Chương 20: Là người đàn ông của em

Bữa ăn của họ kết thúc trong sự vui vẻ hạnh phúc.

Chào tạm biệt nhà Họ Hoàng rời khỏi đó anh phóng xe về căn hộ của mình đợi cô.

Đến 16h00 cuối cùng cô cũng về trên tay xách một đống đồ túi to túi nhỏ.

Vừa bước vào phòng anh đã bị cô tóm lấy ném lên giường. Chưa kịp định thần lại cả người cô đã bị anh đè xuống.

" Ừm "

Nụ hôn của anh in xuống như trừng phạt cô cắn nuốt lấy đôi môi của cô. Chiếc lưỡi khuấy đảo hết bên trong khoang miệng cô. Nước bọt không kịp mυ"ŧ đi mà chảy xuống cổ cô.

Bàn tay tà ác của anh cách một lớp áo mà ma sát lấy ngực cô. Năm ngón tay bóp chặt lấy ngực véo xuống rồi kéo ra. Một bàn tay khác luồn vào trong áo cô vuốt ve tấm lưng trơn bóng của cô.

Buông môi cô ra, hướng bên dưới mà hôn xuống từ cô đến xương quai xanh, mỗi chỗ đi qua anh đều lưu lại nhưng dấu vết đỏ ửng.

Đôi môi nóng bỏng dừng lại trước cổ cô bàn tay to lớn mạnh bạo chỉ nghi một tiếng " xoẹt " chiếc áo đang mặc trên người cô biến thành các mảnh vải vụn nằm dưới sàn nhà, cởi chiếc bra vướng víu của cô ra. Anh cúi xuống ngậm lấy bầu ngực của cô, cắи ʍút̼ như trẻ con bú sữa mẹ làm cho cô cảm nhận sự căng trướng khó chịu. Bầu ngụec dựng thẳng đứng nụ hoa nở rộ mê ngồi.

Dưới sự điêu luyện của anh, Hoàng Uyển Nghi cảm nhận được sự ẩm ướt dưới thân mình. Sự ngứa ngáy khó chịu truyền đến khiến cô kẹp chân lại mà cọ vào nhau.

Anh nhìn động tác dưới thân của cô mà cười tà.

Buông cô ra, cầm chai rượu vang đỏ đặt ở trên đầu tủ.

Ngón tay tìm xuống tiểu huyệt của cô, theo lối nhỏ mà đi vào trong.

" Ân "

Đung đưa ngón tay vài cái cắm vào rút ra, anh banh rộng hai chân của cô ra. Theo miệng tiểu huyệt mà đẩy đầu chai rượu đi vào.

Sự tiếp xúc với chai rượu lạnh lẽo khiến cả người cô run lên.

" Ân lạnh quá. Phong bỏ nó ra đi. Xin anh... ân "

Anh cắm chai rượu vào sâu bên trong hoa huyệt của Hoàng Uyển Nghi. Dòng rượu vang đỏ theo đó mà chảy từ trong chai vào đầy hoa huyệt, một số ít theo dòng mà chảy ra bên ngoài thấm ướt đẫm cả tấm ga trải giường trắng tinh, trong vô cùng bắt mắt.

Sự căng tức khiến cô khó chịu mà khóc nấc.

" Ô ô ô trướng quá. "

Cái bụng nhỏ của cô đều căng phồng lên.

" Bé con. Giờ em có muốn coi anh là người lạ nữa không?"

Hóa ra anh để ý và tức giận là vì chuyện này.

" Ô Ô Ô không... không dám "

Anh xoay chai rượu ở trong tiểu huyệt của cô dần dần rút ra, đôi môi hôn lên hoa huyệt của cô. Chiếc lưỡi đi vào bên trong liếʍ mυ"ŧ rượu vang đang làm căn tức hoa huyệt của cô.

Trong cơn sóng tình đang ập đến, Hoàng Uyển Nghi nghe thấy tiếng chóp chép bên dưới thì đỏ mặt vùi cả mặt mình vào trong gối. Thật là xấu hổ mà. Đây là lần đầu tiên anh làm ra trò này với cô dù không phải là lần đầu tiên anh khẩu giao khi làʍ t̠ìиɦ.

" Thật là ngọt mà. Đúng là rượu khi đi vào bên trong Nghi Nhi thì uống vào sẽ ngon hơn hẳn. "

Nói rồi anh lại cúi xuống liếʍ sạch sẽ rượu trong hoa huyệt của cô. Lấy côn ŧᏂịŧ của mình ra chống đỡ trước cửa huyệt của cô miết nhẹ nhưng không có đi vào.

" ân "

Sự tê dại truyền đến toàn thân.

Anh đút côn ŧᏂịŧ vào trong hoa huyệt cô nhưng chỉ đẩy vào có một phần ba thì dừng lại.

Cô nhìn anh với ánh mắt ngập nước dạt dào tràn đầy du͙© vọиɠ.

" Vậy nếu sau này có người hỏi em sẽ nói anh là gì của em."

" Ân... là...là bạn "

" Bạn tình sao."

Anh cho thêm một ngón tay đút vào trong hoa huyệt của cô.

" a a a a căng quá rách mất."

" Trả lời lại."

" Là...là .... ân là bạn... bạn trai em ."

Nghe câu trả lời này khiến anh có một chút xíu hài lòng, anh rút ngón tay còn ở bên trong cô ra.

" Bạn trai vẫn chưa đủ. Anh là người đàn ông của em nhớ chưa."

" Ân "

" Phụt "

Anh đẩy toàn bộ côn ŧᏂịŧ đưa vào bên trong hoa huyệt của cô, bắt cô tiếp nhận toàn bộ.