Thế giới 3 - Chương 1: Đệ đệ cuồng vọng (bị thôi miên chỉ có thể uống nướ© ŧıểυ giải khát, vừa uống nướ© ŧıểυ vừa động dục)

“Tại sao ngươi lại ở chỗ này?”

Thiếu niên có giọng nói đầy sức sống, nhưng lại phun ra những lời nói tràn đầy ác ý.

Khương Chanh khó chịu nhìn “Anh trai” của mình —— Khương Thanh.

Khương Thanh cái gì cũng chưa nói, chỉ tiếp tục làm tiếp việc mình đang làm.

Khương Thanh đương nhiên sẽ không để ý đến y, cho dù y có lại mắng khó nghe đến cỡ nào. Vừa lúc bây giờ y cũng không có tâm trạng để ý đến người anh trai này, bởi vậy chỉ là lạnh lùng nói một câu: “Rõ ràng chỉ là một người dư thừa!”

Sau đó thì nổi giận đùng đùng mà quay về phòng của mình.

Nhưng y lại không chú ý tới Khương Thanh ở phía sau, lộ ra một biểu cảm đầy sâu xa khi nhìn bóng dáng của y.

…………

Tâm trạng tốt của Khương Chanh cũng lập tức biến mất khi nhìn thấy Khương Thanh. Làm anh trai không hề có quan hệ huyết thống đối với cậu, cậu luôn luôn không cho hắn sắc mặt tốt.

“Cái nhà này rõ ràng chỉ là của ba người bọn họ!”

Khương Thanh tồn tại luôn chứng tỏ đây là một gia đình tái hôn. Làm Khương Chanh người từ nhỏ chỉ sống trong một gia đình tràn đầy tình yêu, từ tận đáy lòng y cảm thấy Khương Thanh chính là người ngăn cản gia đình hạnh phúc của y.

Sau khi chơi hai ván trò chơi nhưng trong lòng vẫn cảm thấy bực bội, thế là Khương Chanh ném di động xuống và đi ngủ.

Thời gian trôi qua rất nhanh, đã đến ngày hôm sau……

Khương Chanh mơ mơ màng màng mở to mắt, đã là 11 giờ.

“Trong miệng rất khát a……” Nghĩ như vậy, Khương Chanh bò dậy và đi đến phòng khách uống một ly nước.

“Hả? Chuyện gì vậy, vẫn là cảm thấy rất khát.” Lại uống thêm hai ly nước xuống bụng, nhưng Khương Chanh không chỉ không có cảm thấy hết khát, mà ngược lại trong miệng càng cảm thấy khát hơn nữa.

Hơn nữa loại khát này còn nảy sinh ở trong đáy lòng, làm Khương Chanh cảm thấy càng thêm khó chịu.

“Có lẽ là bị cảm rồi.” Ôm ý nghĩ như vậy, Khương Chanh cố nén cảm giác khát ở trong miệng.

Nhưng loại cảm giác khát nước mạnh mẽ này, vẫn chưa tìm được cách giải quyết.

Ngay cả cơm cũng không ăn hai miếng thì đã trở về phòng.

“Ô…… Rất khát, rất khát.” Khương Chanh rót nước, một ly một ly mà uống hết vào bụng nhưng lại cũng không hề có tác dụng. Bụng căng đến tràn đầy nhưng lại vẫn là khát đến muốn chết.

Bây giờ chỉ cần có thể làm y giải khát, chỉ sợ cái gì thì y cũng đều làm được.

Tuy rằng uống mấy ly nước lớn cũng chưa có thể giải khát, nhưng cảm giác muốn đi tiểu mạnh mẽ vẫn đưa Khương Chanh đi đến nhà vệ sinh. Y mở cửa ra, vậy mà nhìn thấy người mà mình không muốn nhìn thấy nhất.

“Tại sao ngươi lại ở chỗ này?” Y gào thét hung dữ nói với Khương Thanh người đang móc dươиɠ ѵậŧ ra và chuẩn bị đi vệ sinh. Nhưng khi ánh mắt của y nhìn thấy nướ© ŧıểυ phun ra từ mã mắt kia, Khương Chanh im lặng.

