Chương 8

“Sau này không thể như vậy nữa!” Tiêu Nhạc Huyền nói, “Bây giờ thần hồn của ta thương tàn, ngươi cũng không thể đánh, võ thì không được rồi, đời này đi con đường văn đi!”

“Làm gậy nhóm lửa, cũng phải làm cái có văn hóa nhất! Đừng có ra đường một cái, còn không biết chữ nào, lại lạc đường.”

“Chủ nhân!” Có thể đừng nhắc đến lịch sử đen hay không!

Lạc đường đã là chuyện của thế giới đầu tiên rồi. ~_~

Khi đó còn là bước đầu nhận chủ với chủ nhân, chủ nhân lại chưa từng tu luyện, không thể căn cứ vào ý niệm để cảm ứng vị trí của nhau, nhưng sau đó tới Tu chân giới, không phải từ đó trở đi việc này không xảy ra nữa hay sao!

“Ta nhất định sẽ học tập thật tốt!” Bảo đảm trước đã, đợi việc xấu hổ qua đi rồi lại nói……

“Chủ nhân, chúng ta tiếp tục mắng tiểu Thiên Đạo đi.” Không thể lạc đề!

Tiêu Nhạc Huyền nhàn nhạt nhìn nó một cái, cũng không vạch trần, chỉ nói: “Ngươi cũng nói nó là đứa ngốc, còn mắng một kẻ ngốc làm gì?” Lại không phải thật sự có bệnh nặng gì đó.

Vừa rồi chỉ là phát tiết mà thôi.

Ngẫm lại thân thể trẻ con này của nàng cũng rèn luyện mài giũa tốt rồi, tiên thiên khí cũng có tác dụng, linh căn cũng có, cuối cùng lại nói với nàng là không thể tu luyện, ai có thể bình tĩnh được? Còn không cho phép người ta phát tiết một chút?

Buông xuống tất cả quá khứ, nàng không còn là Nhạc Huyền thượng tiên cao cao tại thượng nữa, cũng chỉ là một đứa trẻ con mới sinh mà thôi, không nghĩ nhiều như vậy nữa, ăn ngon ngủ ngon mới phải.

Bên này một người một gậy an tĩnh, tiểu Thiên Đạo lại ngây cả ra.

Ngốc?

Nó choáng váng hồi nào?



Hai cái tên này thật là đáng giận!

Vẫn là tiểu tỷ tỷ mà nó đã chọn tốt.

Nó phải cho tiểu tỷ tỷ thứ tốt nhất, không cho người xấu bắt nạt này.

Tiểu Thiên Đạo mới vừa có ý thức, là một thành viên bình thường trong ba nghìn tiểu thế giới, không nên trách nó kiến thức ít ỏi không hiểu thăng cấp gì đó, bởi vì theo quỹ đạo phát triển bình thường, không có mấy chục trăm vạn năm thì thế giới không thể chạm đến bậc cửa thăng cấp.

Rất nhiều tiểu thế giới thậm chí không chờ được tới ngày thăng cấp, đã bất ngờ bị vỡ nát thành nhiều mảnh rồi tái hợp lại.

Có thể thấy được thế giới thăng cấp là khó cỡ nào.

Nhìn vào điểm đó, Tiểu Bạch nói tiểu Thiên Đạo ngốc, thật đúng là không phải oan uổng cho nó.

Mới sinh ngây thơ nó hoàn toàn không có tự giác ôm đùi.

Nếu đổi thành một Thiên Đạo già đời, chỉ sợ đã sớm hành động.

Tiếng nói chuyện trong đêm.

“Đương gia, con gái của chúng ta mới sinh ra đã khóc lớn tiếng, thật hoạt bát mà, sao trong khoảng thời gian này lại yên tĩnh như vậy? Ta lo lắng quá…” Chẳng lẽ tất cả đều là ảo giác của nàng ấy, con gái thật sự ngốc ư?

Nàng ấy khó có thể tiếp thu kết quả này!

“Đừng thương tâm, nàng còn đang ở cữ, không thể khóc!” Tiêu Hổ Sơn vỗ nhẹ cánh tay của tức phụ, nhẹ giọng an ủi, “Cục cưng của chúng ta chỉ là yên tĩnh một chút, mặt khác đều khá tốt, nhìn có vẻ rất khỏe mạnh.”

Dỗ tức phụ xong, trong lòng hắn lại nghĩ, không cần biết có phải con gái ngốc hay không, hắn đều sẽ thương con gái cả đời, sau này lại chọn một con rể ở rể, ai dám bắt nạt con gái của hắn, hắn sẽ đánh trả ngay.