Chương 19

Mà Lý gia bên kia, có lời của Tiêu Hổ Sơn lúc trước, Lý Xuân Hoa cũng cố hết sức ít qua lại cùng người Lý gia, ngược lại là nhị cữu Lý gia Lý Chính Thanh và con gái nhỏ Lý Mạn Đồng kia thường xuyên tới Tiêu gia chơi, mỗi lần đều là bên kia đưa người đến đây ở một thời gian ngắn, mỗi lần ở là mười ngày nửa tháng.

Một năm qua đi, Lý Mạn Đồng hơi kiêu căng kia, đã thành tùy tùng của cục cưng Tiêu Nhạc Huyền một tuổi.

Mà Lý Mạn Đồng đời trước mang theo thù hận trở về bị nhốt trong phòng tối, nàng ta có thể nhìn thấy người và vật ở bên ngoài, có thể cảm nhận được tình cảm và suy nghĩ của Tiểu Lý Mạn Đồng, lại không thể nói chuyện, không thể giao lưu, cũng không thể ảnh hưởng đến Tiểu Lý Mạn Đồng bất cứ cái gì.

Việc này làm cho Tiêu Nhạc Huyền khá là vừa lòng.

Dù sao kết quả này là nàng làm ra, mặc kệ Lý Mạn Đồng đời trước có vận mệnh bi thảm bao nhiêu, nàng ta trở về làm gì cũng được, lại nổi sát tâm với nàng, nên nhốt cho tỉnh táo lại, không gϊếŧ được nàng ta, nhốt như vậy cũng rất tốt.

Ở Tu Chân Giới vạn năm, lúc máu lạnh nàng cũng thật sự máu lạnh.

Có thể gϊếŧ người không chớp mắt.

Mặt khác, chính là trong thời gian một năm nay, Tiêu Nhạc Huyền còn phát hiện vậy mà thế giới này là một quyển sách!

Kiếp trước khi nàng nhàm chán đã từng đọc qua một quyển sách.



Nếu không phải tu sĩ đã xem qua là không quên được, dẫn đến tàn hồn rách nát như nàng đây cũng có bản lĩnh đã xem qua là không quên được, lúc người khác nhắc tới Liễu Dao có vận khí siêu tốt ở thôn Liễu gia cạnh bên, nàng thật sự không nhớ nổi đây là một quyển sách.

Vì sao lại chắc chắn như vậy, bởi vì trừ Liễu Dao, nàng cũng nghĩ tới, tiểu biểu tỷ Lý Mạn Đồng này của mình, chính là một vai nữ phụ có được viết vài câu ở giai đoạn trước trong sách, bởi vì thích nam nhân đã thích nữ chính, nên đã dùng ngôn ngữ khıêυ khí©h nữ chính vài lần, dưới sự ám chỉ của nữ chính, bị nam nhân kia cưới về tra tấn, sau đó ném vào thanh lâu đến cuối đời.

Mà thân thể này của nàng là không tồn tại, nàng chưa từng tới thế giới kia, đứa con trong bụng nương Xuân Hoa, vẫn là cái thai trực tiếp chết trong bụng.

Thậm chí bởi vì đứa bé đầu tiên tử vong, nương Xuân Xoa sảy thai đứa con đã năm tháng mà cơ thể hoàn toàn bị thương, hơn nữa còn bi thương quá độ, không có Tiêu Nhạc Huyền xuyên qua dùng tiên thiên khí điều dưỡng cho nàng ấy, nương Xuân Hoa này sau đó không có con nữa.

Mà đứa con vốn chưa ra đời của nương Xuân Hoa, đều chỉ là người qua đường trong miệng vai chính, sống ở trong những lời tùy tiện nhắc đến của vai chính, còn là nói với một nữ phụ quan trọng vô cùng xinh đẹp.

“A, ngươi trông thật giống Lý thẩm ở thôn bên cạnh chỗ chúng ta.”

“Bà ấy à, khi mang thai năm tháng, té ngã một cái, làm con gái ngã chết, đáng thương.”

“À, bà ấy không chỉ thảm như vậy thôi đâu, lần đó sinh non, làm thân thể bà ấy bị thương, cả đời hoàn toàn không mang thai được nữa, không sinh được con trai, ngươi nói xem có buồn cười hay không?”