Thơm quá…… Tại sao sẽ thơm như vậy……

Hầu kết của Khương Chanh chuyển động, “Rất muốn uống……” Y lẩm bẩm thành tiếng.

Lúc này Khương Thanh mới chậm rì rì đáp lời: “Ở nhà vệ sinh đương nhiên là vì đi vệ sinh.”

Hắn run run dươиɠ ѵậŧ của mình, sau đó muốn thả nó lại vào trong qυầи ɭóŧ. Nhưng lại bị Khương Chanh ngăn lại.

Chỉ thấy Khương Chanh giống như si ngốc vậy, ngồi xổm xuống và vươn đầu lưỡi mềm mại khẽ liếʍ một chút ngay chỗ mã mắt, liếʍ nướ© ŧıểυ còn sót lại ở trên đó.

Khương Chanh biết rõ bản thân không thể làm như vậy, nhưng lý trí lại ở đang sụp đổ. Cuối cùng, sau khi nếm được hương vị ngọt lành kia, sợi dây lý trí lập tức chặt đứt.

Khương Chanh giống như một con quỷ tham ăn, trực tiếp mυ"ŧ lấy qυყ đầυ và mồm to dùng sức mυ"ŧ vào. Thật đúng là bị cậu hút ra một chút nướ© ŧıểυ còn sót lại.

“Rất ngọt, rấtdễ ăn……” Khuôn mặt Khương Chanh đỏ bừng, ngay cả dưới thân cũng bất tri bất giác mà cương cứng. Cứng rắn căng qυầи ɭóŧ của y thành một khối.

Cảm giác khát nước làm y bối rối cả ngày cuối cùng cũng được giải quyết.

Tại sao sẽ như vậy, tại sao nướ© ŧıểυ sẽ uống ngon đến như vậy, trước kia bản thân y vẫn luôn không biết điều này……

Khương Thanh mắt lạnh nhìn Khương Chanh chật vật hút dươиɠ ѵậŧ của hắn giống như một con chó, sau đó chậm rãi đẩy y ra.

Ngay từ đầu Khương Chanh còn muốn giãy giụa, nhưng khi y ngẩng đầu nhìn thấy anh trai mà mình ghét nhất, đang lộ ra vẻ mặt chán ghét với mình, trong lòng đột nhiên sụp đổ một chút.

Y ngơ ngác thu hồi tay và nhìn Khương Thanh rời đi. Cho đến khi y lấy lại tinh thần thì mới ý thức được bản thân vậy mà bởi vì uống nướ© ŧıểυ của đàn ông mà cương cứng.

Từ tận đáy lòng y không tiếp thu được dáng vẻ này của bản thân, y điên cuồng súc miệng. Nhưng tia ngọt lành trong miệng vẫn không thể vứt đi được.

Chỉ là uống một chút mà đã ngon đến như vậy, nếu…… Là trực tiếp uống mà nói……

Khương Chanh đánh gãy suy nghĩ của mình, chôn mặt vào trong gối đầu và ép buộc bản thân đi vào giấc ngủ.

Nhưng y làm sao biết được, sự thay đổi này của y tất cả đều là công lao của Khương Thanh.

Không chỉ có sẽ làm cậu điên cuồng khát cầu nướ© ŧıểυ của Khương Thanh, còn sẽ bởi vì uống nướ© ŧıểυ mà động dục. Từ nay về sau, cho dù bất kỳ chất lỏng gì cũng không thể thỏa mãn được linh hồn của y. Cho dù uống nước có thể giải quyết nhu cầu của thân thể, nhưng linh hồn của y vẫn luôn cảm giác rất khát.

…………

Một ngày rồi lại một ngày đi qua. Khương Chanh nhốt bản thân ở trong phòng, làm thế nào cũng không chịu ra cửa. Y ép buộc bản thân quên mất chuyện xảy ra ngày hôm qua, nhưng cảm giác rất khát ở trong miệng lại không có lúc nào là không ở nói cho y, bản thân có bao nhiêu khó chịu.

Ngoài ra ngày hôm qua sau khi y chẳng biết xấu hổ đi mυ"ŧ vào nướ© ŧıểυ còn sót lại, thì hậu môn của chính y bắt đầu trở nên ngứa, đồng thời còn cả người khô nóng. Dươиɠ ѵậŧ cương cứng cho dù phát tiết như thế nào, thi trong chốc lát cũng sẽ đứng lên.

