên trước mặt đầy mạnh mẽ, mái tóc ngắn kết hợp với khuôn mặt điển trai cùng với làn da rám nắng, thể hiện mạnh mẽ sự dương cương của nam tính, càng nhìn càng bị thu hút, làm nàng tâm xuân rung động, muốn trở thành nữ nhân của hắn, để hắn mạnh mẽ chinh phục sự dã tính như một con báo kiêu ngạo của nàng.

Nghe vậy, Tiểu Quỷ gật đầu cười, đi tới Thạch Mạc thành, tự nhiên là muốn thu thêm một vị hồng nhan của Tiêu Viêm trong nguyên tác nữa, tiện thể hành hai thằng huynh trưởng của hắn luôn, khuôn mặt hắn hiện lên đầy vẻ bỉ ổi mà thất thần yy…

Tuyết Lam nghiêng đầu nhìn người bên cạnh đang ôm mình đột nhiên trầm mặc, hơn nữa sắc mặt không ngừng thay đổi, không khỏi có chút ngạc nhiên, một lát sau mới khẽ chạm vào hắn, nhịn không được mà quan tâm hỏi: “Này? Ngươi không sao chớ? Không phải là trúng độc chứ?”.

-“À…! Ta trúng độc tình của nàng rồi đấy, chỉ có nàng mới giải được thôi!”. Đang yy tự sướиɠ và thoải mái khi được ôm mỹ nhân gợi cảm đầy dã tính, Tiểu Quỷ nhanh chóng định thần lại, cười hèn mọn mà treo chọc nói.

-“Á…! Không có vấn đề gì thì chúng ta nên lên đường quay về Thạch Mạc thành ngay có được không?”. Tuyết Lam đỏ mặt, nghiêng đầu nhìn hắn dò hỏi.

-“Được!”. Tiểu Quỷ gật đầu cười nói.

-“Phí Cao, đem xe ngựa đến đây!”. Nhìn thấy Tiểu Quỷ gật đầu, Tuyết Lam xoay người thoát khỏi ma trảo của hắn, phất tay phân phó cho một dong binh.

-“Rõ!”. Người dong binh tuy không cam tâm lắm khi bông hồng gai nở rộ đẹp nhất của Mạc Thiết dong bình đoàn rơi vào tay giặc, nhưng vẫn gật đầu cười cười, hắn không muốn chết a!.

Sau đó nhanh chóng tiến vào nơi cồn cát không xa, từ đó lôi ra một xe ngựa, xe ngựa được kéo lại… Tiểu Quỷ chỉ để ý đến mỹ nhân nên lúc này mới phát hiện, tại phía sau xe ngựa, có hai đầu thi thể nhất giai ma thú, nhìn này phía trên máu tươi vẫn chưa khô hẳn, chắc đó là tác phẩm của bọn Tuyết Lam.

Loại xe ngựa này trong sa mạc thể tích cũng không lớn, hơn nữa bởi vì bên trong hiện tại đã chứa thi thể ma thú, cho nên muốn cần nó để chuyên chở rõ ràng là không có khả năng.

-“Ngươi mang trước đồ vật này quay về Thạch Mạc thành, báo cáo cho đoàn trưởng mọi chuyện ở đây!”. Hướng về gã dong binh đang điều khiển xe ngựa, Tuyết Lam phất tay ra lệnh.

Nhìn xe ngựa rất nhanh biến mất trong tầm mắt, Tiểu Quỷ cười cười, vẫn để thân trần mà đi tới, ôm Tuyết Lam vào lòng thổi hơi nóng vào tai nàng, làm nàng run rẩy không thôi, vô lực mà dựa vào người hắn.

Tuyết Lam dựa vào người Tiểu Quỷ mà từ từ hành tẩu về phía Thạch Mạc thành, nàng rất mong chờ trở thành nữ nhân của hắn, đi theo hắn thì sẽ hạnh phúc hơn nhiều so với tên đoàn trưởng Tiêu Đỉnh chẳng hiểu lòng người, chút tình cảm nàng dành cho Tiêu Đỉnh biến mất hút khi nhìn thấy vị thiếu niên này…

……

----------

P/s: Ta nhớ không lầm thì Tuyết Lam và Tiêu Đỉnh thích nhau trong nguyên tác, nên sẽ chuẩn bị NTR thằng huynh trưởng Tiêu Viêm, hắc hắc!

Cầu like mỗi chương…! Thanks!