Lúc này mới miễn cưỡng ngừng nghỉ lại.

“Đầṳ ѵú, tại sao vẫn luôn đứng a……” Vật liệu may mặc mềm mại cọ xát bộ ngực một chút, Khương Chanh nhịn không được muốn rêи ɾỉ thành tiếng.

“Cốc cốc!”

Cửa phòng mở.

Khương Chanh vừa muốn kêu không cần lo cho y, thì ngoài cửa truyền đến giọng nói của Khương Thanh: “Dì kêu ta tới xem em. Cả ngày hôm nay em không hề ra khỏi phòng, cũng không có ăn cơm xong. Dì rất lo lắng.”

Nếu là đặt ở trước kia, Khương Chanh căn bản sẽ không để ý đến hắn. Nhưng sau khi nghe được giọng nói của hắn, lại ma xui quỷ khiến mà mở cửa cho hắn.

Khương Thanh bình tĩnh đứng ở trước cửa, giống như chỉ là vì hoàn thành nhiệm vụ: “Thân thể của em như thế nào?”

Khương Chanh thiếu chút nữa là không nghe rõ hắn đang nói cái gì, bởi vì cả đầu óc của y đều đang suy nghĩ về chuyện ngày hôm qua, không nhìn xem thân dưới của hắn đã hao phí tinh thần lực rất lớn.

Khương Thanh lại không nghe được câu trả lời, hắn liếc mắt nhìn Khương Chanh đang mất hồn mất vía một cái và xoay người muốn đi. Nhưng lại bị Khương Chanh bắt được, lần đầu tiên Khương Chanh mang theo giọng điệu khóc nức nở mà nói với hắn: “Vào phòng được không?”

Khương Thanh hiếm lạ mà nhìn y, nhưng vẫn là bước vào.

Khương Chanh lại không biết phải làm sao bây giờ, chỉ có thể căng da đầu: “Chuyện ngày hôm qua……”

“Ta cũng không biết, thì ra em trai của ta còn có yêu thích thích uống nướ© ŧıểυ của đàn ông.” Khương Thanh chủ động nói giúp y.

Khương Chanh vừa định giải thích nhưng khuôn mặt đỏ bừng lên rồi im lặng, y nghẹn một hơi rồi mới nói: “Không phải, là tôi chỉ thích uống của ngươi!”

Y giống như bất chấp hết tất cả, ánh mắt ướt dầm dề mà nhìn Khương Thanh: “Tôi thật sự rất muốn uống, sắp nhịn không được rồi.”

Khóe miệng của Khương Thanh treo lên nụ cười như có như không, “Được thôi.” Hắn ngồi ở trên giường của Khương Chanh, kéo khóa quần ra và móc dươиɠ ѵậŧ của bản thân ra.

Trước khi gõ cửa Khương Thanh đã cố ý uống nhiều nước, vì Khương Chanh để lại không ít thứ tốt đâu.

Ánh mắt của Khương Chanh sáng lên, muốn thò mặt qua ngậm lấy qυყ đầυ nhưng lại bị Khương Thanh tát một cái.

Khương Thanh lấy di động ra và bắt đầu ghi hình: “Ngươi là ai?”

Thiếu niên đỏ mặt, ánh mắt trốn tránh không dám nhìn camera, nhưng y biết nếu không làm theo y của Khương Thanh thì y chắc chắn không có khả năng uống được nướ© ŧıểυ.

“Tôi là Khương Chanh.”

“Bây giờ ngươi muốn làm cái gì?” Khương Thanh ép buộc mà nâng mặt y lên, làm bộ dáng vô cùng cảm thấy xấu hổ của y bị camera quay được.

“Tôi, tôi muốn……” Khương Chanh cắn răng nhắm mắt lại: “Tôi muốn uống nướ© ŧıểυ.”

“Uống của ai?”

“Uống…… Anh trai tôi, nướ© ŧıểυ của Khương Thanh”

“Ngươi thích uống nướ© ŧıểυ của đàn ông sao?”

“Ô……” Khương Chanh mang theo khóc nức nở: “Thích…… Tôi thích nhất.”

Lúc này Khương Thanh mới vừa lòng mà sờ sờ gương mặt của y, nhét dươиɠ ѵậŧ vào trong miệng của y.

Đầu lưỡi mềm mại của thiếu niên lập tức quấn quanh lấy qυყ đầυ, Khương Chanh ở dưới sự ghi hình của di động bắt đầu mùi ngon mà mυ"ŧ lấy dươиɠ ѵậŧ của Khương Thanh.

“Ha…… Dươиɠ ѵậŧ cũng rất dễ ăn, trước kia tôi cũng không biết……” Khi giây phút Khương Chanh liếʍ đến qυყ đầυ thì đã chịu ảnh hưởng của thôi miên mà bắt đầu động dục. Cái quần đang cất giấu dươиɠ ѵậŧ của y cũng bị làm ướt một mảnh, ngay cả mông cũng bắt đầu chảy nước.

Khương Thanh không hề suy xét đến đây là lần đầu tiên Khương Chanh uống nướ© ŧıểυ, cột nước mạnh mẽ trực tiếp nhắm ngay cổ họng non mềm và lập tức phun ra.

“Ô a……” Khương Chanh bị phun đến mức trở tay không kịp, nhưng y lại lập tức tham lam mà nuốt lên và không nỡ lãng phí một giọt nào.

Nướ© ŧıểυ màu vàng nhạt không kịp nuốt tràn ra từ khóe miệng, theo cổ chảy xuống và làm ướt nhẹp chiếc áo thun màu trắng, nhuộm lên màu của nướ© ŧıểυ.

Nhưng Khương Chanh không hề đau lòng chút nào, ngược lại luyến tiếc lãng phí nướ© ŧıểυ và liều mạng nuốt xuống hết.

Tiếng nuốt ừng ực ừng ực đặc biệt rõ ràng.

Khương Thanh không hề lưu tình mà ấn lấy cái ót của Khương Chanh, đỉnh dươиɠ ѵậŧ của hắn vào chỗ sâu nhất. Khương Chanh bị đỉnh đến mức sắp trợn trắng mắt, nướ© ŧıểυ tanh tưởi tràn ngập khoang miệng nhưng y lại cảm thấy xưa nay chưa từng có cảm giác thơm ngon và thảo mãn như vậy.

Khương Thanh đi tiểu xong, khi hắn buông tay ra thì phát hiện Khương Chanh đã bắn tinh đồng thời còn mất khống chế, nướ© ŧıểυ từ quần thẩm thấu ra ngoài và làm ướt sàn nhà.

Khương Chanh mở to miệng và nằm xụi lơ trên sàn nhà, mồm to hô hấp không khí mới mẻ.

Nhưng khi y lấy lại tinh thần thì việc đầu tiên làm chính là duỗi tay, lau đi nướ© ŧıểυ thuộc về Khương Thanh ở trên người và sau đó nhét vào trong miệng.

“Thật sự ăn rất ngon……” Khương Chanh si mê mà liếʍ ngón tay, căn bản không có tinh lực đi quản đến chuyện bản thân mất khống chế.

Mà một màn dâʍ đãиɠ này đều bị di động ghi hình lại hết.

Khương Thanh thu hồi di động, chậm rãi ngồi ở trên giường và chờ lý trí của Khương Chanh tỉnh táo lại.

Nhưng hắn đương nhiên là đợi không được, Khương Chanh thuộc về thể chất rất dễ dàng bị thôi miên. Sau khi y lâm vào trầm mê đối với nướ© ŧıểυ thì tác dụng phụ động dục lập tức hiện lên.

Chỉ chốc lát sau y cảm thấy toàn thân khô nóng, dươиɠ ѵậŧ mềm nhũn mới vừa bắn xong lại đứng thẳng lên.

Hậu huyệt ngứa đến không được.

Khương Chanh cởi cái quần ướt lộc cộc của mình ra, cả người trần như nhộng và chật vật bất kham mà mấp máy ở trên mặt đất, rất giống như một con chó động dục. Y cọ xát dươиɠ ѵậŧ đứng thẳng lên và đầṳ ѵú của mình ở trên mặt đất.

“A…… Thật sảng, thật sảng…… Ưm……” Nhưng một lát sau, Khương Chanh lại khóc ra tới và lột mông của mình ra, “Thật ngứa…… Ngứa chịu không nổi ô…… Cứu cứu em, Khương Thanh! Cứu cứu em, anh trai!”

Đây là lần đầu tiên Khương Chanh gọi Khương Thanh là anh trai.

“Anh, phía dưới của em rất ngứa, muốn chết, cầu xin anh cứu cứu em, về sau chuyện gì em cũng đều nghe theo lời anh nói.”

Khương Thanh cũng kinh ngạc với thể chất không thể kháng cự thôi miên của đối phương của y.

Nhưng hắn không có hứng thú thao một người đang nằm quay cuồng ở trong nướ© ŧıểυ, bởi vậy hắn chỉ ngồi yên tại chỗ. Tùy ý Khương Chanh quay cuồng ở trên sàn nhà dính đầy nướ© ŧıểυ mất khống chế của y, trên người trên mặt đều dơ hề hề.

Nhưng Khương Thanh cũng không phải muốn chế giễu. Hắn chỉ là đang đợi lần nướ© ŧıểυ tiếp theo của mình.

Trong khoảng thời gian chờ đợi này, hắn ra lệnh Khương Chanh nhét ngón tay vào hậu huyệt của bản thân và tiến hành khuếch trương.

Mà sau khi Khương Chanh ý thức được cái này có thể ngăn ngứa, lập tức vừa khóc lóc vừa liều mạng thọc ngón tay vào phần dưới của mình.

“Rất ngứa, vẫn là rất ngứa…… Ô, anh cứu cứu em……”

“Em, em xin lỗi anh, thật sự xin lỗi anh…… Em sai rồi, em thật là khó chịu.” Khương Chanh đầy mặt ửng hồng, nước mắt rơi ở khắp nơi trên mặt đất.

Nhìn thấy không sai biệt lắm, Khương Thanh mới miễn cưỡng mà làm chính y bày ra tư thế tự mình bẻ mông ra.

Sau đó không màng Khương Chanh bị đau giãy giụa mà mjanh mẽ nhét nguyên cây dươиɠ ѵậŧ đầy lửa nóng vào trong hậu huyệt.

Lại là một dòng nướ© ŧıểυ nữa.

Khương Chanh cảm giác bản thân giống như đang ở trong sa mạc, bị nước lạnh thấu tim rót từ đầu xuống dưới chân, cả người thoải mái đến không thể tưởng tượng được.

Động tác nhỏ giãy giụa dần dần dừng lại, đến cuối cùng thậm chí là đầy mặt say mê bị Khương Thanh rót nướ© ŧıểυ vào trong hậu huyệt.

Khương Thanh nhìn thấy đối phương động dục bị nướ© ŧıểυ áp xuống dưới, mới rút dươиɠ ѵậŧ ra và sau đó vì không để nướ© ŧıểυ chảy ra còn nhét qυầи ɭóŧ của Khương Chanh vào trong đó.

Nhục huyệt vốn là nhỏ hẹp bị qυầи ɭóŧ tắc nghẽn kín mít, bụng của Khương Chanh bị nướ© ŧıểυ tưới tràn đầy, hắn thậm chí còn có thể nghe thấy một chút tiếng nước đang lay động ở trong bụng.

Khương Thanh thấy Khương Chanh đã bình tĩnh trở lại, đầy mặt cảm thấy xấu hổ nằm ở trên nướ© ŧıểυ của bản thân và che mặt lại. Sau đó hắn mới đứng dậy và đi ra khỏi phòng.

Để lại Khương Chanh tê liệt ngã xuống trên sàn nhà và nghi ngờ cuộc sống.

“Tại sao tôi sẽ như vậy……” Khương Chanh không thể tin tưởng mà chảy nước mắt, nhưng rồi y lại không thể ức chế khát cầu của bản thân đối với nướ© ŧıểυ của Khương Thanh. Thậm chí nhịn không được đi liếʍ láp nướ© ŧıểυ dính ở trên quần áo của mình.

Đầu lưỡi vẫn còn hương vị ngọt lành, Khương Chanh nhịn không được vừa nhớ đến dươиɠ ѵậŧ và nướ© ŧıểυ của Khương Thanh, vừa loát dưới thân của bản thân……